Cứ mỗi lần nghe hai câu chót trong bài Thuyền Viễn Xứ:
"Chiều nay trên bến muôn
phương, Có thuyền viễn xứ nhổ neo lên đường!" được chuyển
tải qua giọng hát Lệ Thu th́ ḷng tôi rười rượi buồn trong mênh
mang mộtnỗi nhớquê hương. "Chiều
nay gởi tới quê xưa, biết là bao thương nhớ cho vừa...".
Quê tôi đó,
Đông Thạnh-Hóc Môn, có
ḍng sông Cái hiền ḥa vẫn lặng thầm trôi chảy trong nhẫn nhục,
đợi chờ. Quê tôi đó, có h́nh bóng Ba tôi ngày hai buổi vất vả
trên ruộng đồng trong sương mai, chiều nắng; có h́nh bóng Má tôi
tảo tần hôm sớm v́ đàn con thơ dại -
"Mẹ già ngồi im bóng, mái
tuyết sương mong con bạc ḷng...". Quê tôi đó, có h́nh bóng
anh chị em tôi, bạn bè tôi trong tuổi ấu thơ, và c̣n có một nỗi
ḷng vẫn c̣n đang uất nghẹn cho một cuộc t́nh không đoạn kết.
Nhưng chiều nay trên bến muôn phương có thuyền viễn xứ nhổ neo
lên đường cho một kiếm t́m, cho một ngày mai... Xin được một lần
tạ lỗi với quê tôi!
-Nhất Nguyên
Mời các bạn thưởng thức bài
Thuyền Viễn Xứ, nhạc
Phạm Duy, phổ từ ư thơ Huyền Chi với tiếng hát Lệ Thu: