Quỷ vương ở đâu?
Thoát khỏi khó hay dễ?
Nguyễn Minh Hiệp
Sự truyền giáo của các vị Giáo chủ từ xa xưa cho đến nay cũng
như những người thầy dạy chữ cho học tṛ: Đối tượng học
lúc nào cũng có ba hạng. Hạng trí lực nói ít hiểu nhiều luôn
chuyên tâm học hỏi không bao giờ h́nh phạt hay quở trách. Hạng
trung thứ, có khó hơn một chút nhưng người thầy cũng dễ dàng
truyền đạt kiến thức, đôi khi chỉ kể lại gương thất bại chịu
h́nh phạt của người khác cũng đủ để thức tỉnh họ. Hạng hạ lưu,
cả hai cách trên đều thất bại, người thầy không thể thành công
trong việc dạy chúng nên người có học.Người giáo chủ cũng không
thể phổ độ cho hạng này thành người tốt có đạo đức. H́nh ảnh rất
cụ thể của các h́nh phạt trong Kinh Sám Hối của Đạo Cao Đài chỉ
để răn đe và gợi sợ của hai hạng môn đồ trung và hạ.
Bài Kinh Sám Hối dài 18,5 trang, với hơn ba ngàn chữ trong 450
câu là những bài dạy răn cho những người trót phạm tội để tự xét
ḿnh để sám hối, và những người chưa phạm nghe để tránh. Trong
bài Kinh chỉ có 25 h́nh phạt mà thôi. Tỉ lệ h́nh phạt chỉ chiếm
1/14 câu Kinh không nhiều so với nội dung bài Kinh. V́ vậy trọng
tâm nghiêng về dạy hơn là phạt. Kinh Sám Hối được lấy của Nhị Kỳ
Phổ Độ nên có phần không c̣n thực tế phù hạp với buổi Tam Kỳ.
Tuy nhiên bài Kinh vẫn c̣n rất hữu ích trong việc dạy con người
qui thiện. Nếu không có bài Kinh Sám Hối th́ không biết các v́
giáo chủ sẽ răn đe thế nào khi mà các lời dạy bị thất bại.
Ngày nay khai Đạo Kỳ Ba Đức Thượng Đế đă minh bạch nói đóng cửa
ngục rồi. Ư nói nội dung bài kinh Sám Hối chỉ để răn ḷng chứ
không có thực. Người tín hữu Cao Đài không c̣n sợ
địa ngục nữa, chuyển
sang sợ nhứt là âm quang
sau khi thoát xác.
Phật Mẫu Chơn Kinh có đoạn:
“.. Vô siêu đoạ quả căn hữu pháp,
Vô khổ h́nh nhơn kiếp lưu oan.
Vô địa ngục vô quỉ quan,
Chí-Tôn đại xá nhứt trường qui nguyên”.
Dù“ vô địa ngục vô quỉ quan”, chúng ta cũng không nên thờ ơ
không tránh xa chúng. Nếu lạc đường ta vẫn vào nơi đó. Chúng
đang ŕnh ṃ chờ chúng ta thối bước lui chân phạm tội hoặc căi
lời Chí Tôn sẽ dắt ta đi không bao giờ tha.
Kinh Giải Oan có đoạn:
“… Đóng cửa ngục mở tầng Thiên,
Khai đường cực lạc, dẫn miền tây phương.
Nhập thánh thể ḍ đường cựu vị,
Noi chơn truyền khử quỉ trừ ma…”.
Qua hai đoạn Kinh Thiên Đạo được trích ở trên ta thấy Chí Tộn
Phật Mẫu đă ban đại ân đại đức cứu vớt cho chúng sanh thoát khỏi
địa ngục bằng cách mở tầng thiên khai đường cực lạc. Địa ngục
tuy đóng vẫn c̣n. Do chúng ta tự mở đi vào thôi. Kẻ ác xúi giục
dắt đường con cái Chí Tôn vào địa ngục không ai ngoài quỉ vương.
Quỉ Vương ở đâu và tránh khỏi khó hay dễ?
Tuy là một câu hỏi lớn nhưng đáp án rất dễ t́m ai cũng có thể
thấy được:
Phần
một:
Quỉ vương ở đâu?
