Đạo của tôi - Những
năm tháng thật buồn ! (Bài 2)
... Buồn nh́n Cội Đạo luống chơi vơi.
Rồi đây ai đến cầm Chơn Pháp,
Tô điểm non sông Đạo lẫn Đời!?
Đức Hộ Pháp
Chừng nào Chi Pháp đă ra đi,
Là lúc Đạo Trời gặp vận suy.
Chức Sắc trọng quyền hơn trọng Đạo,
Nhơn sanh lo cốt chẳng lo b́.
Măo cao dễ rớt nên thành nhát,
Cổ ngắn khôn kêu phải hóa ĺ.
Khảo thí lọc lừa chường hắc bạch,
Chung ḷng hiệp sức thoát cơn nguy.
Thanh Sơn Đạo Sĩ
Ǵn Luật Lệ Cao Đài!
Đây là điều kiện ắt có và đủ để một người trở thành môn đệ của
Đức Chí Tôn và cũng để
được Đức Chí Tôn nh́n
nhận là môn đệ của Ngài. Nhưng sao lại có cảnh chà đạp
lên luật pháp và coi thường hàng triệu tín đồ như thế này. Ta
hăy nghe lời của CTS Huỳnh văn Mấn:
"...Tôi nói tiếp
hoà ái, ḥa ái th́ đă không
phạm thượng ra các
Đạo lịnh, Huấn lịnh lợi dụng uy quyền phàm tục ngưng chức Thừa
Sử Lê Quang Tấn, Giáo Hữu Ngọc Á Thanh, Hiền Tài Hồ văn Nhường,
Lễ Sanh Thượng Thiện Thanh.v.v... Những vị Chức sắc đó là do
quyền hành của Đức Lư Giáo Tông và Hộ Pháp chấm phong th́ không
có quyền lực nào ở phàm trần này có quyền....
Tại sao Hội Đồng giải tán các Bàn Trị Sự, rồi dựng lên
các Tổ Từ Thiện, Tổ Nghi Lễ, một tổ chức và danh từ nặng mùi
trần tục. Phẩm Chánh, Phó, Thông sự là do Đức Lư và Đức Hộ Pháp
lập thành để thay mặt cho Giáo Tông, Hộ Pháp và Đầu Sư để phổ độ
và lo cho con cái Đức Chí Tôn tận cùng chân trời góc biển mà hôm
nay HĐCQ thay vào đó cái tên vô đạo là Tổ trưởng, Tổ phó. Hội
Trưởng, Hội Phó và thành viên đă ngoan cố chiếm trọn quyền Luật
lệ và Chánh Trị Đạo trong tay...".
(*)
Cụ Huỳnh Thúc
Kháng có câu: "Nếu không
có quyền nói tất cả những điều ḿnh muốn, th́ ít ra cũng giữ cái
quyền không nói những điều người ta ép buộc ḿnh nói". Nhưng
xem ra từ năm 1997, khi Hiến Chương Đinh Sữu được dàn dựng cho
đến nay, Hội Đồng Chưởng Quản nay c̣n gọi là Hội Thánh Cao Đài
phái Tây Ninh đă trược dài trên con dốc trần tục. Họ đă tự phàm
hóa chính ḿnh từ một Chức sắc Thiên phong - thánh thể của Chí
Tôn - trở thành một chức sắc của đảng Cộng sản Việt Nam.
( Nếu nói theo lời, sau khi chết, của bà Đầu sư Hương
Nh́n - một Chức sắc của
Hội Thánh phái Tây Ninh hiện giờ - th́ đây là những
"Chức sắc giả". [V́
những Chức sắc của đạo Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh phải được sự
chuẩn thuận, về mặt vô vi, của Đức Lư Giáo Tông và Đức Hộ Pháp;
c̣n những Chức sắc hiện tại chỉ được sự chấp thuận của chánh
quyền cộng sản Việt Nam. Và họ đă tự lộng giả thành chơn để đồng
đạo và ngoại đạo ngộ nhận đây là những "Chức sắc thiệt" tức là
những Chức sắc Thiên phong của đạo Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh].
