THƯ GỞI CÁC ANH NƠI HẢI NGOẠI
Nguyễn Hoài Bảo
Chúng tôi đọc được bài tùy bút này trên trang Tùy Bút và Thi
Văn. Tùy bút vừa là một dạng bút kư vừa là một đoản văn (với
cách tu từ trau chuốt) để ghi lại những cảm xúc của tác giả về
những diễn biến xảy ra quanh ḿnh. Những diễn biến này là chung
quanh chuyện Đạo nơi hải ngoại. Chẳng hạn, xin trích :
(1)
Lời than này tiểu đệ không dám phê
phán ǵ, chỉ xin mạng phép và khép nép thưa cùng với các anh lớn
tài cao đa văn quảng kiến ở hải ngoại. Các anh có đủ phương
tiện, có đủ không khí tự do để cày xới miếng đất của ḿnh(tức
Hương Đạo - BBT),
đừng để cho anh em ḿnh bị đói qua xin cơm của Cảnh Trần ăn. Ăn
xong lũ sói vô bắt anh em của ḿnh đi mất. Không lẽ điều này các
Anh chê nhỏ không làm?
(2)
Anh em ḿnh giữ được Đạo hay không là do các Bàn Tri Sự giúp chứ
không phải đợi anh em lập được Tổ Chức này,Trấn Đạo nọ mới giữ
được Đạo
(3)
Ḿnh có lập một cấp hành chánh đạo cấp lớn thế nào, không ai ủng
hộ ḿnh, làm sao mà chúng ta làm được kết quả. Điều này quá sức
của các anh. Chưa kể nói đến vấn đề pháp lư là Đạo Nghị Định thứ
Tám. Tân Luật cũng có ghi rơ muốn thành lập một Họ đạo phải có
lệnh của Giáo Tông chứ đừng nói chi đến cả một Châu Đạo hay lớn
hơn là một Trấn Đạo.
Xuyên suốt bài này, chúng ta thấy tác giả ghi lại cách nh́n của
ḿnh về một sự kiện cụ thể, đang diễn ra nơi hải ngoại với một
vài ẩn dụ. Cho nên, chúng tôi cho đăng bài này vào chuyên mục
Góc Nh́n thay v́ vào chuyên mục Văn Học. Và xin phép tác giả cho
chúng tôi đặt một tựa mới là
“Thư Gởi Các Anh Nơi Hải Ngoại”.
Qua bài viết này gợi cho chúng tôi nhớ đến bài
“Phổ Độ Ai Trước? Cả Chúng Sanh Hay
Tín Đồ Cao Đài” của đạo
huynh Đặng văn Hưởng (Mời xem
bài
viết này tại đây), có những đoạn như sau:
..... Dù thiểu
học, ít hiểu cũng biết Hội Thánh tiếm vị tại nội ô Ṭa Thánh
không phải của Chí Tôn. Tội nghiệp những bạn đồng sanh trên mặt
địa cầu 68 này, v́ thấy lẽ diệu huyền mầu nhiệm của đạo Trời,
thiếu phân biệt nội dung thật của mối Đạo này, đă nhập môn vào
mối Đạo lại không phải của Trời.
.....V́ thế, nhiệm vụ của tất cả Chức sắc và Chức việc của Đức
Lư lập thành phải ưu tiên phổ độ những người lầm
đường lạc lối đă
trót nhập môn tu học ngoài Pháp Chánh Truyền. Thời điểm hiện
tại, nhiệm vụ phổ tế lại cần thiết và quan trọng hơn cả nhiệm vụ
hành chánh.(ĐVH)
…..oOo….
Mảnh đất cha chia cho c̣n đó. Cổ máy kéo vẫn c̣n đó. Tài xế bị
giam bằng.Lợi dụng t́nh h́nh rối ren trong nhà, một số tài xế
bên ngoài lại giành chiếc xe ấy lái về nhà họ. Coi như họ cướp
chiếc xe của cha ḿnh để lại.
Tất cả chúng ta đều biết lái xe. Tại sao chúng ta không lái dù
không có bằng? Ít nhất chúng ta phải bảo dưỡng cái xe của cha
ḿnh để lại. Chúng ta không chạy trên quốc lộ. Chúng ta chạy
trên hương lộ cũng được mà.
Dù tham gia giao thông trên đường nào cũng phải giữ luật lệ chấp
hành luật giao thông. Thậm chí chúng ta chạy trên đồng ruộng
cũng phải giữ luật giao thông.
Cảnh sát giao thông không khi nào xuống đồng hỏi giấy phép lái
người lái máy cày đâu.
