Thư gửi người bạn đạo không quen
Lê thị Minh Trang
Vừa qua trên mạng xă hội chị Be Tran có lên tiếng về việc bất
b́nh liên quan đến chị nhờ cộng đồng mạng chia sẻ và góp ư.
xem bài phát biểu tại đây
(https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=539664407430363&id=100041604244530)
(*)
Tuy chưa biết nhau, nhưng thấy hoàn cảnh chị bị trù dập trên
đường hành Đạo, tôi cũng xin có đôi hàng chia sẻ:
Mới
ngày nào đây, lănh đạo Hội thánh từ Đầu Sư Chưởng Quản, đại diện
Cao Đài tỉnh Tây Ninh xuống đến Họ đạo c̣n là một h́nh ảnh cao
thượng sáng chói đáng kính trong ḷng chị,
nay tất cả đều biến
thành “lũ ô hợp” cũng dưới tầm mắt và trong thâm tâm của
chị. Sao mau vậy?
Có cái ǵ đă thay đổi chăng?
Chị đă thay đổi? Không có.
Hội thánh đă thay đổi? Không có.
Chức sắc đă thay đổi? Không có.
Tất cả vẫn y nguyên như vậy.
Chỉ có điều việc phế bỏ
luật pháp đạo được ngụy trang quá tinh vi làm chị và các huynh
đệ đạo tâm chân thành không nhận ra thôi.
Theo Pháp Chánh Truyền quy định :
“Tuy người (Thông Sự)
chịu dưới quyền Chánh Trị sự mặt dầu, song đặng quyền sửa lỗi
của Chính Trị Sự. Thảng như thấy lẽ vô đạo hiển nhiên của Chánh
Trị Sự, th́ Thông Sự đặng phép can gián sửa lỗi, Nếu đă nhiều
phen mà Chánh Trị Sự chẳng nghe và đă có tư tờ về Cửu Trùng Đài
mà Cửu Trùng Đài yêm ẩn th́ người đặng phép chạy tờ về Hiệp
Thiên Đài mà cầu xin sửa trị. Người phải chăm nom, bênh vực
những kẻ cô thế bất câu là người có Đạo hay là ngoại Đạo, hoặc
là bị tai nạn th́nh ĺnh, hoặc bị nghèo nàn đói khó, hoặc bị
bệnh hoạn cô thân, hoặc phải bị tha hương lữ thứ, hoặc bị yếu
tha già thải, người đặng trọn quyền buộc Phó Trị Sự phải liệu
phương giúp đỡ.” (PCT trang 52 )
Nên nhớ là phúc về Hiệp
Thiên Đài chứ không phải phúc về Hội Thánh v́ đó chỉ là cơ
quan hành pháp. Họ binh vực sự sai phạm của thuộc cấp là chuyện
b́nh thường.
"Hiệp Thiên Đài là nơi
Thầy ngự để cầm quyền thiêng liêng mối Đạo." (Pháp Chánh
Truyền HTĐ". Hội Thánh hiện tại đă hai bước xóa bỏ Hiệp Thiên
Đài một cách ngon lành mà đồng đạo không thấy. Nên hiện tại Đạo
Cao Đài không có Chí Tôn cầm quyền (đạo vô chủ).
Hiệp Thiên Đài đă bị đóng cửa biến
thành Cơ Quan Pháp Luật từ năm 1979. Đến năm 2015 Cơ Quan Pháp
Luật cũng không c̣n khi vị chức sắc phụ trách pháp luật Ông Lê
Minh Khuyên (Cải Trạng) từ trần.
Chị đă đấu tranh cho sự công
bằng trong nền Đạo lại bị xem là người sai phạm nên bề trên của
chị hành phạt thu hồi quyền chức! Bản thân ḿnh không bảo vệ
được th́ làm sao bảo vệ cho nhơn sanh? Việc thu hồi quyền chức
của chị cũng do ư chí tùy tiện của cá nhân lănh đạo mà thôi. Họ
giận nhiều th́ chị tội nặng, họ giận ít th́ chị tội nhẹ. Nên
người hành đạo dưới quyền Hội Thánh hiện tại phải học bài học
ḷn cúi, nịnh bợ mới yên thân.
Dĩ nhiên với quyền tự do cá nhân, chị xem và gọi họ là ǵ tôi
không có ư kiến. Theo tôi th́ từ ấy (lũ ô hợp) quá nặng.
Có thể nếu cần th́ chị t́m một từ khác lịch sự hơn chăng?
Đức Chí Tôn dạy, Đức Hộ Pháp chú
giải trong Pháp Chánh Truyền
"Đây là lời Thánh giáo
của Thầy đă dạy Hộ Pháp khi Người hỏi Thầy về quyền của Giáo
Tông.
