Truyện Ngụ Ngôn Thời Đại
Lê Công Chánh.
Bạn là nông dân, nhà vườn, hay là công nhân viên chức, cả thảy
đều biết ít hay nhiều về việc nông dân tháp ngọn cây lên một gốc
cây khác cùng một họ. Cụ thể là gốc B́nh Bát tháp ngọn Măng Cầu
Xiêm. Cho ra trái măng cầu xiêm.
Măng Cầu Xiêm là loại cây quư được nhà vườn trồng, chăm sóc đem
hương vị bổ ích cho đời. B́nh Bát là cây dại mọc hoang. Nó có bộ
rễ rất khỏe tranh hút màu mỡ của đất với các cây quư trong
đó có Măng Cầu Xiêm. Măng Cầu Xiêm và B́nh Bát vốn cùng một họ
thảo mộc.
Tôi xin kể sơ lược: Măng Cầu
Xiêm là cây ăn trái quư bổ dưỡng nhiều sinh tố và chất khoáng.
Cây B́nh Bát là cây hoang dại không ai trồng, không ai chăm sóc,
nhưng lại có bộ rễ rất khỏe rất tốt.
Nông dân nhà vườn mới áp dụng đem ngọn Măng Cầu Xiêm tháp lên
gốc B́nh Bát. Sau khi trưởng thành, cây cho trái cây măng cầu
xiêm. Cây này cho trái rất tốt to đẹp căng mọng và đầy đủ dưỡng
chất nhờ bộ rễ mạnh của B́nh Bát.
Đó là chuyện thật 100% đời
thường sáng tạo sinh học của nông dân không có ǵ để bàn.
Chuyện tôi muốn kể hôm nay xảy ra năm 1979:
Có một nông dân cách mạng, lấy ư
tưởng tháp gốc này áp dụng vào vườn Đại Đạo. Họ không đem ngọn
Măng Cầu Xiêm tháp gốc B́nh Bát.
Ngược lại họ đem ngọn cây
B́nh Bát ghép ngược lên gốc Măng Cầu Xiêm. Cách làm này sẽ
cho trái b́nh-bát với loại trái xấu hơn b́nh bát thường. Trái
b́nh-bát bán không ai mua. Họ biết. Tại sao họ rảnh mà làm
chuyện thoái hóa như vậy?
Sự phá cách này ông ấy cho là đổi đời.
Nông dân này sau khi ghép xong thành quả không bán B́nh bát,
trái lại trương bảng thương hiệu của ḿnh là "Măng Cầu Xiêm
chánh hiệu" để quảng cáo ra thị trường.
Đến khi giao trái cho thị
trường, không phải trái măng-cầu-xiêm mà lại trái b́nh-bát. Trái
này cũng có vị chua chua tương tự măng-cầu-xiêm, trong ruột toàn
là hạt với hạt.
Chỉ tội nghiệp cho người tiêu dùng cần ăn măng-cầu-xiêm nhưng
lại phải mua nhầm trái b́nh-bát.
Đó là một điều chua xót nhất,
đau đớn nhất, tất cả đều đó của khách hàng tiêu dùng bị lừa
dối.
Đó là chuyện mà chúng tôi cho là "
Ngụ Ngôn thời đại
4.0" của Đạo Cao Đài
hiện nay.
Nhà vườn hổ mang này đem cái ngọn cây tạp B́nh Bát có tên Hội
Đồng Chưởng Quản ghép lên gốc Đạo Cao Đài chính thống rồi lại
đem khuếch trương mở rộng thanh danh.
Hội Đồng lại lấy danh hiệu Hội
Thánh của Chí Tôn để làm b́nh phong gây tiếng vang.
Tội nghiệp cho người tín hữu Cao Đài ăn phải trái b́nh-bát Hội
Đồng Chưởng Quản tưởng là ăn măng-cầu-xiêm của Hội Thánh.
