|
BỔN PHẬN TÍN ĐỒ
Là người Tín-Đồ Cao-Đài phải có đủ đức-tin, trọn trung với Đạo,
mọi hành-vi phải đồ y khuôn–viên Luật-Pháp, chẳng nên canh-cải
và giữ lời minh-thệ không đổi dạ thay ḷng.
- Đức-tin là
sự nhận-thức về chơn-lư mà chơn-lư luôn luôn tồn tại, mặc dù
Hội-Thánh nay đă bị Cộng-sản Việt-Nam giải-thể, nhưng Tân-Luật,
Pháp-Chánh-Truyền… vẫn c̣n nguyên-vẹn giá-trị. Trách-nhiệm và
quyền-hạn của người Cao-Đài đă được Pháp-Chánh-Truyền qui-định
vẫn c̣n nguyên-vẹn.
- Tôn-Giáo là tinh-thần của nhơn-loại
mà đời lo đấu-tranh tàn-hại, c̣n Đạo lo hàn-gắn vết thương ḷng,
nên Đạo phải song-hành với Đời để d́u Đời. Đức Hộ-Pháp dạy:"Rồi
đây, chúng ta mở con mắt coi lịch-sử của Đời, lịch-sử của Đạo
như h́nh với bóng, y như nhau không phương nào khác được”,
nên mới có câu: “Đạo-Đời tương-đắc mới mong tạo thời cải
thế”.
- Chủ-trương Cao-Đài lấy Nho-Tông làm căn-bản,
nên hai câu đối trước cổng Ṭa-Thánh và các Thánh-Thất:
“CAO THƯỢNG CHÍ-TÔN ĐẠI-ĐẠO H̉A-B̀NH DÂN-CHỦ MỤC, ĐÀI TIỀN
SÙNG BÁI TAM KỲ CỘNG-HƯỞNG TỰ-DO QUYỀN”
Nói lên tinh-thần
Nho-Giáo mà Tín-Đồ Cao-Đài phải thực-hành trong phần Nhơn-Đạo,
tạo nền nhân cội nghĩa hầu xây-dựng cho dân-tộc Việt-Nam nói
riêng và nhơn-loại nói chung có nhân-quyền và dân-chủ.
-
Khi khai Đạo năm 1926, Đức CHÍ-TÔN dạy: "THẦY lập cho nước
Việt-Nam một nền Quốc-Đạo và Thầy mở ĐẠO để cứu dân, cứu nước,
cứu nhân-loại". Vậy Đức CHÍ-TÔN lập ĐẠO để cứu Đời, gắn liền
với quốc-gia xă-hội, để xây-dựng một thế-giới đại-đồng trong
t́nh thương huynh-đệ, bác-ái công bằng.
Nên Đức vua
Hàm-Nghi đặt niềm-tin vào nền Quốc-Đạo. Đức Ngài giáng-cơ cho
bài thi để thài cúng hằng năm tại Báo-Quốc-Từ, có hai câu:
“ CỨU THẾ TỪ ĐÂY NHỜ ĐẠO-PHÁP, AN DÂN LẬP QUỐC TẠI KỲ
BA”.
Phần Nhơn-Đạo “TỀ-GIA, TRỊ QUỐC, B̀NH THIÊN-HẠ”
trong Tam-Cang Ngũ-Thường , nên Đức Hộ-Pháp mới lập ngôi “
BÁO-QUỐC-TỪ” để thờ các bậc tinh-trung báo-quốc. Trước cửa
Báo-Quốc-Từ có hai câu đối:
“ BẢO-THỦ CƠ-ĐỒ ANH-HÙNG
DƯƠNG KHÍ-PHÁCH, HỘ-TR̀ QUỐC-VẬN CHÍ-SĨ HIỂN UY-LINH”
Ấy là can-thường luân-lư với hơn 4.000 năm văn-hiến của CON RỒNG
CHÁU TIÊN.
- Nay Đời biến-loạn, ĐẠO thất chánh-truyền,
tổ-quốc lâm-nguy, mỗi người Cao-Đài từ Đạo-Hữu đến Chức-Sắc
Thiên-Phong, từ quốc-nội đến hải-ngoại, tùy khả-năng phương-tiện
của ḿnh mà vận-dụng trong khuôn-luật Tôn-Giáo cho phép, trong
luật-pháp quốc-tế để phản-đối nhà cầm-quyền Cộng-sản Việt-Nam
đàn-áp TÔN-GIÁO và không có TỰ-DO DÂN-CHỦ NHÂN-QUYỀN tại
Việt-Nam.
