NHỮNG CON NGƯỜI VĂN MINH ĐĂ CHẾT!
Phạm Minh Hưng
Tiếp theo
bài sưu tầm của bạn trẻ Vân Lê, Ban Biên Tập vừa mới nhận
một bài viết khác cũng của một bạn trẻ, Phạm Minh Hưng, ở Long
An. Văn phong từ tốn nhưng lay động ḷng người; nó khiến cho
chúng ta phải nh́n lại ḿnh trên hành tŕnh t́m về cội nguồn tâm
linh. Tuổi trẻ Cao Đài vẫn c̣n xứng đáng như thế này th́ nền
chánh pháp của Chí Tôn sẽ được phục hoạt một ngày không xa. Cảm
ơn các thế hệ Cao Đài nối tiếp v́ một ngày mai tươi sáng của nền
Đại Đạo.
Tôi là một tín đồ trẻ Cao Đài không ở Thánh Địa. Sự học hỏi và
tiếp xúc của tôi rất hạn chế. Phượng tiện duy nhứt giúp tôi tiếp
cận t́m hiểu là internet. Để biết được thời sự Đạo tôi hằng ngày
đều truy cập các
trang mạng của Đạo mà cụ thể là các trang huongdaoflorida,
caodai.net.vn, và hoithanhphucquyen. Đó là ba trang mạng lớn có
tiếng trong Đạo.
Vừa qua, trên Diễn Đàn Về Nguồn có đăng nhiều bài viết về Bản Án
Cao Đài của các tác giả Nguyễn Trọng Thương, Ngô Văn Trí và các
bài viết lên quan của Nguyễn Minh Đăng, Phạm Thanh B́nh, Lê Công
Chánh v.v. làm cho tuổi trẻ chúng tôi rất ṭ ṃ rồi chuyền tay
nhau đọc. Thật thương cho Đạo Cao Đài, cho chức sắc, chức việc
tiền bối. Tuy là những người sanh sau đẻ muộn không biết ǵ
nhưng qua lịch sử hiện đại của Đạo tôi mới cảm nhận được nỗi đau
sâu sắc mà những con người hiền lành chơn thật
môn đệ Cao Đài phải cam chịu. Đọc lại các trang mạng khác
của tôn giáo bạn nó không như vậy, họ biểu t́nh, họ lên tiếng
công khai, họ lấy sức mạnh để đ̣i hỏi và không chịu khuất phục…
Cao Đài th́ ngược lại hoàn toàn.
Bản Án Cao Đài kết án oan đă lâu. Nay tôi thấy quư Chức Sắc Hiệp
Thiên Đài lập Bảng Kiến Nghị đề nghị với các cấp lănh đạo trung
ương nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đề nghị hủy bỏ
Bản Án và khắc phục hậu quả, tôi rất mừng. Trang
hoithanhphucquyen và trang caodai.net.vn đă không đồng t́nh với
bảng kiến nghị này nên có những bài viết phản đối việc làm khó
khăn và quư báu của quư chức sắc.
Bài viết của Ông Phan Văn Tùng ở Tiền Giang đăng trên
caodai.net.vn có những đoạn văn chỉ trích chức sắc HTĐ bằng
những ngôn từ thật khó nghe là một trong những bài viết phản đối
ấy..
Tôi là một tín đồ trẻ sanh sau ngày đất nước thống nhứt. Tôi may
mắn đọc được Bản Án Cao Đài nhiều lần. Cũng nghe kể qua việc học
tập bản án của quư chức sắc, chức việc vào thời điểm đó. Lúc đầu
tôi cũng rất buồn cho những vị chức sắc, chức việc đă làm bài
thu hoạch tốt về bản án. Nhưng sau khi đọc được Tâm thư của Đạo
Huynh Phạm thanh B́nh gởi cho Minh Đăng và khuong-thuong tn th́
tôi cảm động và chia sẻ nỗi ḷng của quư vị thời điểm đó. Tôi
c̣n nhớ thời gian ấy gia đ́nh tôi đi xay một giạ lúa về ăn thôi
cũng phải xin phép nhà nước địa phương trước mấy ngày.
