Vai tṛ của Cao
Đài trong tương lai
(tiếp
theo)
Lê thị Minh Trang
.
Tiếp theo bài viết trước (Vai
tṛ của Cao Đài trong tương lai), hôm nay tiểu muội
xin phép chư tiền bối niên cao kỹ trưởng tŕnh bày tiếp những
suy nghĩ về Vai Tṛ của Đạo Cao Đài trong tương lai mà kỳ trước
chưa nói hết:
Đại đồng thế giới, Nhứt định phải có! Đó là nhiệm vụ của Đạo Cao
Đài sẽ làm và chắc chắn làm được!. Đạo Cao Đài có Ba Hội Lập
Quyền Vạn Vạn Linh, lại c̣n được hiệp với Chí linh là một
phưong tiện hữu hiệu nhất cho mọi thời đại.
Đây là niềm tự hào lớn nhất của Đạo Cao Đài. Nền dân chủ của Cao
Đài tiên tiến nhất hành tinh. Những nền chánh trị của các quốc
gia tiên tiến đứng đầu trong nhóm G.7 cũng không thể sánh bằng.
Các quốc gia G.7 nước nào cũng có nhiều đảng phái ít nhất cũng
lưỡng đảng cho nên nền chánh trị không lúc nào b́nh yên.
Câu liễn : " Cao thượng
chí-tôn đại đạo ḥa b́nh dân chủ mục. Đài tiền sùng bái
tam kỳ cộng hưỡng tự do quyền” mục đích cuối cùng của đấng
Cha Trời.
Để đạt đến được mục đích ấy, (tức đại đồng) điều kiện tất yếu để
thực hiện được là thế giới phải không c̣n phân chia ranh giới
quốc gia. Ngày nào c̣n ranh giới c̣n chủ nghĩa dân tộc dị biệt
th́ không thể đại đồng. Điều này nói lên nghe có vẻ mộng mị và
hảo huyền, không có quốc gia nào mà tự nguyện tuyên bố từ bỏ
ranh giới của ḿnh. Ngược lại họ c̣n t́m cách lấn tranh lănh thổ
của người khác nữa mà chớ.
Nhưng có những sự việc khách quan khủng khiếp xảy đến, con người
cảm thấy có cái khác quư hơn biên giới đó là sự sống. Do đó phải
qua một trận đại nạn thảm khốc tương tự như đại hồng thủy, người
c̣n sống lại không nhiều, khi ấy mới đến vai tṛ của CAO
ĐÀI ra tay cứu khổ. Đó là đức Chí Tôn áp dụng biện pháp mạnh để
đem đến đại đồng như câu kinh “Diệt
h́nh tà pháp cường khai đại đồng” (Kinh Phật Mẫu) Dù không
ai bảo, con người tự thấy hoạn nạn đau khổ nên giúp nhau,
thương nhau như con một cha, tuy không nói chung thứ tiếng.
Lúc đó sẽ không c̣n biên giới quốc gia phân biệt nước anh nước
tôi, cả thế giới chỉ c̣n lại một nước, tôn sùng người đứng ra
cứu vớt như một vị vua. Vua này do các giống dân c̣n sót lại tức
cả thế giới bầu lên chứ không phải cha truyền con nối, Cũng
không phải trên Trời rơi xuống bằng xương bằng thịt.
Muốn ứng cử làm vua đó phải lấy Pháp Chánh Truyền làm hiến pháp
căn bản.
Như đă nói trong bài trước, hiện tại CAO ĐÀI chỉ đang trong giai
đoạn tự hoàn thiện bản thân chưa đến lúc phải làm ǵ khác.
Đạo Cao Đài hiện tại như là một sinh viên mới vào học phổ thông
sơ đẳng; c̣n phải qua nhiều cấp lớp nữa mới lên đại học, sau khi
ra trường mới có thể nhận nhiệm sở đi làm (đi phổ độ) thật sự.
Ta có thể ví hành tŕnh của CAO ĐÀI dài 700 ngàn năm
như là một ngày, từ 0g khởi đầu đến 24g kết thúc, thời
gian 100 năm Đạo khai đă đi qua là hành tŕnh chưa khởi hành
được 1 giây trong ngày. Thử tính tỷ lệ 100 năm chia cho 700
ngh́n (100/700.000= 0,014%). Đạo Cao Đài mới đi được 0,014% đoạn
đường phố độ. Nếu qui lại một ngày đoạn đường đi được : 0,014 %
X 24 g = 0,0033 ngày. Phổ Độ chúng sanh là nhiệm vụ của huynh
tỷ chúng ta theo sự chỉ dạy và quyết sách vận trù của Chí Tôn.