Chuyện đáng bàn ở đây cây b́nh-bát-lên gốc măng-cầu-xiêm th́ cho
nhánh b́nh bát, trái b́nh bát, lá b́nh bát, tất cả các thứ đều
là b́nh bát. Không có một chút ǵ dấu vết của măng-cầu-xiêm cả.
Tại sao nông dân này làm vậy? Sao không bán trái b́nh-bát thật,
phải mượn mác măng-cầu-xiêm? V́ họ muốn người tiêu dùng tẩy chay
măng-cầu-xiêm mà họ không ưa thích. Dẹp hay cấm trồng họ không
đủ can đảm ra tay. Chỉ vậy thôi.
Họ diệt măng-cầu-xiêm một cách khoa học.
Đó là triệu chứng của một bịnh Đạo.
Một triệu chứng, có thể do nhiều bệnh khác nhau gây nên. Đau
bụng có thể do viêm ruột thừa, do loét dạ dày, do sỏi mật,
hay suy tụy v.v. Bác sĩ non kém không định đúng bệnh cho sai
thuốc nên không thể trị hết bệnh.
Các vị bác sĩ hải ngoại ở Khối
Nhơn Sanh đă khám sai bệnh cho thuốc sai nên trị hoài mà vẫn
không dứt bệnh của Đạo:
Hội Đồng Chưởng Quản có phải là một chi phái hay không?
Vấn đề này muốn xác định phải
nhờ Pháp Luật Đạo để biết. Đặc tính của một chi phái là ǵ?
Chữ chi-phái xuất hiện lần đầu
tiên trong Đạo Nghị Định thứ Tám:
"Những chi-phái nào do bởi Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ làm gốc lập
thành mà không do mạng lệnh của Hội Thánh th́ cả chúng
sanh chẳng đặng nh́n nhận là của Chí Tôn. Phải định quyết lá
bàng môn tả đạo".
Như vậy để xác định Cao Đài là
một chi phái, nếu tôn giáo ấy có đủ 2 điều kiện:
- Một là: tên đạo phải có chữ
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ làm gốc lập thành và từ nơi đó xuất ra.
- Hai là: phải tự ư không có
mạng lệnh của Hội Thánh thành lập.
Với hai điều kiện đó của Đạo Nghị Định thứ Tám, ta thấy
Hội Đồng Chưởng Quản không bị vướng.
Hội Đồng Chưởng Quản được Hội Thánh thành lập làm cơ quan thường
trực (có mạng lịnh của Hội Thánh).
Như vậy kết luận hay khẳng định
Hội Đồng Chưởng Quản là một chi phái chúng ta thiếu yếu tố.
Theo Đạo Lịnh 01 Hội Đồng Chưởng
Quản là cơ quan thường trực của Hội Thánh nghĩa là Hội Đồng
Chưởng Quản là một thư kư của Hội Thánh làm việc dưới sự chỉ dạy
của Hội Thánh chứ không phải toàn quyền thay mặt Hội Thánh làm
tất cả mọi việc. Tức đă có mạng lịnh Hội Thánh.
Đến năm 1997 Hội Đồng Chưởng
Quản lập Hiến Chương để xin pháp nhân cho Đạo chứ
không xin pháp nhân lập Đạo mới và riêng.
Cái tội của Hội Đồng Chưởng Quản là
quá quyền lập 1 Hiến
Chương mới ngoài Pháp Chánh Truyền.
Dù với một triệu chứng ngoài Pháp Chánh Truyền, Hội Đồng
Chưởng Quản thành lập Hội Thánh hiện nay tại gốc Đạo
không phải tách ra từ
gốc đạo Ṭa Thánh Tây Ninh như các phái Cao Đài của thập niên 40
thế kỷ 20 đă làm.
Việc Hội Đồng đă thay đổi tôn chỉ, luật lệ của Đại Đạo là
một đại tội. Tội này nặng hơn gấp trăm ngh́n lần việc tách riêng
ra lập Chi phái.
