NHỮNG VĂN BẢN PHÁ HẠI
ĐẠO CAO ĐÀI CỦA CHÍ TÔN
NÊN BỎ HAY TIẾP TỤC THI HÀNH?
Nguyễn Minh Hiệp
Con xa cha, vợ xa chồng, anh xa em, thận tộc ruột rà xa nhau,
Chức Sắc và Đạo Hữu nghịch lẫn nhau không c̣n nh́n nhau như con
một Cha, thậm chí c̣n dùng cả bạo lực hoặc ngôn ngữ khó nghe để
giải quyết tâm lư bất đồng. Những sự kiện có thật này xảy ra
hằng ngày hằng giờ trong Cao Đài Tây Ninh
hai mươi năm qua từ khi Hiến Chương 1997 ra đời và liên
tiếp nhiều lần được sửa đổi. Tại sao vậy?
Đây là một sự thật đau ḷng! Tiếng chuông cảnh tỉnh
phải được dống lên để
ngăn chặn sự nồi da xáo thịt trong Đại Đạo hiện nay. Tại sao có
các t́nh trạng trên trong Đạo Cao Đài Tây Ninh? Rất dễ hiểu, v́
Đạo Cao Đài của Chí Tôn th́ dạy thương yêu và công b́nh tùng
luật lệ. C̣n Đạo Cao Đài của Hiến Chương 1997 (và sau này được
nâng cấp) th́ trái lại dạy phải tùng lịnh Bề trên. Lịnh và Luật
hiện nay th́ luôn có phản khắc nhau. Cho nên dù là cùng chung
một Đạo, mà người tùng Luật và người tùng Lịnh luôn có sự mâu
thuẩn là vậy.
Từ ngày Thông Tri
001 và Đạo Lịnh 01 (năm Kỷ Mùi 1979) ra đời giải thể Hội Thánh,
chư Chức Sắc và Tín Đồ Cao Đài như con xa cha, như gà lạc mẹ.
Nền Đạo được tạo dựng bằng luật pháp lấy yêu thương, bác ái và
công b́nh của Chí Tôn làm phương châm hành Đạo đă bị thay đổi
bằng một nền Đạo của quyền lực trị. Đứng trước cái cảnh tang
thương thê thảm đó ai cũng thấy đau ḷng nhưng bị thúc thủ v́
bất lực. Tất cả chỉ c̣n biết cúi đầu chấp nhận hoặc không chấp
nhận trong tâm riêng của mọi người. Đa số chư tín đồ hiện nay
đang sống trong tâm trạng lo âu tuy khẩu phục nhưng tâm không
phục, ngay cả trong hàng Chức sắc của Hiến Chương 1997 lớn cũng
có sự bất nhứt đó! Lúc nào cũng mong muốn cơ Đạo được hanh
thông, tất cả được trên thuận dưới ḥa nhưng muốn mà không được.
V́ nếu Đạo b́nh yên sẽ lớn mạnh, một bộ phận nhỏ có uy quyền
không muốn như vậy. Vấn đề nan giải đó không biết đến ngày nào
mới tái lập xây dựng được trở lại?
Đến nay th́ gần 40 năm qua, cái Thông Tri 001 và Đạo Lịnh 01
(năm Kỷ Mùi 1979) đó đă được nhiều chuyên gia chứng minh là vô
hiệu lực, không có giá trị chấp hành v́ vi phạm nguyên tắc pháp
lư do bị cưởng chế ban hành. Xem những bài viết sau:
1/ Văn
Thư 024/87 (06-10-2012) của Cải Trạng Lê Minh Khuyên.
2/
T́m hiểu cơ sở pháp lư của Thông Tri và Đạo Lịnh 01.
3/ Một bí
mật được tiết lộ gây chấn động nền Đại Đạo.
4/
Sự bí mật của THÔNG TRI 001 và ĐẠO LỊNH 01 (năm Kỷ Mùi 1979)
đă đến lúc cần phải giải mă …và nhiều văn bản khác…
Không lẽ khi đă thấy sự sai trái vô lư của Thông Tri và Đạo Lịnh
nói trên tàn hại khủng khiếp cho nền Đạo chân thật của Chí Tôn
ban cho nhơn loại rơ ràng như vậy mà con cái Chí Tôn vẫn tiếp
tục chịu đau thảm ôm cái căn bịnh ung thư di căn mà cho là vinh
quang, cho là đại công rồi cứ tiếp tục thi hành?
Hủy bỏ Thông Tri 001 và Đạo Lịnh 01 (năm Kỷ Mùi 1979) như là cắt
bỏ cái ung thư đó để diệt mất cái tàn hại, một món tiên dược đơn
giản ít tốn kém để trị lành bịnh của Đạo, đem lại ḥa b́nh trật
tự trong Đại Đạo tại sao ta không chịu uống? Đó là trách nhiệm
và quyền của Đạo, quyền của Vạn Linh. Chúng ta có quyền làm và
phải làm chứ không phải chờ ai làm thay cho chúng ta. Chúng ta
được Luật Pháp nhà nước cho phép là tự do tín ngưỡng tại sao
không làm? Càng kéo dài sự hiện hữu của Thông Tri và Đạo Lịnh 01
th́ nền Đạo của Chí Tôn càng bất ổn.
Để hiểu rơ hơn nền Đạo chơn thật của Chí Tôn bị khủng hoảng như
thế nào xin tường thuật lại bối cảnh trong giai đoạn ra đời
Thông Tri 001 và Đạo Lịnh 01 :
-/ Sau khi cả Chức Sắc, Chức Việc và đồng Đạo bị tập trung học
tập Bản Án Cao Đài. (Một bản Án không phải của một phiên ṭa nào
xét xử !).
-/ Thông Tri 001 bất ngờ ra đời giải thể tất cả các cơ cấu Hành
Chánh Đạo, có hiệu lực ngay tức khắc. Nhưng v́ sợ tài sản của
Đạo bị thất thoát nên Thông Tri buộc các Chức Sắc có trách nhiệm
tại cơ sở phải ở lại giữ ǵn tài sản cho tốt để bàn giao cho nhà
nước. Sau đó 18 ngày th́ Đạo Lịnh 01 tiếp tục ra đời,
cũng lập lại sự giải thể
và qui định chỉ c̣n lại 12 người trong tổ chức chuyển tiếp có
tên Hội Đồng Chưởng Quản để điều hành nhiệm vụ bàn giao.
Đứng trước hoàn cảnh nghiệt ngă th́nh ĺnh đổ xuống như một trận
động đất làm sụp đổ cả một hệ thống Hành Chánh Đạo mà Thầy và
các Đấng Thiêng Liêng đă dày công gầy dựng từ lúc Đạo c̣n sơ
khai để cơ Đạo không loạn hàng thất thứ và chặt chẽ độ khắp năm
châu. V́ thế biết bao nhiêu người lên tiếng lư luận bàn bạc đều
bị triệt hạ, tù đày hoặc trục xuất ra khỏi Đạo để không c̣n có
tiếng nói được nữa.
Chỉ 12 người trong HĐCQ
làm nhiệm vụ bàn giao. Liên tiếp ba bốn nhiệm kỳ th́ làm sao có
được cái Đại Hội Hội Thánh nào để soạn Hiến Chương của Đạo?
Nhưng trong hoàn cảnh
khốn khó đó Hiến Chương xin pháp nhân năm Đinh Sửu (1997) vẫn có
và một tôn giáo mới ra đời được nhà nước công nhận tính pháp lư.
Chư chức sắc chức việc và đạo hữu nào muốn theo tôn giáo mới th́
phải xin hợp thức hóa,
đổi lại Sớ Cầu Đạo mới. Xin đặt câu hỏi: Hiến Chương này từ
đâu mà có? Hành Chánh Đạo và Hội Thánh đều bị tước hết quyền
hành th́ chắc chắn không phải là người soạn hiến chương này!
Ai soạn ra Hiến Chương sao không soạn dựa trên Pháp Chánh Truyền
mà soạn một Hiến Chương hoàn toàn trái ngược? Lúc đó quyền tự do
tín ngưỡng vẫn được nhà nước triệt để công nhận sao chỉ biết cúi
đầu chấp nhận. Đây là một vết thương đau ḷng nhưng chúng ta tạm
thời để qua một bên không bàn tới. Chỉ bàn nội dung của Hiến
Chương sau nhiều lần sửa đổi mà thôi:
-/ Từ một Hội Thánh Lưỡng Đài của Đại Đạo biến thành một Hội
Thánh chung cho cả Chức Sắc không phân biệt lớn nhỏ đồng đẳng,
đồng quyền cho các Chức Sắc Hiệp Thiên, Cữu Trùng, Phước Thiện.
Sự đánh đồng này có dáng dấp giống như là một hội đồng nhân dân
không phân biệt lớn nhỏ tôn ti trật tự. Hội Thánh duy nhứt này
chỉ có tên mà không có thật. Các thành viên của Hội Thánh chỉ có
ư kiến trong Đại hội Hội Thánh mà thôi. Nhưng thực tế Đại Hội
th́ chưa lần nào được triệu tập.
-/ Từ một Hiệp Thiên Đài để giữ ǵn Luật Pháp biến thành một Cơ
Quan Pháp Luật cho đủ thủ tục để kư tên trục xuất và kỷ luật
đồng Đạo và Chức Sắc không hợp tác, ngoài ra không làm bất cứ
một việc nào gọi là ǵn giữ luật pháp cả.