Nơi quỉ-vương ở chắc chắn là cơi vô h́nh. Với mắt thịt tai phàm
chúng ta khó tiếp cận và định vị được nơi của quỉ vương ở bằng
giác quan. Cách duy nhứt dựa vào Kinh-Điển và Luật Pháp của chư
Thần Thánh Tiên Phật dạy
mà xác định bằng trí năng và lương năng.
Trong bài Kinh Đại Tường có câu:
“.. Hội Long Hoa tuyển phong Phật vị,
Cơi Tây-phang đuổi quỉ trừ ma..
Giáng linh Hộ Pháp
Di-Đà
Chuyển cây Ma Xử đuổi tà
trục tinh…”.
Một bài khác trong bài
thi của Kim Quang Đại Tiên (Kim Quang Sứ- chúa quỉ) nói
rơ:
“…Cửa Kinh Bạch Ngọc năng lui tới.
Đường Đạo Tây Phương thử chánh tà…”
Qua hai đoạn trích dẫn trên, người tín hữu b́nh thường nhứt của
Chí Tôn cũng dễ dàng nhận thấy: Chúa Quỉ hay Quỉ Vương có mặt
khắp nơi. Không trừ nơi nào mà họ không đến. Nơi tây-phang hay
tây phương là cửa Phật mà Đức Hộ Pháp c̣n phải nhọc công đuổi
quỉ trừ ma nơi đó. “Cơi Tây-phang đuổi quỉ trừ ma”. Chẳng những
cơi phật “tây-phương” mà ngay cả cơi Trời “Bạch Ngọc Kinh ” Kim
Quang Sứ cũng năng lui tới. Nghĩa là vẫn có bóng dáng chúa quỉ.
Nếu chúng ta chịu khó hiểu thêm cơi tây-phang hay Bạch-Ngọc-Kinh
thiêng liêng c̣n có quỉ ma th́ không dám chắc chắn các ngôi thờ
tự của Cao Đài chúa quỉ không có mặt!
Thánh Ngôn Thầy dạy: “…Tên
ta nó cũng dám xưng chỉ có ngai ta nó không dám ngồi..” Câu
này nghe nói rất thường xuyên, chưa có dịp thỉnh giáo th́ chư
đại thiên phong đă vội qui thiên. Nay chúng ta phải tự t́m hiểu
dựa theo luật pháp và giáo lư của Đạo.
Trong Đền-Thánh và các Thánh Thất đều có Bát Quái Đài. Bát quái
Đài do Chí Tôn vi chủ. Câu thánh ngôn : “Khi
chưa có chi trong trời đất th́ khí hư vô sanh có một Thầy, ngôi
của Thầy là Thái Cực.”. Thánh Ngôn này, dù kém hiểu đến đâu
cũng biết Ngôi Thái Cực tức Ngai của Chí Tôn được định vị tại
Bát Quái Đài không thể nơi khác.
Nhưng song song đó, lúc ban Pháp Chánh Truyền cho Hiệp Thiên
Đài, Chí Tôn dạy rằng : “Hiệp Thiên Đài là nơi Thầy ngự để cầm
quyền thiêng liêng mối Đạo..”. Ngoài Bát Quái Đài Đức Chí Tôn
c̣n ngự thêm một nơi khác là Hiệp Thiên Đài. Ta có thể hiểu
rằng:
Bát Quái Đài là nơi hằng ngự.
Hiệp Thiên Đài là nơi chỉ ngự để cầm quyền Đạo. Hai nơi này theo
thánh giáo quỉ vương không dám ngự v́ tất cả được Chí Tôn dạy
bày trí đúng bí pháp. Chúng luôn muốn ngồi nơi ấy. Muốn ngự được
nơi đó quỉ vương phải chuyển tiếp qua một bước trung gian làm
cho Chí Tôn không ngự. Lúc ấy bỏ trống họ dễ leo lên!!!
Theo thánh-giáo : “Đàn không nghiêm thầy không giáng”.
Đàn cúng đúng pháp chỉ không nghiêm trang thôi mà Chí Tôn c̣n
không giáng, huống chi đàn thất pháp. Ai cũng biết là Chí Tôn sẽ
không giáng. Đó là nói về ngôi Bát Quái Đài.
