Đức Lư: Thượng Tám Thanh
là người của Lăo.
Đức Lư sẽ dùng ngài đến giai đoạn nào?
Ngô văn Trí
…Với vai tṛ tướng soái của Đức Lư, ngài Thượng Tám có thể sẽ
làm một chuyện đại sự dùng qui luật Phủ-Định Của Phủ-Định tức
phủ nhận việc đă làm trước giờ sai trái ngoài giáo pháp của HĐCQ
hiện nay. Như các vị đi trước đă làm (Thái Hiểu, Lê Minh
Khuyên).
… Một khi tuyên bố từ trước đến nay đă làm ngoài giáo pháp chơn
truyền cho hợp với
cơ đời th́ danh tiếng của ngài Tám sẽ nổi cao lên đến chót vót.
… Nếu với tấm ḷng chính-chuyên phục tùng th́ ngài Tám không dám
làm chuyện đó. Nhưng trước đây Ngài đă dám cải lịnh Chí Tôn để
được danh, th́ ngày nay để được cái danh lớn gấp nhiều lần như
vậy sao Ngài lại
không dám làm chứ.
Những biến chuyển trong cửa Đạo là một bài học. Có nghiên cứu
lâu dài cũng chưa thấy hết ư nghĩa sâu xa và huyền bí của nó gọi
chung là chân lư.
Bao thăng trầm trong Đạo đă dạy cho người tín hữu Cao Đài của
Ngọc Đế những bài học thăng tiến tâm linh.
Lịch sử Đạo mỗi giai đoạn có một nét đặc trưng của giai đoạn ấy,
không lần nào giống lần nào. Nhưng lần này khá lâu trên dưới 40
năm. Đối với tín đồ hữu thệ mỗi khi nh́n cơ đạo và coi lại Pháp
Chánh Truyền không khỏi lo âu buồn tủi.
Giai đoạn dầu sôi lửa bỏng nhứt trong Đạo Cao Đài là giá trị đạo
đức tinh thần đă bị mặt bằng tư tưởng thay đổi. Hệ luỵ, hiện nay
trong Đạo đă mang trọng bệnh gọi là thất pháp. Cái thất pháp
trong Đạo là bước khảo nặng nề nhứt mà người tín hữu phải gánh
chịu. Đức Hộ Pháp đă dạy:
muốn phá một mối Đạo không ǵ hay bằng phá luật pháp của Đạo.
(trích diễn văn 15-8-Quư Dậu).
Tại sao Đức Hộ Pháp biết rơ điều này mà không giấu kín mà c̣n
chỉ rơ cho những ai manh tâm phá Đạo để biết đường đi nước bước
mà làm?
Đây là Đức Hộ Pháp muốn gởi thông điệp cho cả chúng sanh, là Đạo
Thầy là một Đạo chân thật. Không một quyền lực hữu vi nào có thể
phá được. Phương pháp phá Đạo hay nhứt là phá Pháp, nhưng phá
được Pháp chưa hẳn là phá được đức tin của chư đạo-hữu.
Giai đoạn thất pháp của Đạo diễn ra từ năm 1979. Người ta tận
dụng những kẽ hở của luật pháp Đạo nhưng đă không thành công.
Mỗi giai đoạn các Đấng Thiêng liêng có sai một thiên sứ đảm
trách. Nỗi bật nhất là vị Lễ Sanh Thượng Tám Thanh…
Thời gian qua, dư luận trong Đạo Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh đă
rộ lên phong trào t́m hiểu lời tiên tri của đức Lư Giáo Tông
phán cho ngài Thượng Tám Thanh từ lúc c̣n mang phẩm Lễ Sanh. “…Thượng
Tám Thanh hăy phục vụ tại Hiệp Thiên Đài với phẩm tước cũ (Lễ
Sanh) sau có chỗ dùng…”.
Bài viết phân tích nổi bật về vấn đề này là của đạo huynh Nguyễn
Minh Thiện trên Diễn Đàn Về Nguồn của Hương Đạo Florida có nội
dung phân tích rất lô-gic và thuyết phục.
Xem
lại bài này tại đây.