Và Bà c̣n dặn là khi chết không nên mặc đồ theo phẩm phục hiện
tại - v́ là chức sắc giả nên phẩm phục cũng giả - chỉ nên mặc
cho người chết những ǵ mà trước đây họ đă có - chẳng hạn, ông A
trước đây là Chức sắc Thiên phong phẩm Giáo Sư th́ khi chết chỉ
nên mặc Thiên phục Giáo sư mà thôi không cần biết chánh quyền vô
thần cộng sản phong cho ông ở phẩm vị nào, và công-tội khi chơn
linh đến Đài Chiếu Giám sẽ được rơ. Theo chúng tôi, đây là một
gợi ư hữu lư và chính xác của chơn linh bà Hương Nh́n. Thế mới
rơ: "khi dương thế không
phân phả́ quấy, nay hư linh đă thấy hành tàng!" ).
(**)
Theo thời gian, chánh quyền vô thần cộng sản nhận thấy
rằng không thể sử dụng công cụ của chuyên chính vô sản là bạo
lực và trấn áp để khuất phục những môn đệ của Đức Cao Đài vẫn
c̣n trung thành và hoài vọng về một Hội Thánh đúng Chánh pháp để
thay mặt cho Ngài tại thế này, nên họ đă đạo diễn và dàn dựng ra
một Hội Thánh (giả) ngoài Chơn pháp của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
TTTN mà thành viên
là những Chức sắc (giả) này.
Xin mở ngoặc. Có người cho rằng nhờ những vị Chức sắc này
đă biết tuỳ cơ ứng biến, biết nương theo thời thế nên đạo Cao
Đài Ṭa Thánh Tây Ninh c̣n tồn tại và phát triển như ngày hôm
nay. Nếu không, Cao Đài TTTN đă không c̣n đất sống trong ḷng
một chế độ độc tài, toàn trị từ lâu rồi. Cũng như, nếu không có
h́nh thức cầu phong cầu thăng như bây giờ (v́ không có cơ bút
th́ lấy đâu mà thông công cùng Đức Lư và Đức Hộ Pháp) th́ lấy
nhân sự đâu để lo cho Đạo? Đây không phải là nội dung của bài
viết này. Chúng tôi sẽ quay lại đề tài này vào một dịp khác.
Đóng ngoặc.
Hữu thần và vô thần là hai thái cực đối nghịch nhau,
không thể nào đan xen hoặc kết hợp. Nhưng không. Họ - chánh
quyền (vô thần) và Hội Thánh hiện tại (hữu thần) - đă ḥa quyện
cùng nhau một cách "thần kỳ". Chánh quyền vô thần ngày càng hiện
diện sâu và rộng vào những sinh hoạt của Hội Thánh (hữu thần)
hiện tại. Từ việc thuyết giảng tại những lớp học hạnh đường, tại
những cuộc lễ lạc lớn nhỏ của Đạo, tại những lần tham quan mang
tính thuần tuư tôn giáo ở nước ngoài, cho đến việc ngồi chễm chệ
giữa Đền Thánh với một bộ diện và cách ăn mặc trần tục để
làm chủ (chủ tọa)
cái gọi là Đại Hội Hội Thánh ( Hội của những người Thánh) th́
đây là hội của những người Thánh hay người phàm!? Vân vân và vân
vân... Những sự việc "ḥa quyện" này người tín đồ Cao Đài chưa
từng thấy nơi Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ TTTN trước 1975!
Có điều ǵ nghịch lư chăng khi hữu thần và vô thần đă
"hoà quyện" được như Hội Thánh Cao Đài Tây Ninh hiện tại đă và
đang làm? Không. Vẫn là hai cực đối kháng. Chỉ ḥa quyện được
khi cực này tự hóa thân thành cực kia mà thôi. Có thể nào chánh
quyền vô thần cộng sản tự hóa thân thành một thế lực hữu thần?