Bốn vị chức Sắc HTĐ đă viết Bản Cải Án gởi cho nhà nước trung
ương. Ít ai biết, v́ đâu có được phổ biến rộng trong đạo như
ngày nay v́ phô tô không có. Nay nhờ phương tiện văn minh mà hầu
hết ai cũng biết Bản Cải Án ấy. Thật khâm phục quư Chức Sắc đă
không ngại nguy hiểm bản thân viết văn bản cải lại. Hiện nay,
sống trong nước dù đang là thời đại thông tin toàn cầu cũng
không ai dám cải lại nhà nước chớ đừng nói chi lúc ấy v́ rất dễ
bị vướng Điều 88
luật h́nh sự.
Bốn vị chức sắc thật xứng danh anh hùng bảo vệ Đạo được sự kính
trọng và biết ơn của đồng đạo. Nay, gần ba chục vị chức sắc Hiệp
Thiên, Cửu Trùng và Phước Thiện đă kư tên Bản Kiến Nghị để tiếp
tục đ̣i hủy bỏ bản án và khắc phục hậu quả. Việc làm cao quư này
cũng bị một số người đánh đổ. Nhưng ai có đồng ư hay không việc
làm của các vị ấy th́ quư chức sắc hiện nay cũng xứng đáng được
xem là anh hùng bảo
vệ thanh danh của Đạo, là anh hùng trong ḷng người thật đạo. và
măi măi là anh hùng trong đạo sử.
Việc minh oan cho
tiền bối, cho Đạo bằng kiến nghị hủy bản án nếu quí chức sắc
không làm th́ làm sao thế hệ trẻ chúng tôi biết mà tiếp tục? Giữ
cho Đạo đúng Pháp Chánh Truyền là trách nhiệm chung của toàn thể
chức sắc chức việc và toàn đạo. Nếu thế hệ này chưa xong th́ thế
hệ sau có cơ sở và văn bản tư liệu để nối tiêp.
Với sự phấn khởi trong ḷng như vậy, nhưng khi đọc được bài viết
của Ông Phan văn Tùng ở Tiền Giang thật đáng buồn. Nếu không làm
th́ thôi lại c̣n chỉ trích chức sắc bằng những ngôn từ khó nghe,
như:
- Bọn Chức sắc HTĐ tự lập quyền chưởng quản.
- Bọn Chức Sắc HTĐ về hưu không phận sự ǵ trong đạo…cũng kiến
nghị…
Ở đây tôi không bàn về phiên họp bầu cử ngày 2-9-Ất Mùi và việc
chức sắc HTĐ đă làm, v́ mỗi tín đồ cần xem qua Thánh Lịnh 257 và
Hiến Pháp Hiệp Thiên Đài th́ rơ.
Biết rằng Bản Án Cao Đài không ai kư tên, không một phiên ṭa
xét xử, mà đă trở thành bản án tử h́nh cho Đạo Cao Đài và những
hệ lụy măi đến hôm nay vẫn tồn tại.
Tài sản Đạo trong nội ô thánh địa nói riêng và khắp cả nước nói
chung do nhà nước trưng dụng nhà nước đă trả lại hết chưa?
Nguyên nhân nào?
Về khoản 3000 chức sắc, chức việc đi học tập bản án và trên 90%
làm bài thu hoạch tốt để phản bội lại đấng Tôn sư của ḿnh là
nguyên do nào?
Về việc ban hành Thông tri 001, Đạo lịnh 01 thành lập Hội Đồng
Chưởng Quản và những hiến chương kế thừa, ngay cả việc hành đạo
của Hội Thánh hiện nay ngoài luật pháp chơn truyền là do nguyên
nhân nào?
Từ việc nền hành chánh Đạo của Đức Chí Tôn bị giải thể đến việc
hành đạo của Hội thánh hiện nay ngoài luật pháp chơn truyền có
phải là do hậu quả, mấu chốt của bản án cao đài hay không?
Tôi thật buồn cho trang caodai,net.vn là một trang mạng lớn của
một nền tôn giáo có rất nhiều người quan tâm và theo dơi lại
đăng những bài viết có những ngôn từ khó nghe (bọn này, bọn nọ
v.v.). những ngôn từ chỉ dùng ngoài đường phố thật không phải
của bậc tu hành. Chắc có thể mấy huynh tỷ này v́ nuôi thù oán
nên không c̣n nhớ đến lời dạy của Đức Chí Tôn “...Sự oán ghét là
của quỉ vương, sự thương yêu là ch́a khóa mở cửa Bạch ngọc Kinh
tại thế,”… “…từ đây nếu không đủ sức thương nhau th́ cũng chẳng
đặng ghét nhau nghe à…”
Mọi người xem những bài viết của trang Cao Dài net có những ngôn
từ như vậy th́ họ nói việc tu hành ngày nay đă xuống cấp rồi.