Hộ Pháp hỏi: "Thưa Thầy theo như luật lệ Thánh Giáo Gia Tô Thầy
truyền tại thế, th́ Thầy cho Giáo Tông trọn quyền về phần hồn và
phần xác; Người nhờ nương quyền hành cao trọng đó, Đạo Thánh mới
có thế lực hữu h́nh như vậy. Đến ngày nay, Thầy giảm quyền Giáo
Tông của mấy con về phần hồn đi, th́ con sợ e cho Người không đủ
quyền lực mà độ rỗi chúng sanh chăng?"
Thầy đáp:" Cười! Ấy là một điều lầm lạc của Thầy, v́ nặng mang
phàm thể mà ra. Thầy cho một người phàm đồng quyền cùng Thầy về
phần hồn th́ nó lên ngai Thầy mà ngồi, lại nắm quyền hành CHÍ
TÔN ấy, đặng buộc nhơn sanh phải chịu ḷn cúi trong ṿng tôi tớ
của xác thịt hơn nữa. Cái quyền hành quí hóa ấy, Thầy tưởng v́
thương mà cho các con, nào dè nó là một cây gươm hai lưỡi để
giục loạn cho các con.
Nay Thầy đến chẳng phải lấy nó lại, mà Thầy chỉ đến làm cho tiêu
diệt cái hại của nó; nếu muốn trừ cái hại ấy th́ chẳng chi hay
hơn là chia đôi nó ra, không cho một người nhứt thống.
Kẻ nào đă nắm trọn phần hữu h́nh và phần Thiêng Liêng, th́ là
độc chiếm quyền chánh trị và luật lệ, mà hễ độc chiếm quyền
chánh trị và luật lệ vào tay, th́ nhơn sanh chẳng phương nào
thoát khỏi ṿng áp chế.” (PCT
trang 24+25)
Ngày nay Hiệp Thiên Đài hữu h́nh không c̣n, cái hại Hội Thánh
hiện tại đă mang vào cửa Đạo rồi. Điều này tuổi trẻ ngày nay nào
biết?
Xin nhận xét chữ Ô Hợp.
Nó có nghĩa là lộn xộn, dơ bẩn không trật tự kỷ cương. Để tránh
ô hợp người ta có
hai phương cách: Một là tẩy nhơ, hai là tránh xa
Trong tẩy nhơ th́ có hai cách:
Một là dùng nước sạch, hai là
dùng pháp luật.
Muốn thực hiện được kế hoạch
này, th́ người chịu trách nhiệm tẩy nhơ và đối tượng được tậy
nhơ phải hợp tác với nhau như bệnh nhân và bác sĩ vậy, đó là
điều kiện trọng yếu. Nếu không th́ chẳng có hiệu quả ǵ.
Cái then chốt là t́m đâu ra nước sạch? rất khó! Do đó tẩy nhơ
bằng nước là chuyện không thể thực hiện. Chỉ c̣n c̣n tẩy nhơ
bằng pháp luật.
Việc làm ngang ngạnh bất lịch sự của Ông Hải cai quản họ Đạo
Thành Long Châu Thành chỉ là hành vi phạm Tứ Đại Điều Quy
mà thôi. Nó thuộc đệ thất h́nh theo Đạo Luật.
Trong thập h́nh của Đức Lư Giáo Tông nằm trong chương Ṭa
Đạo của Đạo luật Mậu Dần, h́nh phạt của tội phạm Tứ
Đại Điều Qui không nặng lắm. Phạm tứ đại điều quy thuộc đệ thất
h́nh nghĩa là h́nh phạt chỉ thuyên bổ đi nơi khác chỗ ḿnh đang
hành Đạo.
Thập h́nh của Đức Lư Giáo Tông rất nhẹ chỉ dùng để răng
dạy tín đồ là chính. Nhưng để có bản án thi hành với tội phạm
cần phải có Ṭa Đạo.
Nhưng than ôi! Ṭa đạo của Hiệp Thiên Đài không c̣n. Tuy không
có nhưng chức sắc hành chính các cấp của đạo vẫn có thể kư
những Huấn Lệnh hành chính để răn đe sự phạm luật pháp chuyện
rất dễ làm. Tại sao họ không làm?
Phải chăng thà để cho nhơn sanh thất đạo tâm không theo
đạo hoặc bỏ đạo không đáng tiếc hơn là kỷ luật một chức sắc đă
được phong phẩm tước và đào tạo? Câu trả lời không thể
chính xác hơn. V́ vậy việc làm thất đạo tâm lănh đạo Hội
Thánh không sợ.
Chứng tỏ rằng mục đích của Hội Thánh hiện tại là củng cố quyền
lực chứ không phải phổ độ chúng sanh.