Riêng phần ngôi Thầy ngự để cầm quyền Đạo là Hiệp Thiên Đài
(Hiệp Thiên Đài thuộc Pháp). Tại Đài này Thầy ngự cai trị nền
Đạo trung gian thông qua ba chi Pháp Đạo Thế. Có tướng soái là
Thập Nhị Thời Quân.
Trước Hiến Chương 1997 Đạo Cao Đài c̣n giữ nguyên luật lệ và
nghi thờ nên Chí Tôn hằng ngự v́ ngai của Thầy c̣n nguyên vẹn.
Sau Hiến Chương 1997:
Bát Quái Đài ngôi thờ bị thay đổi thất pháp, nơi hằng ngự
của Chí Tôn không c̣n. Luật pháp không c̣n. Đức Chí Tôn không
ngự là chắc chắn. Đây là bước chuyển tiếp giúp chúa quỉ leo lên
thông qua tay phàm tạo cho hắn.
Ngôi Hiệp Thiên Đài bị giải thể, chuyển thành Cơ quan Pháp Luật,
sau cùng đóng cửa luôn. Hiện nay cả nền Đại Đạọ không có Hiệp
Thiên Đài, ngay cả bóng dáng một chức sắc Hiệp Thiên Đài cũng
không có. Như vậy nơi cầm
quyền thiêng mối Đạo cũng không c̣n.
Ta có thể tự ḿnh trả lời cho chính ḿnh Đức Chí Tôn và chư Thần
Thánh Tiên Phật có ngự nơi Toà Thánh hay các Thánh Thất không?
Đó là duyên phận mỗi con người và cái số hằng sống của chúng ta
do chúng ta định chứ không phải Trời định. Thay v́ đuổi quỉ trừ
mà ta vô t́nh mở cửa đón tiếp quỉ ma.
Trong bài viết của Đạo Huynh Nguyễn văn Hồng nói về
Covid và số phận các Tôn giáo có nhắc đến ư Chí Tôn dạy mỗi
người tín hữu phải lập Trang-thờ tại gia. Cúng tại gia đúng pháp
c̣n quí báu hơn trăm ngh́n lần vào Thánh Thất hay Toà Thánh bị
thất pháp phải không?
Kết luật ư một: Chúa quỉ ở khắp nơi cơi Trời, cơi Phật cũng đều
có. Các ngôi thờ tự và ngay cả nhà ta cũng có.
Phần hai:Thoát
khỏi tay chúa quỉ khó hay dễ:
Câu này phải được giải đáp bằng hai trường hợp:
a/ Thoát khỏi Chúa Quỉ
nơi cơi hữu h́nh: nơi cơi hữu h́nh chúa quỉ nguỵ trang bằng
đủ cách để cho đời tin tưởng kể cả mang áo măo thầy tu và chức
sắc chúng cũng không từ.
Muốn tránh khỏi tay chúa quỉ hữu h́nh th́ phải tuyệt đối tránh
những nơi Chí Tôn và chư Thần Thánh Tiên Phật không ngự. Như
vậy giống như ta đă cách ly an toàn với Vi-rút chúa-quỉ. Chỉ cần
tránh xa, không đeo khẩu trang như pḥng covid. Theo câu kinh
Sám Hối : “lánh kẻ tà chẳng khá nên gần ..” là ư này.
b/ Thoát khỏi chúa Quỉ
nơi cơi vô h́nh: Nơi cơi hữu h́nh chúa quỉ ngon ngọt treo
tham rù quến hoặc xúi giục giận hờn ghét ganh bằng nhiều chiêu
tṛ cho chúng ta mắc bẫy lọt vào cơi quỉ trong vô h́nh tức cửa
phong đô.
Thiên đường hữu lộ vắng hoe.
Ngục môn đóng cửa mà hè nhau vô.
Nơi cơi vô h́nh chúa quỉ ngự khắp nơi như đă trích dẫn và phân
tích ở trên. Ngay trong bản thân mỗi người, nếu không chính chắn
suy nghĩ ta dễ rước chúa quỉ vào ngự.
Đức Hộ Pháp đă giải thích Quỉ Vương như sau:
“.. Trở lại hai cái thân
kia dầu cho ngoại thân, dầu cho nội thân nó cũng vẫn phản nghịch
chúng ta mà thôi. V́ cớ cho nên chính ḿnh đức Chí Tôn trong
nguyên căn của Ngài có Quỉ Vương. Quỉ Vương là ǵ? Là người bạn
chí thân của Đức Chí Tôn…”(Bài 31 Con Đường Thiêng Hằng
Sống.)