Theo ư kiến của Đạo huynh Nguyễn Minh Thiện. Đức Lư đă chọn
phong phẩm đặc biệt cho ba vị chức sắc:
-Truyền trạng HTĐ Nguyễn Ngọc Hiểu sang nhận chức vụ Thái Chánh
Phối Sư bên CTĐ.
-Lễ sanh Thượng Tám Thanh bên CTĐ cầu thăng qua phẩm Sĩ Tải HTĐ
Đức Lư không chấp thuận.
-Và trường hợp Cải Trạng Lê Minh Khuyên là chức sắc HTĐ nhưng
lại do đức Lư Giáo Tông thăng phẩm Sỉ Tải khi cầu phong Lễ Sanh,
mặc dù đây là quyền phong thưởng riêng của Hộ Pháp
Ngày cuối đời của ḿnh,
Thái CPS Thái Hiểu Thanh đă vô hiệu hoá chữ kư của ḿnh đă kư.
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng ông buộc phải kư cho phù hạp với các
văn bản của nhà nước. Chữ kư đă gây nhiều thiệt hại cho Đạo.
Nhưng chữ kư này đă
bị chính ông vô hiệu để cứu Đạo và giúp cho nhơn sanh hiểu rơ sự
thật đạo cảnh lúc bấy giờ.
Cũng gần cuối đời, Cải
Trạng Lê Minh Khuyên đă kư văn thư 024… tuyên bố tổ chức Đạo
hiện tại là ngoài giáo pháp chơn truyền và minh định không dính
líu ǵ tổ chức ngoài giáo pháp chơn truyền này của Hội Đồng
Chưởng Quản. Văn thư 24 này đă đánh thức sự mơ hồ ḷng người tín
đồ hữu thệ. Nó đă giúp cho chư tín hữu hiểu rơ hơn về chân lư
của Đạo, nên không c̣n sợ cái đạo quyền không có luật pháp
nữa,..
Người cuối cùng đặc biệt có Đức Lư phong phẩm là Giáo Sư Thượng
Tám Thanh.
Ngài Thượng Tám sẽ làm những ǵ mà Đức Lư phán cho ngài nhiệm
vụ? gọi là có chỗ dùng?
Đôi điều về Ngài Thượng Tám:
Năm 1973, các phẩm Giáo Hữu thiếu 3000 vị, nhưng phẩm Giáo Sư
(thất thập nhị hiền) th́ đủ 72 vị hành chánh theo qui định của
Pháp Chánh Truyền ngoài ra c̣n rất nhiều vị hàm phong. Đến thời
điểm hiện nay phẩm Giáo Sư do Đức Lư phong chỉ c̣n duy nhứt ngài
Thượng Tám. Điều này cũng đủ chứng minh sự huyền diệu “…NGÀY SAU
CÓ CHỖ DÙNG..”
Sau năm 1975 tức khoảng thời gian trước Đạo Lịnh 01 ra đời, Ngài
Tám cũng như nhiều chức sắc khác phải tập trung học tập đường
lối cải tạo tôn giáo. Hay nói khác hơn
là khi Đạo Lịnh 01 ra đời ngài Tám không biết ǵ v́ đó là
Ông Thừa Sử Trương Ngọc Anh đạo điễn.
1-/ Vai tṛ của Thượng
Tám Thanh:
Bước sang biến cố 1975, đất nước Việt Nam được thống nhứt, cả
nước được đảng Cộng Sản Việt Nam lănh đạo quyết định đi trên con
đường xây dựng xă-hội chủ-nghĩa dựa trên căn bản học thuyết
Duy Vật Biện Chứng của
Mac-Lênin.
Các tôn giáo miền Nam lúc đó cũng bị đưa vào ṿng xoáy cải tạo
thành những tôn giáo theo khuôn thước và luật pháp của một nước
XHCN. Đạo Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh cũng được chánh quyền các
cấp lănh chỉ đạo phải đưa vào cải tạo.
Trong thế dầu sôi lửa bỏng, quư chức sắc Đại thiên-phong không
thể làm cách nào khác. V́ đức háo sanh của Chí Tôn Từ Phụ, Đại
thiên-phong Lưỡng Đài đă kư Đạo Lịnh 01-1979. Giải thể toàn bộ
cơ cấu hành chánh đạo mà các Đấng Thiêng-liêng và chức sắc tiền
khai đă dày công tạo dựng hơn nửa thế kỷ.