Nếu bị cấm không cho mua xăng dầu cho máy chạy, ḿnh có thể cày
bằng trâu, thậm chí cuốc đất thủ công. Chí Tôn dạy: không có đũa
ta ăn muỗng, không muỗng ta ăn cách khác thậm chí bốc tay vẫn
ăn.
Mảnh đất cha ông để lại để mất vào tay kẻ khác là ta mang đại
tội. Có ruộng mà để đàn em đói là đại tội. Cha anh già yếu, con
c̣n trẻ thanh niên không cuốc trồng khoai là có tội.
Tại sao thanh niên bỏ đất cho cường hào ác bá chiếm để lên thành
thị làm công nhân?
Trong cửa Đạo cũng vậy, Hội Thánh đă để lại một sản nghiệp to
lớn để chúng ta có nơi cúng bái tu hành, chúng ta không lo ǵn
giữ. Mỗi đứa Thầy chia cho một mảnh đất lớn nhỏ Tùy theo sức của
ḿnh. Mảnh đất này ḿnh phải canh tác để có gạo lo cho anh em
của ḿnh khỏi đói. Khỏi đi xin ăn nơi người khác.
Mảnh đất nhỏ nhất là một Hương Đạo.
Yêu cầu mỗi đứa con cầy xới vun trồng mảnh đất được giao mà
thôi, Vậy th́ con cháu hậu thế cũng ấm no.
Có những người sức yếu khả năng cũng không, bằng cấp cũng không
mà lại đ̣i làm nhiều đất (nhiều Hương Đạo). Như vậy làm sao làm
nổi? Ai dám tin khả năng ḿnh mà góp vốn?
Tôi nhớ câu chuyện ngụ ngôn của La-phông-ten nói con ếch muốn to
bằng con ḅ.
Một hôm con ḅ đang gặm cỏ. Dưới đám cỏ ấy có con ếch. Ếch thấy
con ḅ bụng to. Ếch ḍm lại thấy ḿnh c̣n nhỏ nên cố gắng lấy
hơi vào cho bụng ph́nh to lên. Lấy hết sức ḿnh nén hơi vào
nhiều lần cũng không to bằng con ḅ. Trong lần lấy hơi cuối cùng
ém hơi vào bụng, da ếch căng mỏng đă bị nổ tung!
Câu chuyện ngụ ngôn này ai cũng biết. Thôi th́ các huynh ơi mỗi
người nhận một miếng đất nhỏ lo trồng trọt chăm sóc để cho đàn
em khỏi đói. Đừng ôm đồm nhiều miếng đất trong khi khả năng
chúng ta chưa đủ.
Lời than này tiểu đệ không dám phê phán ǵ, chỉ xin mạng phép và
khép nép thưa cùng với các anh lớn tài cao đa văn quảng kiến ở
hải ngoại. Các anh có đủ phương tiện, có đủ không khí tự do để
cày xới miếng đất của ḿnh, đừng để cho anh em ḿnh bị đói qua
xin cơm của Cảnh Trần ăn. Ăn xong lũ sói vô bắt anh em của ḿnh
đi mất. Không lẽ điều này các Anh chê nhỏ không làm? Thật sự nó
rất cần thiết trong Pháp Chánh Truyền. Đức Lư và Đức Hộ Pháp ủy
thác cho mỗi anh em một Hương Đạo để chạy khắp cả thế giới hang
cùng ngơ hẻm. Anh em ḿnh giữ được Đạo hay không là do các Bàn
Tri Sự giúp chứ không phải đợi anh em lập được Tổ Chức này,Trấn
Đạo nọ mới giữ được Đạo. Mỗi nơi chỉ cần ba người thôi cũng đủ
lập một Bàn Tri Sự rồi.
Ḿnh có lập một cấp hành chánh đạo cấp lớn thế nào, không ai ủng
hộ ḿnh, làm sao mà chúng ta làm được kết quả. Điều này quá sức
của các anh. Chưa kể nói đến vấn đề pháp lư là Đạo Nghị Định thứ
Tám. Tân Luật cũng có ghi rơ muốn thành lập một Họ đạo phải có
lệnh của Giáo Tông chứ đừng nói chi đến cả một Châu Đạo hay lớn
hơn là một Trấn Đạo.
Đôi ḍng tùy bút thả trôi sông.
Mong được ai kia kết nối gịng
Lá thắm may duyên mong tương ngộ.
Dựng lại mái nhà của tổ Tông.
1.11.2021.
Nguyễn Hoài Bảo.