VÀI SUY NGHĨ QUA LỄ TANG CỐ LỄ SANH THÁI HAI THANH
& LỄ ĐẠI TƯỜNG CỐ THỪA SỬ LÊ QUANG TẤN
1/ Vài hình
ảnh trong lễ tang Cố Lễ Sanh Thiên Phong Thái Hai Thanh
Hình 1:
Hình2:
Hình 3:
Hình 4:
Côn đồ Cao Đài cộng sản ( theo mũi tên màu đỏ ) đến cản ngăn
không cho đào huyệt để an tán H/h Lễ Sanh Thái Hai Thanh
Hình 5:
Côn đồ Cao Đài cộng sản ( theo mũi tên màu đỏ ) đến cản ngăn
không cho đào huyệt để an tán H/H Lễ Sanh Thái Hai Thanh
Hình 6:
Côn đồ Cao Đài cộng sản ( theo mũi tên màu đỏ ) đến cản ngăn
không cho đào huyệt để an tán H/H Lễ Sanh Thái Hai Thanh
Hình
7:
Đồng đạo nữ phái xô đuổi các côn đồ Cao Đài cộng sản ra xa để
Đạo Tỳ đào huyệt
Hình 8:
Đạo Tỳ đang đào huyệt
Chú thích :[
Hình 1,2,3 từ facebook Nguyễn Xuân Mai.
[
Hình 4,5,6, 7,8 từ baotonchanhphap.net
bao gồm cả chú thích dưới hình.
2/ Vài hình
ảnh trong Lễ Đại Tường Cố Thừa Sử Lê Quang Tấn:
Trước tiên, tôi vô cùng xúc động đến không kiềm được nước
mắt khi thấy hàng ngàn đồng đạo tức hàng ngàn anh em của tôi từ
khắp nơi đã về đây để chung lo cho Lễ Tang của Cố Lễ Sanh Thái
Hai Thanh và Lễ Đại Tường của Cố Thừa Sử Lê Quang Tấn.
Họ đó! Anh em của
tôi đó! Không đua đòi mão cao, áo rộng nên không quy luỵ ươn
hèn, nên không chịu lê chân theo gót giày Kim Quang Sứ. Họ về
đây với hai bàn tay trắng nhưng mang theo cả một tấm lòng vàng,
mang theo cả một trời thương yêu và đùm bọc.
Ôi! Thương biết
mấy khi nhìn thấy những Chức Sắc Thiên Phong dù tuổi đã cao, sức
đã yếu nhưng vẫn tề tựu về đây mang theo những ân tình với người
đã khuất. Sự hiện diện của họ như là một tấm gương, một tình
yêu, một nhắn nhủ đối với những đồng đạo đàn em của mình. Rằng,
hãy thương yêu nhau hơn nữa, hãy nối trọn vòng tay ân tình trong
thánh đức của Thầy Mẹ, đừng vì nhóm này khối nọ mà chia rẻ bất
hòa, mà lạc mất đi niềm thương yêu để dâng hiến lên NGƯỜI. Rằng,
hãy chắt chiu gìn giữ hơn nữa nền Chánh pháp của Đức Chí Tôn mà
hiện thời đang bị mai một trong tay một nhóm người do bọn VÔ
THẦN cộng sản dựng lên nhưng lại mạo danh là Hội Thánh!
Ôi! Thương biết mấy những cụ già lưng đã còng, mắt đã
mỏi, những cháu đồng nhi còn xanh tuổi đời nhưng đã dạn dày
những truân chuyên trên con đường hiến dâng và phụng sự. Sự hiện
diện của họ như là một tín hiệu, rằng là, dù Các Anh có dựa vào
thế lực của cộng sản vô thần để củng cố cái ghế của Các Anh, để
truy bức, o ép chúng tôi nhưng các anh không thể khuất phục được
chúng tôi đâu, vì trái tim của chúng tôi đã trọn dâng lên Thầy,
lên Mẹ. Đất nước vẫn trường tồn. Nền Đạo vẫn vĩnh cữu cho đến
bảy trăm ngàn năm. Chỉ có chính thể, chế độ là tạm thời. Còn Các
Anh, Các Anh nghĩ gì cho thân phận của mình, một thân phận "bó
thân về với triều đình, hàng thần lơ láo phận mình là đâu" ?
Sẽ là một thiếu sót nếu không nhắc đến một sự việc đau
lòng, đó là, những người đang cầm quyền tại Tòa Thánh Tây Ninh
đã không cho chôn cất Cố Lễ Sanh Thái Hai Thanh tại nghĩa trang
Cực Lạc Thái Bình. Nhưng với sự cương quyết của đồng đạo và gia
đình, họ phải rút lui. Thật là buồn cười! Đất của Hội Thánh
chúng tôi chớ có phải của Các Anh đâu mà Các Anh không cho một
người suốt đời tận tuỵ với Đạo, suốt đời trung hiếu với Chí Tôn
và Hội Thánh không được an nghỉ cuối cùng tại đó?! Hãy nghe Lễ
Sanh Thiên Phong Ngọc Tú Thanh (trước đây có một thời gian hiền
huynh Ngọc Tú đã nhận phẩm phàm phong Giáo Hữu của Hội Thánh
hiện tại. Sau một thời gian, Hiền huynh đã nhận thấy được đâu là
đường chành, đâu là nẻo tà nên đã đem áo mão phàm phong Giáo Hữu
máng ở rừng thiên nhiên để trả cho Hội Thánh quốc doanh hiện
giờ) phát biểu(nguyên văn): "... đây là một việc làm mất nhân
tính, mất đạo đức mà con người không thể chấp nhận được...".
Mãn Giác Thiền Sư (1052 - 1096) có hai câu thơ rất nổi
tiếng:
Mạc vị xuân
tàn hoa lạc tận,
Đình tiền tạc
dạ nhứt chi mai.
Dịch:
Chớ bảo xuân
tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân
trước một cành mai.
Hai câu thơ
mang hơi hướng Thiền, được nhiều người diễn dịch theo nhiều ý
khác nhau. Theo tôi, áp dụng vào nền Đạo của chúng ta, Mùa Xuân
Đại Đạo ( tức nền Đạo có chủ quyền, đúng Chánh pháp, được Hội
Thánh Thiên phong của Đức Chí Tôn trước 1975 cầm quyền) đã tàn.
Nhưng đừng tưởng rằng vì Xuân tàn nên mai đã rụng hết. Kìa!
Trước mặt tôi và bạn, không những một cành mai mà là hàng ngàn
hàng vạn cành mai đang nở rộ mặc dầu Xuân đã phai tàn. Họ, những
đồng đạo quý mến của tôi, là những Cánh Mai này. Một ngày gần
đây, những Cánh Mai này sẽ đem đến cho thế gian một vẻ đẹp huy
hoàng của Mùa Xuân Đại Đạo!
Nhất Nguyên
Huỳnh văn Mười