Đức Hộ Hộ Pháp có giảng:
“Chúng ta đă thấy qua
chừng 100 năm trước, văn minh con người không đạt đến mức hiện
tượng như bây giờ. Cơ tiến bộ tinh thần vật chất dữ dội nhất là
trong ṿng 50 năm sau. Theo đó mà tính lại coi trong 500 năm
nữa, nhơn loại sẽ ra sao?
Phật Giáo nói : Qua sắc dân da trắng, tinh thần vi chủ tới sắc
dân Thần Thông Nhơn, qua khỏi dân Thần Thông th́ có sắc dân Chí
Linh, lúc đó người là Thần, Thánh, Tiên, Phật tại thế. Như vậy
c̣n hai sắc dân nữa cho 500 năm sau.
(Thuyết Đạo Đức Hộ Pháp 24 tháng chạp Đinh Hợi (1948), Q1- .
trang 132) Câu Thánh ngôn: "Chừng
nào đất dậy Trời thay xác. Chư Phật Thánh Tiên xuống ở trần."
(TNHT) cũng chứng minh ư này.
Phật Thánh Tiên là sắc dân chí-linh. Trước đó sắc dân Thần
Thông Nhơn có phải là sắc dân có thể thông công với thế giới vô
h́nh không? Ta thử nghĩ xem là ai nếu ngoài Cao Đài?. Cơ bút là
phương tiện cho các Thời Quân thông công buổi đầu để truyền dạy
đạo. Theo đức háo sanh của Chí Tôn Từ phụ, loài người sẽ được
sanh ra và tăng dần theo câu kinh “bát hồn vận chuyển…”. Thế
giới sẽ không bao giờ vắng mặt chúng sanh. Dĩ nhiên, sẽ có người
trí cao, kẻ sơ khai. Nên chuyện phổ độ luôn c̣n phải làm, không
bao giờ kết thúc.
Với ư nghĩa đó, chuyện phổ độ cho cả thế giới là chuyện của ông
Trời lo. Con người cuộc đời ngắn chưa đầy trăm (100) năm th́
không thể lo hết chuyện ngh́n (1000) năm. Một ngh́n năm phải
liên tiếp trên mười thế hệ nối nối nhau mới làm được. Để có
người lo được nghịn năm, ngay bây giờ CAO ĐÀI phải ươm mầm thừa
kế chứ không thể ai khác. V́ vậy nếu bỏ Pháp Chánh Truyền đạo sẽ
đi lạc hướng vào bàng môn tả đạo, Nhân loại tiến hóa, Tân luật
và Đạo luật có thể thay đổi do Ba Hội Lập Quyền Vạn Linh làm
được, Nhưng Pháp Chánh Truyền không ai có thể thay thế Chí Tôn
làm được nên phải bất di bất dịch.
Nhưng than ôi! số kiếp c̣n bất hạnh, Đạo khai mới 50 năm đă bị
phá bỏ Pháp Chánh Truyền. Hạt lúa gieo ươm được đến 100 hoặc 200
năm sẽ cho ra hạt cỏ chứ không c̣n cho ra hạt lúa.
Đây là nhiệm vụ thật của huynh đệ chúng ta. Ta phải động năo và
làm cho Đạo được trở về trật tự kỷ cương trước khi chết.
Hằng ngày vào cúng Thầy, ta đều nguyện dâng Tam Bửu
Tinh-Khí-Thần lên Chí Tôn để làm khí cụ phổ độ.
Thầy cần người xông pha đi phổ độ, nếu ta từ chối, rồi t́m nơi u
nhàn ngồi yên tịnh luyện để hưởng phước một ḿnh Chí Tôn có thất
vọng không? Trong lịch sử Đạo đă một lần Thầy thất vọng như vậy
nên Người mới giao cho Đức Lư Đại Tiên kiêm luôn Giáo Tông Đại
Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Dĩ nhiên con đường thứ ba đại-đạo phải có, nhưng nó chỉ dành cho
người xong tam lập.
Phổ độ cần nhất hiện nay không phải truyền đạo ra thế giới. Việc
cần khẩn cấp là trị nội thương.