- Đức Hộ-Pháp dạy: “CÁI LINH-HỒN CỦA KẺ CÓ
ĐẠO LÀ LINH-HỒN DO ĐỨC CHÍ-TÔN TẠO THÀNH LUÔN-LUÔN LỰA ĐƯỜNG
QUANG ĐI, NẺO RẬM TRÁNH, DÁM HY-SINH TẤT CẢ CHO QUYỀN-LỢI
QUỐC-GIA, V̀ KẺ ĐÓ NGHĨ RẰNG: “ QUỐC-GIA CÓ CHỦ-QUYỀN TH̀ NƯỚC
MỚI CÓ ĐẠO”.
Và:
- Đức CHÍ-TÔN dạy: “ĐẠO
KHÔNG PHẢI GIỮ BẰNG LỖ MIỆNG”, nên đạo-đức phải thể-hiện
bằng hành-động. Chúng ta hôm nay phải hành-động như thế nào cho
xứng-đáng là hậu-dụê của Hội-Thánh (Thánh-Thể của Đức CHÍ-TÔN),
là Đệ-tử Đấng CAO-ĐÀI trong thời loạn ĐẠO, loạn PHÁP!
-
Sứ-mạng ĐẠO cứu ĐỜI, nên Đức Hộ-Pháp đưa vào tay chúng ta một
chánh-sách H̉A-B̀NH CHUNG SỐNG “DO DÂN, PHỤC-VỤ DÂN, LẬP QUYỀN
DÂN”, để chúng ta nương theo đó làm kim-chỉ-nam, cứu dân, cứu
nước , cứu nhân-loại.
Khi Chánh-Sách H̉A-B̀NH CHUNG SỐNG
chào đời ( 26-3-1956), có một sức hút mănh-liệt tâm-trí, nhiều
người Cao-Đài dấn-thân vào thực-hiện, biết bao người đă hy-sinh
trên đường phổ-biến Chánh-Sách H̉A-B̀NH CHUNG SỐNG CHO
NHÂN-LOẠI, biết bao người bị bắt giam , tra-tấn, tù-đày, phải bỏ
ḿnh trong ngục-thất. Ngày nay nhơn-loại hiểu ra rằng, QUYỀN
LÀM NGƯỜI, QUYỀN DÂN, và MỌI NGƯỜI ĐỀU ĐƯỢC TỰ-DO B̀NH-ĐẲNG MÀ
THƯỢNG-ĐẾ ĐĂ BAN CHO CON NGƯỜI, KHÔNG AI CÓ QUYỀN TƯỚC ĐOẠT, nên
họ đang đ̣i-hỏi sự công-b́nh và quyền-hành của chính họ, chớ
không c̣n chờ ai ban-phát. Sự đ̣i-hỏi đó ḥan-toàn phù-hợp
thế-giới ngày nay.
Thảm-trạng Quốc-dân Việt-Nam hôm-nay,
chúng ta phải hành-động thế nào?!!
Cộng-Sản Việt-Nam là
một trong những thành-viên Liên-Hiệp-Quốc, th́ họ phải thi-hành
theo đúng Công-Ước Quốc-Tế, nên chúng ta hành-động bằng cách gởi
những chứng-tích Cộng-Sản Việt-Nam đàn-áp tôn-giáo , đàn-áp
người dân không có tự-do đến Liên-Hiệp-Quốc và các nước
yêu-chuộng ḥa-b́nh và tự-do dân-chủ, để cảnh-tỉnh họ trở lại
chánh-nghĩa.