Cơ cấu hành-chánh-đạo để điều hành nền Đạo bị giải thể
theo Đạo Lịnh 01 thay vào đó bằng một cơ quan được đặt tên mới
là Hội Đồng Chưởng Quản (HĐCQ). Từ đó Đạo Cao Đài biến thể từ
một ông Thầy dạy đạo hiền lành bác-ái công-bằng thành một người
cai trị độc đoán chuyên quyền với cái phẩm tước áo măo không
khác nhau. Nội dung Đạo Lịnh có ghi rơ chấp hành nghị quyết của
chánh quyền trung ương và tỉnh Tây Ninh.
Thực tế cho thấy, Đạo lịnh 01 tuy giải thể các cơ quan hữu h́nh
nhưng không phá được khối đức-tin của tín đồ Đạo Cao Đài. Khởi
đầu là ngài Phối Sư Thượng Thơ Thanh đă hạ bút kư
bản Hiến Chương Đinh Sửu 1997. Gọi tắt là Hiến Chương
1997. Nhưng chưa bao lâu th́ ngài Thượng Thơ Thanh phải về bái
mạng Ngọc Hư Cung (để lănh công hay lănh tội ta không b́nh
luận). Sau ngài Thượng Thơ Thanh th́ cơ Đạo giao lại cho ngài
Giáo Sư Thượng Tám Thanh bỉnh cán. Biết đâu nhờ cá tính đó mà
Đức Lư dùng Ngài trong giai đoạn vừa qua để làm lợi cho cơ Đạo
phát triển cơ thể hữu vi của Đao, c̣n ham danh ham quyền
th́ có ngài mới biết và Đức Lư sử dụng Ngài mới thấu đáo được.
Dưới mắt người Đạo nh́n thấy, Ngài Thượng Tám Thanh là người ham
danh ham quyền sẵn sàng làm các việc theo ư ḿnh thích. Ngài có
thể làm bất cứ việc ǵ để
được có danh có quyền.
Đây là đức tính phù hợp
nhứt cho thế sự hiện tại trong các thập niên đầu mới giải phóng
thống nhứt đất nước. Không ai khác ngoài ngài có được đặc
tính này. Những con người cương trực cứng rắn xuất hiện trong
giai đoạn này sẽ bị bẻ gảy liền.
Biết
đâu nhờ cá tính đó mà Đức Lư dùng Ngài trong giai đoạn vừa qua
lại có lợi cho
sự
phát triển cơ thể hữu vi cho Đạo.
Đây là giai đoạn mà Ngài Tám giúp cho Đạo Cao Đài Tây Ninh phát
triển tột bậc về cơ sở vật chất tạo dựng một h́nh thức rất hoành
tráng cho Đạo trên trường quốc tế. Nếu không có Ngài, cơ sở vật
chất sẽ không phát triển đến được như vậy. Theo qui luật sinh
tồn khi người ta không thể phát triển được mặt
này, th́ hăy tận dụng để phát triển mặt khác, chớ không
để cho cơ Đạo phải chết âm thầm trong tan ră tiêu vong.
Có một điều mà ít ai nghĩ đến là:
Ngài Thượng Tám Thanh dùng cái phẩm tước không phải của Đức Lư
phong (Đầu Sư Thượng Tám Thanh) cho phù hợp với lời tiên tri của
Đức Lư. Ngài đă đó nói: “…đừng thấy buổi đạo chinh nghiêng mà
buộc Lăo phải tùng đời..”. Cửu Trùng Đài là xác của Đạo là phần
hữu h́nh. Th́ việc giao cho một chức sắc CTĐ phát triển cơ sở
vật chất hay ngôi thờ tự Chí Tôn và Phật Mẫu các địa phương là
chuyện b́nh thường!!!
Một người khác ngoài Ngài Thượng Tám Thanh không ai có thể tận
dụng cơ chế của đời để làm nên chuyện
như Ngài.
Đây có phải là đúng là chỗ dùng của Đức Lư chăng? Phẩm Giáo Sư
ngoài 72 vị ân phong c̣n nhiều vị hàm phong
đến nay chỉ duy nhứt có một vị (GS. TTT) có phải là do
Đức Lư đă ám trợ cho Ngài chăng?
