Đạo của tôi - Những năm
tháng thật buồn !
(Bài 1)
Ngày tháng
tỳ bà vương ánh nguyệt,
Mộng héo bên
song vẫn đợi chờ.
Hoàng Cầm
Đọc
"Đất nước những năm
tháng thật buồn" của Vương Trí Dũng (http://huongdaoflorida.com/datnuoc.html),
những ai c̣n tấm ḷng
với dân tộc, với đất nước mà không cảm thấy xót xa buồn. Ông
không có Đạo nên chỉ khóc cho ḍng sinh mệnh của dân tộc. C̣n
chúng tôi - giọt lệ nào
cho một đất nước đă vùi sâu vào vũng lầy của chủ nghĩa vô thần;
giọt lệ nào cho tôn giáo của tôi, Đạo Cao Đài, khi chủ nghĩa vô
thần đă lên ngôi và ngự trị nơi Ṭa Bạch Ngọc Kinh Tại Thế!
Thời gian là liều thuốc
sẽ xoá dần những muộn phiền, đớn đau trong một kiếp người. Nhưng
nỗi đau thương mà người tín hữu Cao Đài chân chính phải chịu
đựng sao vẫn không nguôi ngoai cùng năm tháng? !
Dạ khúc buồn, theo năm tháng, ngân dài trong ánh trăng cô đơn,
quạnh vắng. Đêm nguyệt cầm bên song cửa, cùng với ta, vàng úa
nỗi mong chờ!
Chín mươi năm tuổi Đạo đủ dài cho một kiếp người. Và cũng dài đủ
để biết tuồng đời đen trắng.
Ngày nay mấy chú
làm hề,
Diễn tuồng San Hậu thương thay nịnh thần.
Hởi ai là Đổng Kim Lân,
Tay bồng Ấu Chúa mà lần qua truông.
(*)
Người tín hữu Cao Đài chân chính đă tự ḿnh, trong rời ră, cô
đơn, lần qua những "truông đời" oan nghiệt bằng máu và nước mắt
của ḿnh để cố ǵn giữ mối Chơn Truyền (tay bồng Ấu Chúa) mà Đức
Chí Tôn đă ban cho và Hội Thánh đă dày công ǵn giữ. Chúng ta
hăy nghe những tiếng than trong nghẹn ngào của "Nhóm Tín Hữu Cao
Đài Hóc Môn" vọng về từ những năm 1996:
"Kính Quí Ngài,
Biết rằng chúng tôi là cấp dưới, phận mỏng thấp hèn, nhưng nghĩ
v́ Đạo nghiệp là sự nghiệp chung của toàn môn đệ Chí Tôn chớ
không phải của riêng ai. Chúng tôi đă từng khóc với nhau khi
nh́n thấy Nhà Đạo ngày một suy sụp, cảnh nồi da xáo thịt khắp
nơi, không sánh kịp với tôn giáo bạn. Chính chúng tôi, những
người nhỏ bé này, đă phải tự d́u nhau, lê từng bước một trên
đường hành Đạo, cô đơn, rời ră. C̣n ai nữa để d́u dẫn, chỉ bảo
chúng tôi đi trọn con đường mà Thầy Mẹ và các bậc Tiền nhân đă
dày công gầy dựng và bảo vệ cho đến hôm nay, nếu không phải là
Hội Thánh?!
Là Thánh Thể trong hàng môn đệ Chí Tôn, kính mong Quư Ngài làm
tṛn Thiên chức của ḿnh đối với Nhơn Sanh và với Đạo".
(**)
Và đây là lời khuyến
cáo oai nghiêm, cứng rắn và dứt khoát hơn của một Chức sắc Hiệp
Thiên Đài giữ ǵn Luật pháp - Thừa Sử Lê Quang Tấn cùng với Hiền
Tài Hồ văn Nhường:
"Đây là Tuyên Cáo
cuối cùng về hành động phi pháp do nhà cầm quyền tỉnh Tây Ninh
dàn dựng lên cái gọi là Hội Đồng Chưởng Quản từ năm 1994
cho đến nay để làm nha trăo phục dịch cho việc trị an trong tỉnh
Tây Ninh....
