NGÔI PHẬT MẪU.
Thánh Ngôn Hiệp Tuyển của Đạo Cao Đài có dạy:
“Các con là Thầy,Thầy là
các con. Có Thầy mới có các con, có các con mới có Thần Thánh
Tiên Phật. Không có Thầy th́ không có chi trong Càn Khô Vũ Trụ”.
Theo câu Thánh giáo trên ta có thể hiểu Thầy là Trời là
Chí Tôn. Chí Tôn và con người vốn là một thể. Thần thánh tiên
phật do con người tu mà đắc vị.
Trong quá tŕnh t́m hiểu để học hỏi giáo lư của Đạo Cao Đài,
chúng ta đôi khi gặp những khái niệm tương tự có bên Phật Giáo
hay Công Giáo. Từ đó hiểu giáo lư Cáo Đài trên quan điểm kiến
thức đă có của Công Giáo hay Phật Giáo khiến chúng ta lúng túng
trong việc giải thích giáo lư Cao Đài. V́ vậy chúng ta phải
nghiên cứu độc lập và sâu xa hơn mới có thể hiểu rơ Đạo Cao Đài
một cách khoa học. Trong các vấn đề dễ nhầm lẫn nhứt đó là ư
nghĩa BA NGÔI.
BA NGÔI theo Đạo Cao Đài không trùng hợp với thuyết Ba Ngôi của
Công Giáo giải thích. Ba Ngôi của Đạo Cao Đài theo Thánh Giáo
dạy là: ngôi PHẬT- ngôi PHÁP- ngôi TĂNG. Trong khi đó ba ngôi mà
chúng ta thường nghe trong Kinh Thánh Tân Ước và Cựu Ước (Công
Giáo) có giảng đó là ngôi Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Bên Công giáo, Ngôi hai
là Đức Jesus Christ là con một của Thượng Đế:
Nhưng Đạo Cao Đài ư nghĩa ngôi
hai khác hơn. Mời
chư đồng Đạo tham khảo sau đây bài Luận Đạo về ngôi Hai trong
Giáo Lư Cao Đài Đó là ngôi
Phật Mẫu do Đạo
huynh Hiền Tài Nguyễn Long Thành biên soạn, (trích trong Luận
Đạo Sưu Tập):
Dương Xuân Minh
====================
”Chí
Tôn là Phật, Phật Mẫu là Pháp, Càn Khôn thế giới là Tăng.
Đó là ư niệm ba ngôi của học thuyết Cao Đài, hay là sự thể hiện
của Thượng Đế ở ba trạng thái. Trái với lời diễn giải thường
dùng ở Đông phương, khi bàn về Thượng Đế có khuynh hướng đi lần
từ một chấp nhận tiên khởi, đến các ứng dụng của ư niệm siêu
việt về nguồn gốc vũ trụ trong sự cấu thành các vật thể lẻ tẻ.
Chúng ta hăy bắt đầu từ sự quan sát hiện tượng của thế giới hữu
h́nh trước, rồi dùng suy luận liên tưởng đến các nguyên lư tổng
quát của vũ trụ và sau cùng, khi mà trí đă đến gần được những
nguyên lư ấy th́ hăy dùng tâm mà cảm biết, tức là dùng trực giác
để ngộ được điều mà Lăo giáo gọi là lư. Lối diễn giải nầy phù
hợp với những người chịu ảnh hưởng của nền văn minh Tây Phương
hiện đại, quen nh́n sự vật với con mắt khoa học, chẳng hay cũng
chẳng dở nhưng thích hợp với một số người mà thôi, cái hữu hạn
của ngôn ngữ khi dùng để nói Đạo là vậy.
Bây giờ chúng ta hăy đi vào một hiện tượng vật lư để t́m h́nh
ảnh của Phật Mẫu.
Có một số ít kiến thức khoa học ai cũng biết rằng cho Oxy và
Hydro tác dụng với nhau trong một số những điều kiện về tỉ lệ
hóa hợp xúc tác..v..v.th́ sẽ có nước sinh ra. Khi đó khoa học
khám phá ra điều nầy th́ nước đă có từ lâu rồi trong thiên
nhiên.
Phân tích như vậy chúng ta thấy ba điều :
Thứ nhứt : Trong
thiên nhiên có một nguyên lư rằng nước là hợp chất tạo bởi hai
nguyên tố là Hydro và Oxy.
Thứ hai : Điều
kiện để hóa thành nước là phải có tỉ lệ thể tích hai phần khí
hydro và một phần khí Oxy và một điều kiện khác nữa thuộc về môi
trường tổng hợp tia lữa, hổn hợp khí nổ cho phản ứng hóa hợp.
Những điều kiện này chúng ta tạm gọi " trật tự của sự diễn biến"
hay là dịch lư.
Thứ ba : Nước
đă tạo thành và hiện có mặt trong thiên nhiên.