2-/ Đức
Lư sẽ dùng Thượng Tám Thanh đến thời điểm nào?
Theo quy luật tự nhiên của vật chất là thành trụ hoại không, hay
sanh bịnh lăo tử. Ngài Thượng Tám không thể vượt qua khỏi định
luật ấy. Với cái tuổi bát thập… ngài Tám không thể trường sanh
bất tử làm công việc của đức Lư vĩnh viễn. Đức Lư tiên tri chỉ
dùng ngài Tám mà không tiên tri cho một ai khác. Cũng không nhắc
hay ám chỉ ǵ liên quan đến hậu nhân của Ngài Tám.
Ngài Tám đă nhân danh một phẩm tước không phải của Đức Lư thăng
phong để ban phẩm cho nhiều ngàn chức sắc từ lễ Sanh đến Chánh
Phối Sư. Các phẩm tước này là phương tiện giúp Ngài Tám làm được
việc phát triển cơ ngơi mà thôi chớ không làm công việc phổ độ,
v́ thế mà sự biến chất của các quan Đạo ở khắp nơi từ trung ương
đến đại phương đă làm cho tín đồ chán ngán mà ngài Thượng Tám
thấy rất rơ.. Ngài Tám ban cho được th́ dĩ nhiên cũng lấy chức
lại được . Cho được th́ lấy lại được.
Một khi ngài Tám sức khoẻ yếu đi theo qui luật tự nhiên, Ai sẽ
tiếp tục bỉnh cán đạo quyền.
Nhơn sanh chưa t́m thấy. Chắc chắn không có, v́ không ai là
thiên mạng được nhơn sanh tin tưởng.
Thời gian qua t́nh h́nh Đạo b́nh yên có phải ngài Tám có tài,
hay nhơn sanh tin tưởng vào lời tiên tri này? Sau ngài Tám không
có một ai được nằm trong tầm chuẩn bị sử dụng của Đức Lư. Nếu có
ai đó được đưa lên bằng cách nào đó nhơn sanh có tin tưởng và
chấp hành không?
KHÔNG! V́ vậy sau khi Ngài Tám không c̣n sức khoẻ làm việc Đạo
coi như sự cần dùng của
Đức Lư đă chấm dứt. Lúc đó Đạo Cao Đài sẽ
biến chuyển sang một h́nh thức mới cho phù hợp với Luật đạo và
nhơn tâm. Với sự nh́n xa hiểu rộng của Ngài đă đi nhiều lần ra
thế giới để phổ thông chơn đạo, chắc chắn Ngài sẽ thấy được cơ
Đạo sẽ diễn biến ra sao khi Ngài hết phận sự và về với thiêng
liêng.
Trên 5 triệu trong và ngoài nước sẽ được trải nghiệm lại lời
tiên tri của Đức Lư qua việc làm của Ngài Thượng Tám. Chắc chắn
cơ đạo sẽ được hanh thông, luật pháp của Đạo phải được nghiêm
minh để được đúng với tôn chỉ CÔNG B̀NH và BÁC ÁI.
Với phương châm lấy mâu thuẫn để giải quyết mâu thuẫn của học
thuyết Mac-Lênin. Ngài Tám đă tạo được một đàn em có nhiều
khuynh hướng rơ rệt trong cửa Đạo hiện nay:
Có thể tạm chia ra ba thành phần như sau:
1-/ Thành phần có tâm đạo, muốn vào cửa Đạo để hiến thân làm con
tế thần cho Chí Tôn phổ độ.
2-/ Thành phần ham chức ham quyền, cho trường quan lại Đạo là
một miếng mồi ngon béo bở xúm nhau giành giựt để ăn trên ngồi
trước cai trị Đạo.
3-/ Thành phần u thời mẫn thế chờ cơ hội lập công, nắng bề nào
che bề nấy.
Với ba thành phần như trên, th́ nổi cộm đáng lưu ư nhứt là thành
phần số một và số hai. Có hai khuynh hướng đối lập rơ rệt.