Bốn mươi năm trước (1979), Hội Đồng Chưởng Quản đă biến
một Thánh giáo thành ra phàm giáo rồi, không đợi đến nắm 1997.
Hội Thánh chỉ uỷ quyền cho họ, Hội Thánh không giao toàn quyền
cho họ mà họ dám làm.
Do hoàn cảnh, Hội Thánh không thể trực tiếp cầm quyền Đạo, nên
Hội Đồng Chưởng Quản mới tác oai, tác quái xảy ra nông nỗi.
Nếu hiện tại, ai đó khẳng định cho
Hội Đồng lập chi-phái là không xác định đúng tội.
Tội của Hội Đồng lớn hơn nhiều:
Đó tội Hủy Diệt Đạo Trời.
Việc Khối Nhơn Sanh kết luận Hội Đồng Chưởng Quản (HĐCQ) (hiện
nay nâng cấp lên Hội Thánh) là một Chi Phái bằng cách rạch ṛi
gọi tên Cao Đài 1997 đă vô t́nh (hay cố ư) làm nhẹ tội cho
họ.
Nếu cho rằng HĐCQ là Chi phái, Cơ Quan Pháp Chánh của Đạo sẽ
không đủ thẩm quyền để truy tố họ. Tôi đồng ư với quan điểm này
của nhóm Tín-đồ-già trong bài viết
" Nói với người bạn không quen"
.
Đạo Nghị Định thứ Tám cho phép chúng ta (cả chúng sanh)
không nh́n nhận chứ không cho thụ lư xét xử các chi phải.
Nếu trách Ban tôn-giáo chánh phủ giao Ṭa Thánh cho họ nghe có
vẻ không thuyết phục lắm. Chính HĐCQ đă ở tại Ṭa Thánh Tây Ninh
từ trước hàng chục năm trước, đă lập Hiến Chương xin Pháp Nhân
công khai tại Ṭa Thánh, chứ đâu phải lập Hiến Chương nơi khác
rồi về Ṭa Thánh chiếm?…
Các yếu tố cấu thành tội phạm Khối Nhơn Sanh viện dẫn không đủ
cơ sở buộc tội HĐCQ.
Đài RFA, ngày 01/12/2021, trong tựa đề
" Đạo Cao Đài ở Việt Nam nhiều Thách thức, ít triển vọng"
,Tiến sĩ Nguyễn Đ́nh Thắng nói:
"Quốc tế không thể can thiệp vào nội bộ một nước, thí dụ như
Việt Nam, ngoại trừ biện pháp chế tài, là lời giám đốc điều hành
BPSOS Nguyễn Đ́nh Thắng.
Tuy nhiên, ông nói tiếp, muốn có được sự ủng hộ và yểm trợ của
quốc tế, cần phải có một lộ tŕnh thực hiện năm bước,
bảy bước, đến từng chặng một và chỉ ra cho quốc tế biết họ có
thể can thiệp và yểm trợ chúng ta ở chặng nào, bằng cách nào.
Tuy vậy, ông Thắng nh́n nhận, trên tất cả, quan trọng nhất vẫn
là những nỗ lực về mặt pháp lư".
V́ vậy nên chăng, Khối Nhơn Sanh thay đổi lập trường nhờ thế
giới chánh trị ủng hộ. Hăy chuyển sang lập trường tố tụng pháp
lư. Quư anh nếu có khả năng hăy thuê một công ty Luật nổi tiếng
của quốc tế hoặc quốc nội kiện ra ṭa án Việt Nam hay Ṭa án
quốc tế th́ mới hy vọng có kết quả.
Xin trích ư của một facebooker (xin không nêu tên) như sau:
" Xin lỗi, tôi nói điều này sẽ làm phật ḷng một vài người.
Nhưng phải nói. Một lần rồi thôi. Lẽ ra phải viết như một bài
chính luận; nhưng thôi, cứ mượn nơi trang của hiền hữu Quang
Minh Thanh Bùi để có vài lời ngắn gọn về vấn đề này.
