Đôi điều bàn về
Kiến nghị bỏ khẩu hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn”
của Giáo sư Trần Ngọc Thêm
Nguyễn Chuyên Nghiệp
Thầy giữ lễ của thầy, tṛ giữ lễ của tṛ, lớn giữ lễ của kẻ lớn,
nhỏ giữ lễ của kẻ nhỏ là một phương châm trở thành máu thịt của
người tín hữu Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
(Nguyễn
Chuyên nghiệp).
Tôi không muốn tham gia vào
thiên hạ sự khi bàn về câu nói này. Nhưng trong phạm vi tín
ngưỡng của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ chữ học “Lễ” đă được Luật
hoá trong đạo Cao Đài. Trong luật Đạo có dạy chữ Lễ, nên
chúng tôi bất đắc dĩ phải lên tiếng gọi là tham luận ư nghĩa của
đại tư tưởng gia Giáo sư tiến sĩ Trần Ngọc Thêm ở Đại học Khoa
học Xă hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh.
Trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ bộ có dạy
Tam Cang và Ngũ Thường. Trong Ngũ Thường th́ có chữ Lễ. Chúng
tôi xin đóng khung bàn đặc biệt về chữ Lễ mà thôi. Các chữ khác
chúng tôi không đưa vào bài tham luận này.
Xin trích một trong bốn điều lớn của Đạo Cao Đài mà người tín đồ
phải giữ là Tứ Đại Điều Quy.
Đó là câu: "…Trên
dạy dưới lấy Lễ, dưới gián trên đừng thất khiêm cung". Theo
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, chữ Lễ không phải tôn kính một chiều từ
dưới lên. Nó tác động đa chiều, đa phương. Trên xuống, dưới lên,
ngang hàng nhau tất cả ứng xữ đều phải giữ Lễ.
Lễ của kẻ làm thầy với học tṛ
khi dạy phải giữ. Lễ của kẻ làm tṛ khi học thầy cũng phải giữ.
Xin trích câu chuyện:
THẦY VÀ TR̉
"Năm nọ, cậu học tṛ dốt nhất lớp đến chúc Tết thầy… Ông đồ quá
ngạc nhiên v́ tṛ này luôn chậm chạp nhất lớp lại đến chúc Tết
thầy sớm nhất. Thầy hỏi:
- Sao con không đi cùng các bạn mà đến một ḿnh?
Cậu học tṛ khoanh tay thưa:
- Tại v́ con học dốt, tiếp thu chậm nên con ngại đi cùng các
bạn. Hơn nữa, nếu đi cùng các bạn th́ khi đến, cả buổi thầy chỉ
nói chuyện với những bạn giỏi thôi… Con sẽ không được tṛ chuyện
cùng thầy…
Ông đồ trầm ngâm một lúc rồi sai vợ lấy ra một chiếc phong bao,
một đĩa xôi với cái đùi gà. Thầy chỉnh lại vạt áo rồi nâng cái
khay lễ lên, nói:
- Ngày Tết, thầy có lễ mọn biếu con. Thầy vui v́ ngày đầu năm
con đă cho thầy một bài học lớn. Con cũng là thầy của ta…
Cậu học tṛ dốt mặt tái xám, lắp bắp:
- Con xin lỗi Thầy! Con nói ǵ không phải, mong thầy bỏ qua. Xin
thầy đừng làm thế. Con sợ lắm…!
Ông đồ bảo:
- Không. Con không nói sai ǵ cả. Câu nói thật của con đă cho ta
một bài học quư giá. Đă làm Thầy th́ phải biết đối xử công bằng
với tất cả học tṛ. Dù là tṛ dốt, dù tṛ giỏi, dù gia cảnh tṛ
khó khăn bần hàn hay giàu có th́ người thầy cũng phải đối xử
công bằng. Con cũng chính là thầy của ta…
Sau Tết đó, cả ông đồ và cậu tṛ dốt kia đều thay đổi. Cậu tṛ
học tiến bộ rất nhiều, sau này thi cử đỗ đạt hiển vinh và
được làm quan trong Triều .
Ai cũng có ít nhất một người thầy
Ai cũng có thể trở thành một người thầy của ai đó…
(Nguồn: Sưu tầm Những
câu chuyện nhân văn)
Đây thật sự là chữ Lễ
Đạo Cao Đài đă dạy chúng tôi.
Trở lại chuyên đề. Chúng tôi xin đặt một số vấn đề nhỏ. Sau đó
tổng hợp lại thành bài. Bài tham luận toàn diện.
Các
câu hỏi:
1./ Xă hội chúng ta hiện
nay có đang áp dụng khẩu hiệu "Tiên học lễ hậu học văn" hay
không mà đề nghị hủy bỏ?