“… Hể oán cừu tạo nghiệp
quỉ ma, c̣n bác ái từ bi tạo nghiệp Phật, cũng như oán cừu của
Đức Chí Tôn tạo nghiệp quỉ vương, bác ái từ bi của Ngài tạo
nghiệp Trời..” (Bài 30 Con Đường Thiêng Hằng Sống.)
Do lời giảng trên đây giúp ta h́nh dung và nhận thức rằng quỉ
vương không phải có một thân độc lập, nó là một nửa cấu thành
nên con người chúng ta. Trong người ta cũng có Phật mà cũng có
ma. Nên trả lời câu hỏi thoát khỏi quỉ vương khó hay dễ ta không
có một đáp án áp dụng chung cho mọi người. Nó rất dễ và cũng rất
khó. Đó là cuộc chiến trong nội thân chúng ta. Nó dễ khi chúng
ta quyết tâm thân cận với Phật th́ ma không thể nhập vào được.
Nhưng sẽ khó vô cùng nếu chúng ta c̣n mơ hồ không trọn tin Phật,
không lánh kẻ tà..
Thân cận hay hướng Phật ngoài cách vâng lời dạy và tùng Luật của
Chí Tôn đă định không c̣n cách nào khác. Không làm được hai điều
này mặc nhiên ta đă mở cửa phong đô tự ḿnh nhốt chính ḿnh. Lời
dạy của Chí Tôn được cụ thể bằng Pháp Chánh Truyền và Thánh
Ngôn. Hai điều này Chí Tôn đă ghi rơ thành văn cho mọi người có
thể đọc và hiểu, không ẩn ư không xa vời. Thánh Ngôn luôn dạy
thương yêu. Pháp Chánh Truyền dạy phải tuyệt đối tuân hành. Pháp
Chánh Truyền không dạy ǵ nhiều. Trong đó qui định quyền hạn của
các phẩm trật từ lớn đến nhỏ. Lớn không lấn quyền nhỏ, nhỏ không
phạm quyền lớn.
Đức tin với Đấng Tạo-Hoá của chúng sanh có ba dạng. Một, đóng
trọn vẹn cửa quỉ - cách những môn đệ ngoan hiền biết vâng lời,
không thay đổi đă làm. Hai, mở một nửa - cách môn đệ không trọn
tin nghĩ ḿnh có thể thay thế lời dạy của Thầy Trời bằng sự canh
cải. Ba, mở toang cửa cho chúa quỉ vào - cách những đứa con
không có chút ḷng tin nào về sự hiện hữu của Cha Trời - đó là
hạng vô thần.
Trường hợp một là ta có thể chắc chắn trọn vẹn không thể bị chúa
quỉ làm ǵ được. Trường hợp hai tuy c̣n một phần tin tưởng nhưng
đồng thời cũng thân cận với quỉ vương. Linh hồn vấy bẩn không
tránh khỏi cám dỗ sa ngă sau này. Trường hợp thứ ba là buông tay
Từ-Phụ nắm tay chúa quỉ. Không ai có thể cứu được.
Thay lời kết:
muốn thoát khỏi quỉ vương không khó cũng không dễ. Tất cả đều do
ta quyết định. Ứng với câu nói trong sách Thiên Đạo :
“Định mạng do Thiên, lập
mạng do ḿnh”. Nhiệm vụ đuổi quỉ trừ ma có Gián Ma Xử của Hộ
Pháp Di Đà. C̣n cá nhân mỗi chúng ta chỉ giữ không để cho chúa
quỉ dắt đường lạc bước.
Nhân ngày kỹ niệm Đức Thượng Phẩm qui thiên, tôi xin cầu nguyện
Đức Ngài từ bi phù hộ cho toàn con cái của Chí Tôn mở rộng Thánh
Tâm xa lánh phàm tâm, nếu lỡ sai bước sớm quay về với đức tin
trọn vẹn đóng hẳn cửa quỉ lánh được con đường mật ngọt hào hoa
phù phiếm của chúa quỉ mà quay đầu về với Đại Từ Phụ.
Thánh địa ngày 26 tháng
02 năm Canh Tư.
NGUYỄN MINH HIỆP