Đưa PHÁP CHÁNH TRUYỀN vào áp dụng. Chúng ta đem trí năo của ḿnh
làm thế nào cứu bằng được bịnh của Hội Thánh. Mong Hội
Thánh hiện tại hăy thức tỉnh nếu không muốn làm tội đồ thiên cổ,
tội đồ của Càn Khôn Vũ Trụ chứ không phải địa cầu 68 này mà
thôi!
Trong bài viết trước tiểu muội đă có viết đoạn sau đây trong dấu
ngoặc đơn cỡ chữ nhỏ hơn :
"Nếu xét về khía cạnh luật pháp Đại Đạo; ở hải ngoại ngoài các
Chức Việc Bàn Tri Sự Hương Đạo được Pháp Chánh Truyền cho phép
thay mặt cho Giáo Tông và Hộ Pháp có mặt khắp nơi do đồng đạo
bầu lên, tất cả các tổ chức đạo c̣n lại phải có lịnh Hội
Thánh.Ta tự xét lấy ḿnh xem có phạm đệ Bát Đạo Nghị Định
không?"
Sau khi gởi rồi ḷng cảm thấy không yên. Nghĩ rằng câu này sẽ
làm cho đồng đạo hải ngoại nổi giận, nhưng biết làm sao. Muội
thật đắn đo suy nghĩ viết rồi bỏ, bỏ rồi viết lại nhiều lần đoạn
này, sở dĩ có chuyện ấy là muội thấy đau ḷng khi nói lên
một sự thật. Nhưng sự thật mà không nói lại cũng rất đau
ḷng. V́ có rất nhiều tác giả ca tụng việc truyền Đạo ở
hải ngoại hiện nay là thực hiện Thánh ư của Chí Tôn.
Nói như vậy vô t́nh đưa Cao Đài hải ngoại vào thế khó xử. Nếu
nhận như vậy vô t́nh kể công cho Hội Thánh (mà các đạo huynh
thường kèm tính từ "ngoài Pháp Pháp Chánh Truyền ".)
Người vui mừng ư này chỉ có ông đại diện Cao Đài hải ngoại Trần
Quang Cảnh.
Có thể các Bàn Tri Sự Hương Đạo thuần túy sẽ hiểu lầm
không vui. Muội xin nói rơ thêm các Hương đạo thuần túy như
Hương đạo Florida chẳng hạn được nhơn sanh bầu lên, nên
không vướng luật pháp. Việc làm này được Pháp Chánh Chánh Truyền
chấp nhận. Mong quư hiền huynh tỷ Chức Việc các Hương đạo độc
lập nơi hải ngoại tha thứ cho muội v́ văn không viết được
hết ư muốn nói.
Muội thiết nghĩ v́ giữ lời minh thệ mà đa số đồng đạo không phục
tùng Hội Thánh ngoài Pháp Chánh Truyền. Đây là một điểm son rất
quư. Nhưng khi hành Đạo, cũng có một vài nơi đi ngoài Pháp Chánh
Truyền. Tổ chức phong phẩm, thăng phẩm chẳng khác ǵ Hội Thánh
hiện tại trong quốc nội.
Sự tồn tại các hạn chế về vận hành văn hóa Cao Đài không
phải do triết lư yếu kém mà do cơ chế cai trị chủ quan của lănh
đạo Hội Thánh đương quyền đă không c̣n tùng Pháp Chánh Truyền.
Giải quyết được vấn vấn đề này là khai thông tất cả.
Có một lần muội rất buồn khi thấy các bậc nhân sĩ bỏ mặc cho cơ
Đạo suy vong không ai cứu nên có nương vần cảm họa một bài
thi của một bạn Đạo như sau:
Lỡ xuống nhầm thuyền mặc gió trôi?
Đồng hành dị thức khó yên ngồi!
Lo âu phận mỏng mười hai bến,
Thấp thỏm mong sao lặng sóng trời!
Nhân sĩ sao đành ngơ ngoảnh mặt?
Hiền tài bó gối đổi thay hơi?
Đường đi đă chọn nên ǵn giữ,
Không mặc rủi may, uổng kiếp đời.
Bài thơ không hay, đó là nỗi ḷng chân thật của một đứa em út:
Chúng tôi không muốn im
lặng và thầm lặng thụ động!
Tiểu muội thành tâm cầu nguyện Ơn Trên, ban ân lành cho toàn thể
con cái của Chí Tôn Từ Phụ được thoát cơn đại dịch.
Thánh địa, ngày 25 tháng 1 năm
2021
Lê Thị Minh Trang