Không khi nào. Vậy th́, chỉ có Hội Thánh Cao Đài Tây Ninh hiện
tại, v́ ngôi cao lộc cả, đă và đang tự biến ḿnh thành một công
cụ của vô thần. Điều này được minh họa bằng những biểu ngữ trong
Lễ Kỷ Niệm 90 năm Chí Tôn Hoằng Khai Đại Đạo dưới đây:
Trời hỡi! Thật đau ḷng và tủi hổ cho những bậc tiền nhân
đă gầy dựng nền Đạo đến nay đă được 90 năm tuổi. Để rồi đám hậu
tấn này, miệng th́ nói tuân y- kế thừa, mà hành động th́ đem cả
nền chánh pháp của Chí Tôn trao tay cho đám vô thần quỉ dữ!
Độc lập ư?
Sao từng dải giang sơn gấm vốc của Tổ Tiên lại bị gậm nhấm lần
hồi; sao từng hơi thở kinh tế, chính trị của đất nước lại lệ
thuộc vào từng nhịp đập của trái tim bành trướng Trung Quốc.
Tự do ư? Sao
những phẩm giá của con người, những qưyền cơ bản của con người
đă được Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị, mà VN
đă thừa nhận và kư kết, lại bị chà đạp một cách trắng trợn. Hăy
nghe nhà văn Dương Thu Hương tâm sự: " Kể lại chuyện này, để
hậu thế nhớ rằng, thời đại của chúng tôi là thời đại của một thứ
chủ nghĩa ngu dân triệt để. Một thứ chủ nghĩa ngu dân tàn bạo,
nó buộc con người sống như bầy súc vật trong một hàng rào được
xây nên bằng đói khát, hà hiếp và tối tăm".
Xă hội chủ nghĩa
ư? Hăy nghe đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: "Xây
dựng chủ nghĩa xă hội c̣n lâu lắm. Đến hết thế kỷ này (100 năm
nữa) không biết có chủ nghĩa xă hội hoàn thiện ở VN chưa!".
Vậy th́ cái nước CHXHCN VN không có thực, chỉ là cái bánh vẽ.
Vậy mà họ lại a dua đến trơ trẽn, đến mất nhân cách của một
người tu (nhằm củng cố cho việc ăn trên ngồi trước của ḿnh) để
tung hê nó ngự trị trên đầu trên cổ dân tộc Việt Nam đến muôn
năm.
Hồ Chí Minh ư?
Chính v́ ông ta và cái đảng của ông ta đă du nhập vào Việt Nam
chủ nghĩa cộng sản, một thứ chủ nghĩa vô thần, ngoại lai, phản
khoa học và ảo vọng; nó đă bị loài người tiến bộ quăng bỏ vào
sọt rác. Chính ông ta và cái đảng của ông ta phải chịu trách
nhiệm hơn 172.008 cái chết (theo thống kê chính thứ của chính
quyền) của những người dân vô tội trong đợt Cải cách ruộng đất ở
miền Bắc từ 1953 đến 1956; con tố cha vợ tố chồng...; nó đă làm
băng hoại, đảo lộn truyền thống đạo lư tốt đẹp của tổ tiên ta
ngàn đời nay. Chính ông ta và cái đảng của ông ta phải chịu
trách nhiệm về cái chết của hơn ba triệu thanh niên ưu tú của cả
hai miền Nam Bắc khi ông ta vâng lịnh quan thầy cộng sản quốc tế
để phát động cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam. Chính ông ta và
cái đảng của ông ta phải chịu trách nhiệm về cái chết của hơn
bốn ngàn người dân vô tội đă bị cái đảng của ông ta thảm sát tại
Huế vào năm Mậu Thân 1968. Chính ông ta và cái đảng của ông ta
phải chịu trách nhiệm về cái chết của hơn
năm chục ngàn
tín đồ Cao Đài - chỉ v́ một cái tội là không chối Đạo -
khi cái đảng của ông ta phát động chiến dịch tăo thanh Cao Đài.
