ĐÔI ĐIỀU VỀ CƠ
BÚT
Ngô văn Trí
Tôi viết bài tham-luận này trong bối cảnh của người Đạo thuần
túy tu hành. Luôn hành Đạo trong khuôn khổ luật-pháp quốc gia mà
chúng ta đang sống trên toàn thế giới chứ không phải trong một
đất nước nhỏ là Việt Nam. Nhiệm vụ của
Cao Đài là phổ độ
tất cả chúng sanh trên hành tinh (địa cầu 68) này nên phải tùng
phong hóa và luật pháp của từng quốc gia để làm cho được việc.
Chúng ta không nên đ̣i hỏi Quốc gia phải phá cách của họ cho
người Đạo truyền giáo.
Phương-châm và lập-trường: Không chánh-trị-hóa nền tôn-giáo.
Cũng không tôn-giáo-hóa nền chánh-trị.
***
Đạo Cao Đài được hiện hữu là nhờ Cơ Bút. Lịch sử và sự huyền
diệu về cơ bút kinh-điển Cao Đài đă nói rất nhiều. Người tín hữu
Cao Đài nào cũng biết dù ít nhiều. Đó là phương tiện thông công
giữa thế giới vô h́nh và thế giới hữu h́nh để truyền lời giáo
huấn và ư muốn của thiêng liêng. Cũng là nơi khẩn t́m học hỏi
với thiêng liêng. Nên cơ bút thuộc về bán hữu h́nh, chuyên môn
của Hiệp Thiên Đài.
Nhưng cơ-bút là một con dao hai lưỡi, có thể giúp hay cho
người tu học đạt chơn lư, cũng có thể hại con người phải điên
khùng do phàm tâm dục vọng khiến cho. Nên Đức Chí Tôn mới sai
các chơn linh cao trọng xuống làm Tướng-Soái cho Chí Tôn ngự
đặng lập Đạo. Đó là chư Thời Quân và Chưởng-quản ba chi Pháp Đạo
Thế trong Hiệp Thiên Đài.
Cơ bút không phải là phương tiện phổ thông cho mọi người xử
dụng. Đó là đặc quyền và đặc ân của Hiệp Thiên Đài.
Cũng có trường hợp người ngoài các Tướng Soái pḥ loan nhưng
phải có sự trợ lực của các Đấng siêu h́nh. V́ vậy mà Đức Chí Tôn
đă cấm cơ bút từ rất lâu. Đức Hộ Pháp cũng đă quở trách một số
vị chức sắc tiểu cấp Hiệp Thiên Đài cố t́nh lấp lửng cầu cơ.
Gần đây, với câu hỏi : “
Làm thế nào có thể phong phẩm cho một tân chức sắc Cửu Trùng Đài
trong hoàn cảnh không có cơ bút mà không dùng phương pháp bốc
banh màu định phái của h́nh thức phàm tục?”. Có nhiều chư
đồng môn thảo luận chủ đề làm sao có thể phong cho chức
sắc Cửu Trùng Đài mà không có tính cách phàm tục hên xui như
phàm giáo Ngoài Pháp Chánh Truyền đă dùng cách bốc banh lấy màu
định phái. Nhiều huynh đệ có hỏi tôi đặt chủ đề đó như thế nào?
Câu hỏi đó được nhiều đồng Đạo có ư kiến. Chia làm các ư chánh
như sau:
1/- Thiên thơ đă định vậy rồi nên ngưng cơ bút không cho cầu
phong cầu thăng.
2/- Chừng nào ngày giờ đến sẽ có cơ bút, để cầu phong.
3/- Không thể có cầu thăng trước khi có cơ bút. v.v...
V́ vậy hôm nay tôi cố t́m hiểu đúc kết những vấn đề cốt lơi như
sau mong sự suy nghĩ nông cạn này đáp ứng một phần nhỏ sự quan
tâm của đồng đạo.
Vừa qua nhơn đọc bài tản mạn NHỮNG ƯU TƯ KHÔNG THỂ GỠ của đạo
huynh Nguyễn Chuyên Khoa đăng trên diễn đàn Về Nguồn ( xem
tại đây). Trong bài viết có đoạn:
“Giả sử ngược lại lịch sử
một lần nữa: Ông Trương Thừa Sử không tham mưu cho ra đời Đạo
Lịnh 01 mà tiến hành một cách khác như sau:
- Cho Đạo
được tự do phát triển lớn mạnh.
-Không giải tán bất cứ cơ quan nào của Đạo.
-Không cấm cơ bút.
Nhưng
bên cạnh các vị chức sắc cầm quyền Đạo cử một cán bộ mặc áo Đạo
làm cố vấn.