“ LẤY ĐẠI-NGHĨA THẮNG HUNG-TÀN, LẤY
TRÍ-NHÂN THAY CƯỜNG-BẠO”
( Lời Hịch B́nh-Ngô Đại-Cáo của
Đức Nguyễn-Trăi )
- Đây là cuộc đấu-tranh ư-thức-hệ giữa
chánh-giáo với tà-quyền nên rất phức-tạp, khó-khăn và
quyết-liệt. Là hậu-duệ, lúc nầy chính là lúc chúng ta
thực-thi sứ-mạng và thể-hiện Lời Minh-Thệ; ….hiệp đồng chư
môn-đệ ǵn Luật-Lệ Cao-Đài…”; Đồng cùng nhau đứng lên làm bức
tường kiên-cố ngăn-chận hành-vi của những kẻ quyết-tâm phá-hoại
nền Chơn-Đạo của Đức CHÍ-TÔN, là chứng tỏ tấm ḷng thành của
chúng ta đối với ĐẠO, đối với Hội-Thánh, dù cho khó-khăn thế nào
đi chăng nữa chúng ta cũng phải làm và làm cho đến khi thành
công.
- Đức Quan-Thánh dạy:
“ THỜI CUỘC
TUẦN-HOÀN TAI-ÁCH KHỞI LIỆU MÀ XÔNG LƯỚT LIỆU ĐUA-TRANH”.
Thiển-nghĩ, người Tín-Đồ Cao-Đài không phản-bội lời Minh-Thệ
th́ không một ai tha-thiết với sự-nghiệp tinh-thần của nền
Đại-Đạo, mà có thể im-lặng cầu-an trong thời điểm nầy! Nếu làm
thinh trong giai-đoạn không có Hội-Thánh, đó chính là ngấm-ngầm
đồng-lơa với kẻ phản-loạn Chơn-Truyền, phá-hoại nền Chánh-Giáo
của Đức CHÍ-TÔN.
- Martin Luther King nói: “TRONG
THẾ-GIỚI NGÀY NAY, CHÚNG TA XÓT-XA KHÔNG CHỈ V̀ LỜI NÓI VÀ
HÀNH-ĐỘNG CỦA KẺ XẤU MÀ C̉N CẢ SỰ IM-LẶNG ĐÁNG SỢ CỦA NGƯỜI
TỐT”.
Những người nhát sợ bàng-quan cho rằng “mọi sự
do Thiên định”! Ta nên nhớ lời Đức CHÍ-TÔN: “ĐỪNG CỨ MUÔN
ĐIỀU ĐỔ CHÍ-LINH ”, mà tự cảnh-tỉnh chính ḿnh, bởi “TẬN
NHÂN-LỰC MỚI TRI THIÊN-MẠNG”.
- 30-4-1975, Quốc-Dân
Việt-Nam lọt vào tay Cộng-Sản vô-thần, làm cho nhân-dân sống
trong lầm-than, không có tự-do dân-chủ, nhân-quyền. Họ chỉ lo
bảo-vệ giai-cấp, bảo-vệ Đảng, lo đặc-quyền, đặc-lợi riêng của
họ; cấu-kết nhau chia phần lợi-nhuận trên nước mắt, mồ hôi xương
máu của đồng-bào cô-thế! Tài-sản, đất nước bị cắt-xén. Phong-hóa
suy-đồi, khủng-bố dă-man những người dân yêu nước! Đảng Cộng-Sản
đă làm gương xấu cho thế-hệ tương-lai!!
Than ôi! nước
Việt-Nam, dân-tộc Việt-Nam, phong-hóa nhà Nam, nền Quốc Đạo sẽ
đi về đâu!!!
Trước thảm-họa của Quốc-Gia Dân-Tộc,
nhận-thức vai-tṛ quan-trọng của người Tín-Đồ Cao-Đài đối với
Tôn-Giáo, đối với nền Quốc-Đạo, đối với Hội-Thánh (Thánh-Thể của
Đức CHÍ-TÔN), chúng ta phải làm ǵ?
- Chủ-trương Tôn-Giáo
Cao-Đài là đại-đồng, mà Đức CHÍ-TÔN dạy:
“HỄ NÓ TẤN
TH̀ M̀NH CHỐNG CÂN SỨC CHO BẰNG HOẶC TRỖI HƠN MỚI ĐẮC-THẮNG ”
Nên chúng ta đấu-tranh không v́ chủ-hướng chủng-tộc mà v́ “
Công-Lư ”.
- Một Quốc-Gia (Cộng-Sản Việt-Nam) hô-hào
dân-chủ tự-do nhân-quyền, mà nhân-dân c̣n chờ ban-phát, c̣n chờ
nhà cầm-quyền cho phép ….th́ dân đâu có quyền dân, dân đâu có
tự-do, mà lại tuyên-bố dân-chủ tự-do th́ đó là giả-tướng, là
chiêu-bài lừa-mị, ngu dân.