-/ Trong Đạo Cao Đài phải có đủ ba Hội Lập Quyền Vạn Linh. Năm
2007 đến nay có Hội Thánh mới được lập c̣n Hội Nhơn Sanh đâu?
Thượng Hội đâu? Hội Thánh làm thay luôn??
Thử hỏi những cái đau thương của vết thương lớn như vậy trong
Đại Đạo, chư Chức Sắc và Đồng Đạo có lương tâm sao lại cứ tiếp
tục ôm giữ? Sao chúng ta không hủy bỏ để cho Chức Sắc và Tín đồ
thông hiểu nhau, huynh đệ thương yêu nhau, vợ chồng, cha con
không c̣n nghịch lẫn nhau?
Tôi không b́nh luận cũng không phân biệt khái niệm Thiên
Phong hay Phàm Phong ở đây. Cơ bút bị cấm bởi cả Hội
Thánh và Nhà nước th́ ta không c̣n cách nào khác. Nhưng phàm
phong không có nghĩa là phải bỏ luật pháp.
Cái đáng nói là chỗ này.
Ai bắt chúng ta phải bỏ?
Không một ai cả. Phàm phong mà vẫn giữ ǵn luật pháp kỷ cương
Đại Đạo th́ mới thật sự là làm nhiệm vụ của Chí Tôn. Nếu hủy bỏ
luật pháp là làm nhiệm vụ của Chúa Quỉ. Chúng ta trong cái
khó đă có sáng kiến để áp dụng các phương pháp thế phong thăng
thưởng cho Chức Sắc được, sao lại không chịu có sáng kiến tùng
Luật Pháp để cho hàng triệu tín đồ phải phạm thệ? Ai có tâm giữ
ǵn luật lệ th́ bị gán cho là bọn này bọn nọ, kể cả danh từ bọn
bị thế lực thù địch xúi giục cũng được vu khống vào…Đây là một
đại công hay đại ác? Đạo Cao Đài lớn mạnh ra toàn thế giới để
cứu chúng sanh
thoát đọa luân hồi hay xô chúng sanh vào đường thất thệ đại
nghịch bất đạo, đặng hưởng cảnh tận đọa tam đồ bất năng thoát
tục?
Tín đồ phản đối Chức Sắc hiện nay là v́ cái hành tàng không tùng
luật pháp chứ không phải v́ cái danh hiệu phàm phong. Nếu phàm
phong mà vẫn giữ ǵn trật tự kỷ cương Luật Pháp Chơn Truyền th́
là một đại ân nhân của nhơn sanh vậy. Ngày xưa, các vị Đại Thiên
Phong như Thượng Tương Thanh, Ngọc Trang Thanh, khi đă vi phạm
Pháp Chánh Truyền rồi th́ nhơn sanh vẫn tẩy chay không chấp
nhận. Quí Chức Sắc có trách nhiệm hiện nay nên hiểu thông chỗ
này, đừng vội cho nhơn sanh mong có Thiên Phong mà xa lánh Phàm
Phong. Đây chỉ là một suy nghĩ áp đặt và thành kiến; mà phải
thấy rằng nhơn sanh xa lánh là v́ hành vi phạm Pháp Chánh
Truyền.
Phải chi Luật Pháp nhà nước không ban cho chúng ta cái quyền : “Tự
Do Tín Ngưỡng” th́ chúng ta buộc ḷng ôm cái nỗi đau thất
Đạo tâm cũng cam. Đằng này cái quyền : “Tự Do Tín Ngưỡng” đă
được nhà nước công nhận bằng Hiến pháp và Pháp Luật, được họp
báo công bố rộng răi trên trường quốc tế rồi mà chúng ta vẫn cứ
khư khư ôm nỗi đau thảm ấy cho là vinh quang măi là tại làm sao?
Chúng ta có nên lập một cuộc “Trưng
Cầu Đạo Ư” thật
tự do và công bằng để mọi tín đồ quyết định tiền đồ của Đại Đạo
có c̣n lấy Pháp Chánh Truyền làm gốc hay không?
Thông Tri 001 và Đạo Lịnh 01 (năm Kỷ Mùi 1979) là tiền đề cho
Hiến Chương phạm Pháp Chánh Truyền ra đời đă gây tàn hại cho
Đạo, cho nhơn sanh tín đồ như thế đó.
Đồng Đạo hăy tự ḿnh trả
lời cho ḿnh nên tiếp tục ôm giữ hay đă đến lúc phải hủy bỏ?
Thánh địa, ngày 12 tháng 12 năm Bính Thân
NGUYỄN MINH HIỆP