Ngầm áp lực kư các văn bản có lợi cho Chánh quyền, thậm chí
nghịch lại chơn truyền. Văn bản ấy được ban hành đúng theo qui
định của Pháp Chánh Truyền. Nhơn sanh đa số không biết, gặp văn
bản của Hội Thánh do các đại Thiên Phong kư th́ cúi đầu
chấp hành không ư kiến. Hay có người hiểu biết nhận thấy văn bản
có điều bất thường cũng không dám chống Hội Thánh. V́ chống Hội
Thánh là chống Trời.
Cho mở đại hội nhơn sanh đúng luật pháp. Những chức sắc được
chọn đều là thiên phong v́ có cơ bút không bốc banh. Không một
dị nghị nào cả như hiện nay đang có. Chẳng những nhơn sanh rất
mừng hợp tác tốt mà c̣n mang ơn nhà cầm quyền. Như vậy th́ đạo
Cao Đài đi đúng chơn truyền về văn bản; các thứ khác lại đi ra
ngoài mà không ai biết…
Nhờ Đạo lịnh 01 giải thể hành chánh Đạo lập cơ quan
thường trực ngoài pháp chánh truyền là HĐCQ. Hội Thánh, nhơn
sanh không thể chống v́ chống Hội Thánh là chống Trời. Nhưng Hội
Đồng Chưởng Quản nhơn sanh có quyền chống mà không phạm luật.
Người trước giải thích cho người sau, nhờ vậy mà các thế hệ sau
này có được hiểu biết nên c̣n được những người ǵn giữ cốt lơi
cho đến ngày nay.
Cái hay của Đạo Lịnh là như vậy đó.”
Tôi mới chợt bừng tỉnh thấy được cái hại vô cùng to lớn
của Cơ Bút nếu để lọt vô tay kẻ xấu. V́ vậy tôi mừng thầm cảm ơn
sự d́u dẫn của Thiêng Liêng về việc ra đời của Đạo Lịnh 01.
Xét tận tường Đạo Lịnh 01, tuy bị thế quyền đạo diễn cho
ra đời là một sự không may cho nền Hành Chánh Đạo của Chí Tôn bị
gián đoạn thời gian ngắn. Sau bốn năm tới đại hội th́ có thể
phục hồi. Nói về phạm luật pháp th́ chỉ có Phạm đạo Luật Mậu Dần
v́ làm cho bốn cơ quan Chánh Trị Đạo bị tê liệt. Tất cả Pháp và
Luật của Đại Đạo hỡi c̣n nguyên. Th́ sao có một số ư cho Đạo Cao
Đài bị hai Ngài chưởng-quản Hiệp Thiên và Cửu Trùng phá hại?
Đây là sự khôn ngoan của chư thiên-mạng được sự ám trợ
của thiêng liêng đă cho ra đời một Văn bản tối quan trọng làm
hài ḷng quyền đời nhưng không có hại quyền Đạo. V́ Văn bản Đạo
lịnh 01 đă được hai Ngài Chưởng Quản đặt ra trong tư thế không
thể ban hành nên kết quả không thể thi hành. Nếu nó được ban
hành th́ đó là một chức năng bất hợp pháp đă làm. Việc này dù
cho thất ức niên sau hậu nhân Cao Đài vẫn c̣n quyền truy cứu.
Thực tế Đạo Lịnh 01 vẫn được ban hành, vẫn được lưu truyền vào
nhơn sanh? Vậy ai đă làm chuyện đó? Trong khi các cấp hệ thống
hành-chánh của Đạo bị vô hiệu rồi. Không c̣n Cửu viện, Châu, Tộc
nữa làm thế nào Đạo Lịnh đến tới tận cùng thôn quê sằn dă? T́m
được lời giải này là nhận thấy một hệ thống hành chánh khác ban
hành giùm. Không nói rơ chư đồng môn cũng biết là ai đă làm!
Trong bài viết của Đạo huynh Nguyễn Chuyên Khoa muốn nói người
đạo diễn Đạo lịnh 01 đă quá dốt không thấy xa. Người ấy (ông
Trương Ngọc Anh) quá nôn nóng muốn dâng công đă vội vàng vướng
nhiều sơ sót. Cái sơ sót quan trọng nhứt là cấm cơ bút.
Đó là phương tiện để chư Thần Thánh truyền dạy, cũng là phương
tiện cho tà-thần tiếm vị lừa gạt nhơn sanh.
Nhờ vậy nhơn sanh mới thấy rơ đâu là chơn-đạo đâu là giả-đạo mà
có sự lựa chọn cho lập trường của chính ḿnh.
Nói tóm lại Cơ Bút hiện nay nếu được tái sử dụng sẽ nguy hiểm vô
cùng nên không được sử dụng là điều chính đáng.
Cái khó hiện nay cho Hội Thánh của Chí Tôn. Không cơ bút th́ làm
sao có thể làm được một việc quan trọng nhứt là việc phong
thưởng Chức Sắc?
Trở lại các ư kiến của các Nhân sĩ Cao đài nêu trên đều mang
tính bất cập.