- CHẾ-ĐỘ CỘNG-SẢN ĐỘC-TÀI
GiẢ-DỐI, HỌ SỢ NHỨT LÀ CÁI G̀?
Giờ đây, bất cứ chế-độ
độc-tài tàn-bạo nào ở đâu cũng lo sợ sự công-khai minh-bạch,
nghĩa là họ sợ sự thật. Khoa-học ngày nay là phương-tiện
hữu-hiệu để đưa sự thật đến tận hang cùng ngơ hẻm, tận góc bể
chân trời, nên sự giả-dối không c̣n bưng-bít được nữa. V́ khi
nhân-dân lấy quyền dân đứng lên th́ dân sẽ giám-sát tất cả, mọi
sự sẽ minh-bạch, th́ nhà cầm-quyền độc-tài giả-dối làm sao c̣n
chỗ đứng!
Cho nên, một cuộc cách-mạng về nhân-quyền sẽ
vùi chôn các chế-độ độc-tài đảng-trị. Ngày tàn của sự độc-tài đă
đến. Họ đă và đang đi vào cơi chết.
“ CÔNG-LƯ ĐÁNH-ĐỔ
CƯỜNG-QUYỀN”
Tóm lại: Bổn-phận Tín-Đồ trong
giai-đoạn hiện tại:
- VỀ BẢO-THỦ CHƠN-TRUYỀN:
Pháp-Chánh-Truyền có dạy: “ …VỚI CHÚNG TA DẦU TAN XƯƠNG NÁT
THỊT VỚI KIẾP SỐNG THỪA NẦY KHÔNG CHI RẰNG HẠI, DUY HẠI LÀ HẠI
CHO PHẬN-SỰ THIÊNG-LIÊNG, NẾU CHÚNG TA KHÔNG BIẾT CAO-TRỌNG MÀ
GIỮ TR̉N TRÁCH-NHIỆM ĐẶNG BẢO-THỦ CÁI CƠ-NGHIỆP CHUNG CỦA CẢ
NHƠN-SANH LÀ ĐẠO NGÀY NAY ĐÂY, TH̀ CÁI TỘI-T̀NH TRƯỚC MẶT THẦY
TÍNH COI BAO LỚN!... KỂ TỪ ĐÂY NHỨT-ĐỊNH CHẲNG CHO AI PHẠM ĐẾN
QUYỀN M̀NH, V̀ QUYỀN M̀NH LÀ QUYỀN THẦY, DẦU C̉N MỘT MẶT TÍN-ĐỒ
TH̀ HỘI-THÁNH CŨNG GIỮ QUYỀN HỘI-THÁNH…”
-VỀ
PHỔ-THÔNG CHƠN-ĐẠO:
Tôn-Giáo Cao-Đài thể-hiện quyền dân,
tự-do b́nh-đẳng qua Đại-Hội Nhơn-Sanh và tŕnh chánh với
nhân-loại về mặt xă-hội trong thời hoàn-cầu-hóa, điều nầy ta có
thể kiểm-chứng được trên báo-chí, truyền-thanh, truyền h́nh,
internet, ở khắp hành-tinh.
- VỀ THẾ-HỆ TƯƠNG-LAI:
Đă đến lúc chúng ta phải làm bùng-phát trong ḷng hậu-tấn
một trách-nhiệm làm sáng-tỏ chơn-lư của nền Đại-Đạo, để góp phần
hoàn-chỉnh hệ-thống triết-học Cao-Đài, xây-dựng nền văn-minh
khoa-học đạo-đức, hầu tŕnh-chánh trước nhân-loại.
Ấy là
mệnh-lệnh Thiêng-Liêng mà đệ-tử Đấng Cao-Đài Thượng-Đế phải
tự-giác tự-nguyện dấn-thân trong cơ chuyển-thế.
“ CẢNH
KHỔ LÀ VỰC-THẲM CHO NGƯỜI YẾU-ĐUỐI, LÀ NẤC THANG CHO BẬC
ANH-TÀI”.
Thiện-Tâm
( Kỷ-niệm
ngày vía Đức Quan-Thánh Đế-Quân 26-6-Quư-Tỵ ( Dl. 02-8-2013)
|
|
|
|