Nếu tôi mua giấy số để hy vọng trúng độc đắc th́ xác suất trúng
số của tôi sẽ cao hơn gấp tỉ tỉ lần (chớ đừng nói ngàn lần) tôi
bỏ công sức, tiền của vào cho một ai đó để lo việc lấy lại Ṭa
Thánh. Bao giờ chánh quyền VNCS c̣n cai trị đất nước này
th́ đừng mơ lấy lại Ṭa Thánh. Hăy làm việc khác có ích cho Đạo
hơn. Tỉnh mộng đi các ông, các bà.
Những tổ chức tiếng tăm, đầy đủ uy tín trên thế giới như Hội Ân
Xá Quốc Tế, Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới, Hội Nhân Quyền
Liên Hiệp Quốc, thậm chí đại sứ quán của Liên Âu, của Mỹ đă và
đang liên tục can thiệp và phản đối việc giam giữ tùy tiện những
người bất đồng chính kiến của nhà cầm quyền nhưng kết quả ra
sao, chỉ là con số không. C̣n cái tổ chức Cứu Người Vượt Biển
(BPSOS) của một nhóm người Việt chỉ hoạt động trong phạm vi nhỏ
hẹp và quốc tế hầu như không biết họ là ai th́ họ giúp được ǵ
trong việc lấy lại Ṭa Thánh .
Đừng lừa gạt và lợi dụng niềm tin của đồng đạo trong nước nữa.
Hăy tỉnh đi các ông, các bà!"
Ư Kết:
Theo trích dẫn báo RFA nói trên, việc hy vọng thành công c̣n
phải đi nhiều bước nữa. Vậy sao chư huynh tỷ trong nước vẫn ngồi
ôm cây đợi thỏ?
Việc
đ̣i lại Đạo Quyền
cần thiết cho một nền Đại
Đạo để phổ độ cả chúng sanh là dễ dàng nhứt, có khả năng hiện
thực, sao không đ̣i mà theo đuổi mục đích đ̣i cơ ngơi, đ̣i Ṭa
Thánh? Việc phân định phần cơ ngơi có sẵn của Hội Thánh
và phần tài sản do Hội Đồng thêm vào ra sao?
Cơ ngơi này là của chung của nhơn sanh chứ không phải
riêng ai. Đ̣i cơ ngơi là đ̣i những cái của Hội Thánh đă tạo tác
trước năm 1979 hay là đ̣i tất cả những cái thứ đang hiện hữu?
Quư vị và chư huynh tỷ hăy tưởng tượng sự phức tạp sẽ to lớn là
dường nào. Tài sản công sức thêm vào trong thời gian Hội đồng
Chưởng Quản cầm quyền Đạo do nhơn sanh đă đóng góp ủy thác đâu
phải của riêng của cá nhân các thành viên Hội Đồng. Muốn quyết
định về tài sản này phải có ư kiến của người đóng góp gọi là có
quyền lợi liên quan.
Trước mắt, nếu đ̣i cơ ngơi quư vị chỉ có thể lấy lại phần công
và của do ḿnh đóng góp mà thôi.
Trên đây chỉ là chuyện Ngụ Ngôn thời đại mới. Tôi xin mạn đàm để
thêm phần hương vị cho cuộc hành tŕnh của quư vị nhằm giúp hay
chứ không một chút dụng ư nào. Quư vị, rất ít nghe những lời góp
ư chân thành nên không thấy những khó khăn sẽ gặp. Những ai nói
những ư khác hơn đều bị quư vị chụp cho một từ là tay sai của
chi phái 1997.
Chúng tôi nói vậy rồi tùy chư huynh tỷ hải ngoại nhận hay không
nhận, chư huynh tỷ trong nước tin hay không tin không một ai bắt
buộc cả.
Kính chúc toàn thể chư huynh tỷ đệ muội thân tâm an lạc để làm
việc hữu ích cho đạo.
Nay kính
Lê Công Chánh