Với ư (1), Đạo sẽ đi
vào đường bế tắt. Không c̣n cách tạo hậu nhân cho Đạo. Một bầu u
ám bao trùm nền Đạo.
Với ư (2),
người tín hữu lần ṃ đi trong sự phiêu lưu mịt mờ vô định. Khiến
người tín hữu đang cố ǵn giữ chơn truyền không t́m thấy ánh
sáng cho việc khôi phục giáo pháp,
Với ư (3),
Không thể có cuộc phong thưởng tân chức sắc. Th́ không có người
nối nghiệp đạo.
Cả ba ư trên đều đưa đến cho tâm lư người tín đồ sự mất phương
hướng chờ đợi không biết đến bao giờ. V́ không thể cầu phong th́
làm sao có chức sắc đủ để nắm quyền hành chánh đạo? C̣n chờ
thiên thơ th́ đă chờ ṃn mơi gần nửa thế kỷ rồi! Các chức sắc
già lần lượt qui tiên. Nhất là chức sắc Hiệp Thiên Đài ngày càng
cao tuổi.
Cái ư định của ai đó khoanh vùng lại không cho Đạo tăng
tiến, đến một ngày nào đó Đạo sẽ tiêu vong do tre tàn măng không
mọc được đă thành hiện thực rồi sao?
Người có nặng ḷng với đạo-pháp ngày c̣n một ít. Người có học
lịch lăm hiểu biết lại thúc thủ ngồi chờ. Cụ thể nội dung ư kiến
của một vài nhân sĩ (xin miễn nêu tên) như sau:
“Khi không có cơ bút tại Cung Đạo th́ không có cầu phong,
cầu thăng chức sắc CTĐ, HTĐ và PT
Cho nên câu hỏi này không có đáp án đúng với PCT. Cũng như bạn
không thể chứng minh 1=0 trong đại số vậy.Thân mến…”.
“1/
Tất nhiên là phải có cơ bút tại Cung Đạo rồi mới có phong
thưởng.
2/ Cơ bút thuộc phần hành của Hiệp Thiên Đài. Cho nên việc chọn
đồng tử cũng là quyền của Hiệp Thiên Đài tuyển chọn.
Tuyển chọn bằng cách nào?
Tuyển chọn bằng cách tuyển công quả cho nhân sự HTĐ. Bắt đầu
bằng phẩm thấp nhất là LUẬT SỰ. Rồi từ trong đó xuất hiện đồng
tử.
3/ Làm sao tuyển chọn LUẬT SỰ?
Luật sự thuộc về khoa mục. Nghĩa là lấy các môn thi cho phẩm
LUẬT SỰ của Hội Thánh dùng khi trước để thi, cộng thêm phần kỹ
thuật vi tính.
Quá tŕnh công quả sẽ thể hiện căn cơ các nhân sự và từ đó HTĐ
chọn đồng tử
Đó là con đường b́nh thường.
C̣n như có huyền diệu thiêng liêng thế nào không đoán định được
4/Khi nào được quyền tuyển chọn?
Khi người đạo biết hợp sức nhau để về sinh hoạt tại Nội ô Ṭa
Thánh Tây Ninh th́ BAN CÔNG QUẢ ra thông báo THỈNH CẦU CÔNG QUẢ
Thân mến.”
Theo ư kiến
này, nghĩa là:
- Muốn có cầu phong
chức sắc phải có cơ bút.
- Muốn có cơ bút
phải có Hội Thánh làm việc.
- Muốn có Hội Thánh
phải có đủ chức sắc.
Muốn có đủ chức sắc
phải cầu phong tân cử.
Muốn cầu phong th́
phải quay về điều kiện cơ
bút…
Một cái ṿng luẩn quẩn khép kín không lối thoát.
Nếu ta chỉ châm
bẩm nh́n vào cơ-bút để tái phục hưng đạo-pháp trong hoàn cảnh
hiện nay, chẳng phài đi vào ngơ cụt nguy hiểm hay sao? Sao không
nghĩ một phương thức khác hơn?
Chúng ta đă quên là Chí Tôn đă ban cho chúng ta một cái quyền
tối trọng là quyền Vạn Linh đối với quyền Chí Linh. Đă quên
đệ-tam Thiên Nhơn ḥa ước : Dieu et Humanité. Thiên Thượng
và Thiên Hạ mà t́m kiếm phương thức hữu hiệu để phục hưng
đạo-pháp?
Người viết đă có ư
kiến rồi. Nhưng không thể nói ra trong công cộng sẽ không hay
cho công việc.
Kính chúc quư đồng môn luôn vui khỏe không ngừng đem các
món-báu của ḿnh (tam bửu) đă dâng cho Chí Tôn mà t́m được
phương cách tốt nhứt.
Nay kính,
Sài g̣n ngày 12 tháng 06 năm Canh Tư.
Ngô Văn Trí.