Tôi là một giáo viên lưu
nhiệm. Nghĩa là tôi đă đi dạy từ trước 1975. Sau ngày giải phóng
đất nước 30 tháng 4 1975, tôi tiếp tục đi dạy học dưới mái
trường Xă Hội Chủ Nghĩa. Tôi nhận thấy, trước năm 1975
cổng trường tôi dạy và hầu như trường nào cũng vậy đều có câu
"Tiên Học Lễ Hậu Học Văn" ngay cổng trường, mỗi bên 3 chữ tương
tự như là câu đối vậy.
Sau ngày giải phóng 30 tháng 4
năm 1975, V́ nằm trong ngành giáo dục nên tôi phải đi tập huấn
tiếp thu đường lối và chính sách giáo dục cách mạng.
Lúc đó lănh đạo ngành giáo dục
tuyên bố câu " Tiên Học Lễ Hậu Học Văn " là của tàn dư phong
kiến để lại nên phải thay đổi. Hầu như tất cả các trường đều
phải đục bỏ khẩu hiệu "Tiên học lễ hậu học văn" (v́ đắp chữ nổi
nên phải đục). Thay vào đó là câu "V́ Sự Nghiệp Mười Năm Trồng
Cây. V́ Sự Nghiệp Trăm Năm Trồng Người". Khẩu hiệu này cũng được
đắp chữ nổi hai bên cổng trường. Từ đó có thể nói rằng
h́nh ảnh khẩu hiệu " Tiên Học Lễ Hậu Học Văn " đă được hủy bỏ từ
lâu, trên 45 năm rồi.
Không biết ngài Giáo sư tiến sĩ Trần Ngọc Thêm hiện nay ở độ
tuổi nào? Nhưng tôi nghĩ 45 năm trước, chắc ngài chỉ là một học
sinh tiểu học hay cùng lắm là trung học cơ sở mà thôi nên không
thấy sự kiện này.
Một thời gian sau các trường tự phát (một số thôi) vẽ lại câu "
Tiên Học Lễ Hậu Học Văn " nhưng không phải vẽ công khai ngoài
cổng trường mà vẽ trong lớp học. Khẩu hiệu này vẽ lại do tự phát
của giáo viên được sự đồng ư của Ban Giám Hiệu nhà trường, chứ
không có một văn bản chỉ đạo nào.
Tại sao Ban giám hiệu lại đồng ư cho giáo viên vẽ khẩu hiệu này?
V́ học sinh ngày càng xuống cấp đạo đức, nhà trường không chịu
nỗi, xă hội không chịu nỗi than phiền ta thán.
Tôi c̣n nhớ nhân ngày kỷ niệm
Hiến Chương Nhà giáo (20-11) lần đầu, lănh đạo Sở Giáo Dục có
nói câu này: Ngày nay trong mái trường Xă Hội Chủ Nghĩa, liên hệ
giữa thầy tṛ ngoài nghĩa Thầy Tṛ c̣n có t́nh Đồng Chí. Ta phải
coi học tṛ ḿnh là một đồng chí đang cùng đi trên con đường xây
dựng Chủ Nghĩa Xă Hội.
2/- :
Giữ lễ có làm mất phản
biện có làm học sinh mất tự chủ hay không?
Xin thưa là không
có! Hiện nay sở dĩ các nhà trí thức và công dân mọi tầng lớp kể
cả sinh viên học sinh đều thiếu phản biện. Không phải v́
do giữ Lễ mà là do sợ luật pháp. Nhiều người rất sợ bị
khép vào tội: Lợi dụng tự do dân chủ làm mất mất quyền lợi nhà
nước... Người lên tiếng ôn ḥa (đă giữ lễ) phải lănh án tù không
ít. Họ đă lên tiếng ôn ḥa, phản biện trong lễ độ đă bị khép vào
tội h́nh sự.
3/- Phản biện của học
sinh sinh viên và của các nhà trí thức bị cắt đứt có phải do dự
Lễ hay bởi lư do nào khác?
Giữ Lễ không làm cho học
sinh và nhiều trường hợp khác mất phản biện. Trái làm cho sự
phản biện càng thêm hiệu quả. Từ đó thầy và tṛ mới t́m
được cái chân lư do tâm lư thân thiện và gần gủi. Ông Thầy chưa
phải là một người kiến thức tột đỉnh hoàn hảo nên lắng nghe là
cần thiết.
Chính v́ giáo viên yếu kém
chuyên môn không đủ sức giảng bài, đứng lớp nên soạn bài theo
giáo án mẫu: học sinh th́ phải làm bài theo bài mẫu không được
sáng tạo. Tại sao? V́ giáo viên không chấp nhận cái ǵ ngoài cái
mẫu ở trên đưa xuống. Cán bộ các cấp cũng vậy tuân lệnh cho an
toàn. Đó là do giáo viên nói riêng, cán bộ nói chung thiếu
năng lực lại không biết lắng nghe, họ là tốp học sinh đầu tiên
sau ngày cách mạng thành công. Họ được tôn trọng quá mức, được
nâng lên hàng đồng chí với các thầy cô giáo...