Hội thánh không quan tâm việc người tín đồ xa lánh Đạo. V́ vậy
người tín đồ khôn ngoan của Đức Chí Tôn quyết không để rơi vào
bẫy gài sẵn của họ. Không để thất đạo Tâm mà thất đạo. Cũng
không đánh liều nhắm mắt vào tu học một tôn giáo vô thần đă đi
thụt lùi vô luật pháp.
Ư đồ này của người đứng đầu Hội Thánh nếu để ư một tí th́ ai
cũng thấy.
Nhiều nhân sĩ Cao Đài đă phân tích đầy đủ trên các Diễn Đàn
chính luận. Ta nên t́m đọc để xác định được cách tu hành
chánh-tín tự cứu lấy ḿnh.
Nếu đă thấy mà không tự bảo vệ ḿnh th́ ḿnh để sự bất cập quấn
chân ḿnh tại v́ ta không lấy luật pháp làm trọng, ta phải tự
gánh hậu quả không thể trách ai.
Khi sự việc xảy ra như vậy mọi người phải áp dụng phương pháp
thứ hai là tự bảo vệ lấy ḿnh.
Cách thứ hai như sau:
Để tránh ô hợp tức
là tránh nhơ nhớp theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Ta nên áp
dụng câu kinh "Lánh kẻ
tà chẳng khá nên gần"
Ta có quyền bảo vệ lấy ḿnh bằng cách không cho chức sắc ô-hợp
xâm phạm quyền ḿnh. Cách này đă có nhiều người thực hiện rồi.
Hồn ta, ta giữ không nên giao cho cái gọi là lũ ô hợp d́u
dẫn. Điều này được luật pháp nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam cho phép.
Chị Be Tran thân mến. Quư đồng đạo gần xa kính mến.
Hội Thánh hiện nay đang lúng túng giữa một trong hai cách truyền
giáo như sau:
Nếu trong lúc truyền đạo dạy đạo cho tín đồ mà không nhắc nhở ǵ
đến việc giữ ǵn Luật pháp, giữ ǵn Lời Minh Thệ th́ không c̣n
ǵ khác để nói.
Ngược lại, nếu Hội Thánh khuyên mọi người nên ǵn giữ luật pháp
và lời Minh Thệ khi nhập môn, lúc đó sẽ ḷi ra bản chất dối trá
là Hội Thánh cũng không giữ lại Minh thệ, cũng không giữ luật
pháp th́ lấy tư cách ǵ khuyên người đạo hữu phải làm như
vậy?.
Sự việc của chị Be Tran tại họ Đạo Thành Long huyện Châu Thành
cho ta thấy rơ bản chất độc tài, khi nắm quyền hành chánh trong
tay Lănh đạo Hội Thánh có quyền tự tung tự tác muốn bổ nhiệm ai
th́ bổ, hoặc muốn cách chức ai th́ cách chức tùy thích không dựa
vào khuôn luật nào cả.
Sự việc xảy ra tại họ Đạo Thành Long huyện Châu Thành Tây Ninh
ta chỉ nghe một phía nên không biết phân định đúng sai thế nào.
Việc chị Be Tran gửi đơn khiếu nại đến 12 lá cho các cấp Hành
Chánh Đạo là có sự thật. V́ thế không thể chụp cho chị cố ư làm
bôi nhọ thanh danh của Đạo mà do quá bất b́nh giọt nước tràn ly.
Cách giải quyết của Hội Thánh thu hồi phẩm tước người gửi đơn
khiếu nại là một hành vi trù dập và quá tàn nhẫn. Bất cứ ai
trong hoàn cảnh của chị Be Tran đều có chung tâm lư là không
phục. Dĩ nhiên là sẽ không c̣n kính trọng nữa. Đạo mạo danh của
Hội Thánh hiện nay c̣n sống được là nhờ cả nhơn sanh nh́n lầm,
tin lầm hay nói khác hơn là mê tín tuân theo.
Ở đây tôi không dám bàn đến nội dung đúng sai của sự việc mà chỉ
nói đến thủ tục giải quyết. Việc bao che, yêm ẩn, nguy tạo Vi
Bằng có 33 người và Chủ Tịch Mặt Trận kư tên
là một hành vi xem thường luật pháp của cả Đời lẫn Đạo.
Với tâm lư của một phàm nhân và sự bức xúc dồn nén chị Be Tran
lên án từ trung ương Hội Thánh xuống đến các cơ sở Họ Đạo là
không oan chút nào.