Khi Ngài Tám hết nhiệm vụ của Đức Lư, hai thành phần này sẽ là
hai lực đối kháng trong cửa Đạo. Họ không khoan nhượng và dung
hoà nhau được. Một nhóm dựa vào quyền Trời để lo cho Đạo. và một
nhóm dựa vào quyền đời để củng cố quyền lực. Hơn ai hết Ngài
Chưởng Quản đă thấy rơ điều đó!
Quyền đời th́ hữu h́nh hữu tướng nên mạnh bạo.
Quyền Trời th́ vô h́nh nên thâm thâm diệu diệu khó thấy rơ.
Với vai tṛ tướng soái của Đức Lư, ngài Thượng Tám có thể sẽ làm
một chuyện đại sự dùng qui luật Phủ-Định Của Phủ-Định tức phủ
nhận việc đă làm trước giờ sai trái ngoài giáo pháp của HĐCQ
hiện nay. Như các vị đi trước đă làm (Thái Hiểu, Lê Minh
Khuyên).
Vấn đề nhơn sanh c̣n đặt nghi vấn là liệu ngài Tám có làm như
vậy hay không?
Ta có thể lư giải như sau:
1-/ Một khi tuyên bố từ
trước đến nay đă làm ngoài giáo pháp chơn truyền
cho hợp với cơ đời th́ danh tiếng của ngài Tám sẽ nổi
cao lên đến chót vót. Cả thế giới thán phục, thế giới tự do hoan
nghinh, thế giới vô thần cũng sửng sốt.
Cả người bảo thủ và người canh cải chơn truyền đều hài ḷng.
Thoả được điều kiện ấy ngài Tám không c̣n chỗ nào cao hơn nữa để
mong muốn.
Nếu với tấm ḷng chính-chuyên phục tùng th́ ngài Tám không dám
làm chuyện đó. Nhưng trước đây Ngài đă dám cải lịnh Chí Tôn để
được danh, th́ ngày nay để được cái danh lớn gấp nhiều lần như
vậy sao Ngài lại
không dám làm chứ. V́ trong ḷng Ngài luôn yên tâm việc sắp làm
của Ngài sẽ được Đức Lư khen ngợi nữa!!!
Do đó, với đặc tính ba ham (ham danh, hạm lợi, ham quyền) th́
ngài Tám sẽ sẵn
sàng bất chấp. Ở cái tuổi gần đất xa trời
Ngài không c̣n sợ chết nữa, Ngài muốn cho hậu thế biết
Ngài là một cứu tinh của Đạo đúng như vai tṛ của Đức Lư đă tiên
tri!!
Trước đây Ngài v́ quyền lợi vật chất được cung cấp quá lớn nên
c̣n do dự, với sức khoẻ c̣n dài cũng cản trở ảnh hưởng quyết
định của Ngài.
Tôi dám cam đoan bằng sinh mạng của ḿnh là Ngài Tám sẽ làm một
phi vụ cuối cùng trước khi về cơi thiêng liêng bái mạng Đức Lư
lănh thưởng.,
Với lương tâm của một người sắp sửa đi hết cuộc đời Ngài muốn
thu hoạch trọn vẹn công lao của thiêng liêng và sự định phận của
nhơn sanh. Thừa nhận việc làm từ trước tới nay theo như tuyên bố
của Cải Trạng Lê Minh Khuyên là một việc làm khôn ngoan nhứt chỉ
có những người đứng trước ngưỡng thiêng liêng mới dám và sẵn
sàng làm.
Trong tuỳ bút viết hộ,
cho thấy quyết tâm của ngài Tám đă quyết làm tṛn nhiệm vụ của
Đức Lư sau khi được Đức Lư nắm tay dắt về Đài Chiếu Giám xem lại
hành tŕnh của ḿnh.
Dĩ nhiên việc làm của Ngài Thượng Tám thời gian qua ai cũng rơ.
Việc làm sắp tới th́ chưa xảy ra. Tuy nhiên với hành tàng trong
quá khứ ta có thể khẳng định ngài Thượng Tám chắc chắc sẽ không
phụ ḷng sự giao phó theo tiên tri của Đức Lư.
Sài g̣n, ngày 23 tháng 7 năm Mậu Tuất
(dl
2/9/2018)
Ngô văn Trí