Có một chuyện chắc có lẽ không phải ở địa phương tôi mới
có. Tôi c̣n nhớ lúc tôi đang đi dạy học, ông trưởng pḥng giáo
dục cấp huyện (v́ gốc là một Huyện ủy viên), Ông ta là một học
sinh tốt nghiệp bổ túc văn hóa cấp cơ sở tại Huyện đó đó. Ông
mới được công nhận tốt nghiệp ra trường. (hết lớp 9).
Lúc trong lớp học, ông trưởng pḥng giáo dục là học viên.
Lúc trên hội trường ông là một lănh đạo chỉ đạo cho giáo viên và
các ban giám hiệu phải làm ǵ, làm thế nào...vân vân . Dĩ nhiên
không một ai dám có ư kiến khác đi hay ngược lại.
"Tiên Học Lễ Hậu Học Văn"
càng không phải chỉ học Lễ nghĩa mà bỏ Văn chương, tức là bỏ
chuyên môn. Trái lại cả hai cái đều phải học.
Khi đối xử với nhau giữ Lễ như luật Đạo của Cao Đài th́ việc học
văn chương càng mau tiến bộ, càng thông thoáng! Không lẽ Giáo sư
tiến sĩ Trần Ngọc Thêm đă hiểu khẩu hiệu này là chỉ học Lễ nghĩa
mà bỏ Văn Chương? Lư luận của giáo sư tiến sĩ trong trả lời
phỏng vấn của báo Tuổi Trẻ kèm theo đây (link cuối bài)
cho phép các đọc giả chúng tôi tôi hiểu như vậy.
Những sự kiện cụ thể c̣n
rất nhiều. Trong phạm vi bài tham luận chúng tôi xin chỉ đưa một
vài ư kiến tiêu biểu.
Xă hội hiện nay, t́nh trạng
thiếu chủ động mất phản biện và thành tích yếu kém là có thật.
Không phải là do chủ trương
Tiên học lễ hậu học văn
cản đường. Nó do yếu tố khách quan khác đó là pháp luật. Kính nễ
không được phê phán cán bộ đă được pháp chế hóa.
Tuy nhiên đây chỉ là một
hội thảo khoa học, nên ư kiến của Giáo sư tiến sĩ Trần Ngọc Thêm
chỉ là một góc nh́n, bên cạnh nhiều góc nh́n đa dạng khác. Chúng
ta không phải băn khoăn đi phản biện một ư kiến riêng.
Chúng ta nên tôn trọng ông. Chừng nào việc hủy bỏ khẩu hiệu
"Tiên học lễ hậu học văn" được luật hóa th́ chúng ta mới phải
thấy lo lắng và suy nghĩ.
Dù sao cũng cảm ơn Giáo sư tiến
sĩ Trần Ngọc Thêm đă nêu một vấn đề cho xă hội có cơ hội lên
tiếng phản bác. Có thể có những góc nh́n khác của chúng
tôi, Giáo sư Thêm không đứng trong đó nên chưa thấy. Cũng
nhờ sự đặt ư kiến này của Giáo sư Thêm mang tính chất gợi phản
biện cho xă hội nói được tiếng nói của ḿnh đă có chỗ để nói
chăng? Ông đă chủ động bật đèn xanh cho phép Tham luận chăng?
Chúng tôi có thể kết luận : tính mất phản biện thiếu chủ
động bị ảnh hưởng là do thiếu đạo đức, thiếu tôn trọng thầy cô
nên việc phát biểu thay v́ để giải tỏa vấn đề muốn biết,
các học sinh lại dùng cái quyền được tôn trọng lên hàng đồng chí
phát biểu thiếu khiêm nhường.
Dù có thế nào đi nữa th́ chúng tôi
càng không thể bỏ tư duy giữ Lễ trong xử thế như đă trích
ở Tân Luật Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Thầy giữ lễ của thầy, tṛ giữ lễ của tṛ, lớn giữ lễ của kẻ lớn,
nhỏ giữ lễ của kẻ nhỏ là một phương châm trở thành máu thịt của
người tín hữu Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Chúng tôi rất cảm ơn Diễn Đàn Về Nguồn đă cho chúng tôi mượn
không gian của Diễn Đàn để phát biểu.
Nay kính
Nguyễn Chuyên Nghiệp
https://tuoitre.vn/kien-nghi-bo-khau-hieu-tien-hoc-le-hau-hoc-van-giao-su-tran-ngoc-them-noi-gi-20211125092912027.htm
https://laodong.vn/video/gs-tran-ngoc-them-noi-gi-ve-bo-khau-hieu-tien-hoc-le-hau-hoc-van-977845.ldo