Hăy nghe Đồng Tân kể trong quyển "T́m Hiểu Đạo Cao Đài": "Năm
1945, khi Việt Minh lên nắm chính quyền ở Việt Nam, họ đă tàn
sát hàng vạn tín đồ bằng mọi cách. Điển h́nh nhất tại Quảng Ngăi
(Trung Việt) có người bị chôn sống, có người bị xâu tay và bỏ
xuống sông từng chùm rồi lấy dầm đập cho đến chết, có nơi cả một
nhà, một làng đều bị chết hết...". Đó là Đồng Tân chỉ kể ở
miền Trung; c̣n ở miền Nam, đặc biệt là miền Đông Nam Bộ như Củ
Chi Hốc Môn th́ cảnh tượng thảm sát tín đồ Cao Đài do cái đảng
của ông ta thực hiện cũng dă man không kém. C̣n nhiều, nhiều
nữa, không giấy mực nào tả cho hết những tội lỗi mà Hồ Chí Minh
và cái đảng của ông ta gây ra cho dân tộc Việt Nam trong gần một
thế kỷ cướp chánh quyền và cai trị đất nước.
Sự nghiệp mà ông Hồ Chí Minh và đảng do ông ta sáng lập
là thế đó! Vậy th́ chữ "chúng ta" trong biểu ngữ "Chủ
tịch Hồ Chí Minh sống măi trong sự nghiệp của chúng ta", mà Hội
thánh Cao Đài Tây Ninh hiện nay
đă nắn nót, là ai? Tất nhiên không phải là toàn 90 triệu
dân Việt Nam. Tất nhiên không phải là hàng triệu tín đồ Cao Đài
đang mang tâm trạng của "một Đổng Kim Lân tay bồng Ấu Chúa mà
lần qua truông". Chỉ một giải thích duy nhất: chúng ta
đây là những người chủ trương đưa những biểu ngữ sặc mùi phàm
tục này vào cửa Đạo, là Hội thánh Cao Đài Tây Ninh hiện nay.
Đại văn hào
Victor Hugo của Pháp, một kiếp sinh của Đức Nguyệt Tâm Chơn
Nhơn, có câu: "
Khi Thượng
Đế
muốn hủy diệt một thứ, ngài đặt sự hủy diệt vào tay chính thực
thể đó. When God desires to destroy a thing, he entrusts its
destruction to the thing itself".
Ôi, c̣n đâu nền Thiên Đạo của Chí Tôn khi bị những thái-sư-họ-Tạ
này tục hóa! Đây là hành vi tự huỷ diệt chính họ, như Victor
Hugo đă nói, khi cánh màn nhung trên sân khấu của vở tuồng San
Hậu khép lại. Và nó phải khép lại! Nếu không, Đức Hộ Pháp đă
không tiên tri:
Để cho nó hát cho rồi,
Măn tuồng họ Tạ đến hồi Bàng Quyên!
Florida, tiết Đại Hàn năm Giáp Ngọ (2015)
Nhất Nguyên
++Lần
theo bài thi tiên tri của Đức Hộ Pháp, Bài ba - trong loạt bài
mang chủ đề "Đạo của tôi
- Những năm tháng thật buồn" - sẽ đề cập đến t́nh bạn giữa
Bàng Quyên và Tôn Tẩn như trong câu
"Măn tuồng họ Tạ đến hồi
Bàng Quyên, Trung thần cũng chẳng đặng yên". Mời đồng đạo
đón đọc.
Chú Thích:
(*) Mời xem toàn văn bài viết này của CTS Huỳnh văn Mấn tại:
http://huongdaoflorida.com/sachhoidong.html