...HĐCQ cần sớm thức tỉnh nhớ lại lời Minh thệ của ḿnh kẻo hỏng
một kiếp sanh may duyên gặp Đạo mà lại phản bội lời phán dạy của
các bậc Chức sắc Đàn Anh khi c̣n sanh tiền...
...Xin có lời khuyến cáo HĐCQ nên nhận định trách nhiệm hiện tại
của ḿnh kẻo gánh lấy tội lỗi với Chức sắc tiền bối rồi lại đổ
trút không ai nhắc nhở, tức là HĐCQ nên cân nhắc mọi hành động
của ḿnh cho đúng ước nguyện của Bổn Đạo".
(***)
C̣n nhiều, nhiều nữa
những "Đổng Kim Lân tay bồng Ấu Chúa mà lần qua truông".
"Trung thành chịu đắng
chịu cay". Máu đă đổ. Nước mắt đă rơi. Oan nghiệt thay! Kẻ
gây ra cảnh trạng đau ḷng này lại chính là những anh em ḿnh
cùng gọi Đấng Tạo Hóa là Cha, những người từng một thời là Chức
sắc Thiên phong mà v́ những ảo vọng đă tự biến ḿnh thành những
thái-sư-họ-tạ (Tạ Đinh Lăng). (****)
Xin mở ngoặc. Có người
lấy câu "thời thế, thế thời phải thế" để biện minh cho hành động
nắng bề nào che bề đó. Nếu hiểu hoàn cảnh để Ngô Thời Nhậm nói
câu này th́
ư nghĩa của nó sẽ khác đi:
"Theo
sử sách viết về nhà Tây Sơn,
Đặng Trần Thường là một danh sĩ Bắc Hà. Lúc Ngô Thời Nhậm được
vua Quang Trung trọng dụng th́ Đặng Trần Thường đến xin Nhậm
tiến cử. Trông thấy vẻ khúm núm làm mất phong độ của kẻ sĩ, Ngô
Thời Nhậm thét bảo Đặng Trần Thường:
- Ở đây cần dùng người vừa có tài vừa có hạnh, giúp vua cai trị
nước. C̣n muốn vào luồn ra cúi th́ đi nơi khác.
Đặng Trần Thường hổ thẹn ra về, rồi khăn gói vào Nam, theo pḥ
Nguyễn Phúc Ánh",
mang theo trong ḷng nỗi căm giận với Ngô Th́ Nhậm.
Sau khi nhà Nguyễn tiêu diệt được quân Tây Sơn, ngoài việc Gia
Long Nguyễn Ánh trả thù ḍng tộc thân thuộc của vua Quang Trung
Nguyễn Huệ và các vị vơ tướng từng theo vua Quang Trung (như Bùi
thị Xuân, Trần Quang Diệu...), một số quan văn cũng bị giải về
Hà Nội để bị xử phạt đánh bằng roi ở Văn Miếu, trong số đó có
Phan Huy Ích và Ngô Thời Nhậm. Trớ trêu thay, người chủ tŕ cuộc
hành phạt đó lại là Đặng Trần Thường.
Trong ḷng vẫn c̣n nhớ thù xưa bị Ngô Th́ Nhậm đuổi về, Đặng
Trần Thường kiêu hănh ra vế câu đối cho Ngô Thời Nhậm:
- Ai công hầu, ai khanh tướng, trong trần ai, ai dễ biết ai.
(Ra điều nói rằng ngày xưa ngươi là khanh tướng công hầu, nhưng
chưa hẳn là giỏi hơn ta, bằng chứng là bây giờ ngươi phải quỵ
lụy dưới chân ta)
Ngô Thời Nhậm đáp ngay :
- Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế.
(Ư
nói rằng, thế thời Chiến quốc, Xuân thu, gặp thời thế th́ đành
phải thế, chứ không phải là ngươi giỏi hơn ta, đừng vội kiêu
ngạo)
Câu đối thật chuẩn cả ư lẫn từ, tỏ rơ
khí phách hiên ngang của Ngô Th́ Nhậm, chê bai Đặng Trần Thường
chẳng qua
chỉ là kẻ tiểu nhân đắc chí".
Đóng ngoặc.
(c̣n tiếp)
Florida, Tiết Tiểu Hàn năm Giáp Ngọ.
Nhất Nguyên
Ghi chú:
(*) Xem toàn văn bài thi này của Đức
Hộ Pháp tại:
http://huongdaoflorida.com/baithi.html
(**) Xem toàn văn bản này tại:
http://huongdaoflorida.com/vanban.html
(***) Xem toàn văn bản này tại:
http://huongdaoflorida.com/bai5.html
(****)
Nội dung tuồng SAN HẬU ( c̣n gọi là Sơn Hậu):
Nhân lúc vua Tề già yếu lại chưa có con trai nối dơi, tên Thái
sư Tạ Thiên Lăng
(Tạ Đinh Lăng)
cùng anh em âm mưu chiếm ngôi. Chúng lập “Tiểu giang sơn” mời
các quan đến dự tiệc.
Trong bữa tiệc, chúng đă giết lăo quan Triệu Khắc Thường v́ có
lời can gián. Chúng truyền bắt Phàn thứ hậu đang mang thai rồng
giam vào ngục tối. Đổng Kim Lân, Khương Linh Tá, thế cô lực mỏng
đành phải trá hàng. Thái giám Lê Tử Tŕnh đau ḷng phải mang
ngọc tỷ dâng cho Tạ Thiên Lăng. Họ Tạ đăng quang, nhiếp chính.
Tin họ Tạ cướp ngôi bay tới thành Sơn Hậu. Phàn Đ́nh Công là cha
của Phàn thứ hậu cùng con trai là Phàn Diệm kéo quân về hỏi tội
phản thần họ Tạ. Giữa đường phần v́ tuổi cao, phần v́ uất ức,
ông đă ngă ngựa thổ huyết qua đời. Phàn Diệm đành lui quân về
thành Sơn Hậu, tích thảo dồn lương, luyện binh, tập mă chờ ngày
trả hận báo quốc .
Tại triều đ́nh, Bà Nguyệt Hạo
(Nguyệt Kiểu)
là chị cả của 3 anh em họ Tạ đau đớn v́ các em ḿnh phản bội. Bà
đă cùng Tử Tŕnh, Kim Lân, Linh Tá lập mưu, cứu thứ hậu và hoàng
tử mới sinh thoát khỏi ngục tối .
Mưu lược vừa hoàn thành th́ bị bại lộ, Khương Linh Tá khuyên
Đổng Kim Lân đưa mẹ con thứ hậu về Sơn Hậu. C̣n ḿnh xin ở lại
hết sức cản giặc. Khương Linh Tá môt ḿnh một ngựa đă bị Ôn Đ́nh
giết chết.
Qua một trận giao
tranh,
thứ phi bị lạc. Kim Lân bồng hoàng tử chạy. Giặc vẫn truy t́m.
Linh Tá đă hiện lên thành ngọn đuốc đưa Kim Lân thoát hiểm về
thành Sơn Hậu.
Đổng Kim Lân củng cố lực lượng và tiếp tục chiến đấu chống Tạ
Thiên Lăng. Cánh thái sư cố thủ trong thành, Tạ Thiên Lăng bắt
mẹ của Đổng Kim Lân làm con tin, nếu Kim Lân phá thành chúng sẽ
giết mẹ ông. Nhờ sự giúp đỡ của Nguyệt Hạo (lúc này đang tu
trong chùa), quân của Đổng Kim Lân đă đưa bà đổi lấy mẹ Kim Lân.
Sau những ngày gian nan, khổ cực, trước sự độc ác của phe đảng
họ Tạ, những người trung nghĩa đă tụ họp tại thành Sơn Hậu.
Hoàng tử đă lớn khôn. Họ cùng nhau kéo đại binh về triều hỏi tội
bọn gian thần, giành lại giang sơn xă tắc.