Tôi chợt nhớ đến trước đây bà tôi có kể chuyện ngụ ngôn về chú
thỏ tội nghiệp. Nay xin kể lại:
Trong xóm kia có khu rừng nhỏ. Thỏ bạch chạy chơi trong rừng
thích thú quá nên quên là đă chạy ra gần xóm người. Thỏ thấy có
mấy người đi đến th́ cóng chân chạy không nỗi tưởng đâu hết
kiếp.
Một người muốn bắt nhưng có người cản lại. Hôm nay ngày chay
chúng ta nên thể hiện ḷng từ bi, bắt con thỏ làm chi. Như vậy
thỏ được tha mạng. Thỏ về kể chuyện cho gịng họ nghe. Câu
chuyện được lưu truyền trong gịng họ nhà thỏ nhiều đời.
Ngày kia cháu chắt của thỏ bạch cũng chạy chơi. Không nhớ là
ḿnh đă ra b́a xóm. Thỏ gặp mấy người đi tới…Biết là ngày chay
nên thỏ không chạy mà vẫn nhởn nhơ… Dè đâu thỏ bị người bao vây
bắt. Thỏ b́nh tỉnh bảo hôm nay là ngày chay mấy ông bắt tôi là
phạm giới rồi.
Mọi người nghe có lư nên định thôi. Nhưng một người nói, tao bắt
mày mà hôm nay không giết thịt. Tao nhốt đó mai mới ăn th́ đâu
có phạm giới. Mấy người đi chung nghe có lư nghĩ tới bửa nhậu
ngày mai nên ráp nhau bắt thỏ.”.
Con người ngày nay cũng vậy, ban đầu nhân từ rồi dần dần xuống
cấp trở nên hung dữ không khác ǵ những người trong ngụ ngôn thỏ
bạch.
Tu hành là do tự giác tự nguyện trong ḷng. C̣n như giới cấm,
luật lệ là những hàng rào giúp cho khỏi sẩy chơn mà thôi. Khi
tâm tu trong sáng th́ một lời nhắc nhở cũng làm người tu bừng
tỉnh. Bởi tự trong tâm muốn làm điều lành (không muốn phạm giới)
nên một lời nói phải bằng hữu nghe liền. Khi tâm tu xuống cấp
th́ cốt sao cho khỏi phạm về h́nh thức (không có tâm lành) nên
chỉ cần một lời nói quấy cũng nghe liền. Hiện nay, việc phạm
giới, phạm luật, phạm pháp đạo người ta như bỏ ngoài tai. Biết
bao vị cao minh đa văn quảng kiến đă lên tiếng nhắc rằng Hội
thánh hiện tại phạm luật pháp Đạo và đang dắt dẫn nhơn sanh
ng̣ai Pháp Chánh Truyền nhưng chẳng ai để ư.
Cùng là một ngày chay mà thỏ bạch th́ toàn mạng c̣n cháu chắt
th́ mất mạng. Ấy là do tâm người tu đă xuống cấp theo thời gian.
Ông Phan Văn Tùng đă có một trong các bài viết trên cao đài net
đă làm cho người ta sợ gần gủi hơn là thân cận. Ông Tùng đă
không c̣n giấu diếm sự thô lỗ của ḿnh.
Những con người văn minh đă chết trong các tác giả trên trang
cao đài.net rồi chăng?
Xin mượn bài của Đức Hộ Pháp để kết thúc:
Chơi như tánh nết đứa con ranh.
Biết bánh là ngon cứ việc giành.
Chưa phải hột cơm phần sống thác.
Ấy nhờ Thánh Chất lượng cao xanh.
Côn trùng giết chết c̣n ngăn cấm.
Nhơn loại hại nhau há nở đành.
Tiên phật độ sanh là chứng quả.
Nên người trước đă mới nên ḿnh.
(Thiên Thai Kiến Diện
bài 67-Đức Hộ Pháp.)
Long An, ngày 20 tháng 10 năm 2017
Phạm Minh Hưng