Phân tích xong kết luận cũng rồi, hăy để cho trí óc suy luận một
chút, có nước tức phải có phản ứng hóa hợp tức nhiên phải có
nguyên lư cho phép một sự sanh thành như vậy. Cái nguyên lư rằng
có một sự sanh thành trong vũ trụ gọi là Đức Háo Sanh của Đại Từ
Phụ là "trạng thái " thứ nhứt hay là ngôi một của ư niệm Thượng
Đế, gọi tắt là Phật hay Chí Tôn. Trật tự của những sự diễn biến
hay dịch lư là trạng thái thứ nh́ là ngôi hai của ư niệm Thượng
Đế gọi là phép hay pháp tức là
Phật Mẫu.
Kết quả của những sự diễn biến hay dịch lư là vật thể được tạo
thành. Trong thí dụ trên là sự có mặt của nước trong vũ trụ "
kết quả nầy gọi là Tăng
", bao gồm cả những hiện tượng hiện có trong càn khôn thế
giới hữu h́nh cũng như vô h́nh. Những cái chứa đựng ấy thật mênh
mông, chẳng thể nào kể cho hết được mà học thuyết Cao Đài chia
thành tám loại, gọi là bát phẩm chơn hồn : vật chất, thảo mộc,
thú cầm, người, Thần, Thánh, Tiên, Phật.
Chữ Phật ở đây chỉ một
giai đoạn tấn hóa của một linh hồn, trạng thái của một tiểu ngă
khi nhập vào đại ngă, một tiểu hồn ḥa vào cái đại hồn của vũ
trụ, nó khác nghĩa với chữ Phật trong ba tiếng Phật, Pháp, Tăng.
Hiểu vậy thử hỏi có Chí Tôn có Phật Mẫu không ? Hăy nh́n vào
nước như là một vật để cho trí ḿnh trả lời những câu hỏi sau :
- Có phản ứng sinh ra nước không ?
- Có nguyên lư về sự hóa hợp để sinh ra nước không? Hăy nh́n vào
vũ trụ bao la với những quả tinh cầu chi chít, ṿm trời vô tận
với những sinh vật, dưới làn da vô số những tế bào, trong hơi
thở có vô vàn những nguyên tử...Rồi để cho trí óc ḿnh trả lời.
- Có những phản ứng để sinh thành những vật thể ấy không ?
- Có nguyên lư cho phép một sự sinh thành như vậy không. Chớ trả
lời vội v́ trí hơi rối bời với những lư luận và thắc mắc. Bây
giờ là lúc phải học Đạo bằng tâm, ngừng lại một chập có thể vài
ngày vài phút, đôi ngày, vài năm hay gần hết cuộc đời cũng nên,
để cho sự yên lặng bao trùm lên cả tâm và trí ḿnh, tỏa ra cả
một vùng chung quanh ḿnh th́ một ánh sáng nhiệm mầu từ nội tâm
sẽ trả lời dứt khoát rằng có hay không một " Bà " Phật Mẫu mà
ngày nào chúng ta c̣n bám víu vào cái hữu thinh hữu sắc chắc khó
ḷng cảm ứng được.”
“Phật mẫu là Pháp tức là nguyên lư sinh thành vạn loại trong càn
khôn vũ trụ, v́ vậy gọi là mẹ sanh. Đấp h́nh tượng người đàn bà
gọi là Phật Mẫu tượng trưng cơ sanh hóa loài người.
Mẹ sanh ra con th́ con là h́nh thể của mẹ, biến h́nh hai mà một.
V́ vậy Phật Mẫu có t́nh yêu thiêng liêng đối với con cái của
người. T́nh yêu thương là phép truyền thần tự nhiên khi bà mẹ
phàm tục nh́n con say đắm khi bé ngủ trong nôi, Thần Thánh pḥ
hộ cho chúng ta cũng vậy.
Tổng hợp một phân tử nước, sẽ gặp một tỉ lệ cố định :
2H + 0 = H2 0.
Tỉ lệ nầy là phép sinh thành nước trong vũ trụ. Nếu ghép theo tỉ
lệ khác th́ không phải là nước nữa mà là một thứ khác.
Như vậy thử hỏi trong vũ trụ có sự hiện diện của những nguyên lư
(Pháp) và do nguyên lư đó vạn loại mới thành h́nh, được hay
không?
Có chứ ! Cái khôn ngoan sáng suốt linh diệu đầu tiên đó gọi là
Phật, tự nó có nên gọi là Chí Linh được tôn kính tột cùng gọi là
Chí Tôn. Vũ trụ có nguồn gốc đầu tiên của nó gọi là Chí Tôn, c̣n
nguyên lư tạo thành vạn loại diễn ra thế này, thế khác gọi là
Pháp hay là Phật Mẫu.
Vạn loại đă thành h́nh như trăng, sao, đất, nước....là Tăng tức
là h́nh thể của vũ trụ trong đó có con người.”
(Trích Luận Đạo Sưu Tập- Hiền Tài Nguyễn Long Thành)
*** Mời bạn đọc tham khảo thêm bài
“Về
ba ngôi Phật- Pháp-Tăng trong Cao Đài Giáo” của Nhất
Nguyên được đăng trong chuyên mục ĐẠO HỌC LUẬN cũng trên diễn
đàn Về Nguồn này.