Sự việc đă xảy ra rồi, lệnh thu hồi quyền chức cũng đă ban hành
rồi. Theo thiển ư, v́ cố t́nh hành đạo bỏ luật pháp, Hội Thánh
trên không thuận ḷng Trời dưới cũng bất chấp lư lẽ và luật lệ
là một người không có ǵ đáng để cho ta học hỏi. Chị Be Tran
nên vui mừng cảm ơn họ đă cắt dây oan nghiệt buộc ràng giữa chị
với Hội thánh này. Chỉ có vậy chị mới thanh thản tâm hồn mà lo
lập công bồi đức phần c̣n lại của cuộc đời.
Cửa Đạo hiện tại nơi mà chị cố gắng lập công bồi đức, đang
bỏ thương yêu, xóa công bằng, bất chấp lư lẽ, chị cũng chẳng nên
luyến tiếc mà đến đấy làm ǵ cho ḷng càng thêm bực tức.
Sau này cả hệ thống Hành Chính Đạo ngoài Pháp Chánh Truyền bị ra
Ṭa Tam Giáo chị là người ngoài cuộc đứng làm nhân chứng và khán
giả. Mong chị hăy mang ơn và tha thứ họ hơn là oán ghét họ mà
nuôi tức giận.
Kính quư đồng đạo,
Chuyện xảy ra của cá nhân chị Be Tran cũng có thể xảy ra với bất
cứ ai sau này. Nếu chúng ta làm việc ǵn giữ tuân thủ luật pháp
sẽ bị mâu thuẫn với cách làm việc quan liêu của Hội Thánh nên
việc bị thu hồi hay trục xuất khỏi đạo là chuyện sẽ đến.
Chị Be Tran không phải là trường hợp đầu tiên, từ khi ban hành
hiến chương năm Đinh Sửu 1997 đến nay đă có hàng trăm người cũng
bị đồng chung cảnh ngộ. Nhiều người bị giáng chức, nhiều người
bị trục xuất ra khỏi cửa đạo.
Quư huynh tỷ hăy lấy việc Hội Thánh đối xử với chị Be Tran để
làm bài học cho riêng ḿnh. Hăy xem các Chức Sắc, Chức Việc từ
Đầu Sư Chưởng Quản xuống đến cơ sở Họ Đạo là những người tội
nghiệp và đáng thương.
Chúng ta hăy vấn lương tâm ḿnh nếu lâm vào cảnh ngộ tương tự
như chỉ Be Tran ta xử sự thế nào? Chắc cũng không thể làm ǵ
khác hơn được.
Trong Thánh Ngôn…
“Thích-Ca Như-Lai
Kim viết: Cao-Đài Tiên-Ông Đại Bồ-Tát
Chư-Sơn nghe dạy:
Vốn từ Lục-Tổ th́ Phật Giáo đă bị bế lại, cho nên tu hữu công mà
thành th́ bất thành; Chánh Pháp bị nơi Thần-Tú làm cho ra mất
Chánh Giáo, lập riêng pháp-luật buộc mối Đạo-Thiền.
Ta v́ luật lịnh Thiên mạng đă ra, cho nên cam để vậy, làm cho
Phật-Tông thất chánh có gần ba ngàn năm nay. V́ Tam-kỳ Phổ-độ,
Thiên-địa hoằng khai; nơi "Tây phương Cực-lạc" và "Ngọc-Hư-Cung"
mật chiếu đă truyền siêu rỗi chúng sanh. Trong
Phật-Tông-Nguyên-Lư đă cho hiểu trước đến buổi hôm nay rồi; tại
Tăng Đồ không kiếm chơn lư mà hiểu.
Lắm kẻ đă chịu khổ hạnh hành Đạo... Ôi! Thương thay! Công có
công mà thưởng chưa hề có thưởng, v́ vậy mà TA rất đau ḷng.
Ta đến chẳng phải cứu ḿnh chư Tăng mà thôi; v́ trong thế hiếm
bậc Thần, Thánh, Tiên, Phật, phải đọa hồng trần, TA đương lo cứu
vớt.
Chư tăng, chư chúng-sanh hữu căn, hữu kiếp, đặng gặp kỳ Phổ-độ
này là lần chót; phải ráng sức tu hành, đừng mơ mộng hoài trong
giả luật. Chư-Sơn đắc Đạo cùng chăng là do nơi ḿnh hành Đạo.
Phép hành Đạo Phật-Giáo, dường như ra sái hết, tương tự như gần
biến "Tả-Đạo-Bàn-Môn". Kỳ truyền đă thất. Chư-Sơn chưa hề biết
cái sai ấy do tại nơi nào; cứ ôm luật Thần-Tú th́ đương mong mỏi
về Tây- Phương mà cửa Tây-Phương vẫn cứ bị đóng, th́ cơ thành
chánh quả do nơi nào mà biết chắc vậy. Ta đă đến với huyền diệu
nầy, th́ từ đây Ta cũng cho Chư-Tăng dùng huyền diệu nầy mà học
hỏi; ngày sau th́ đừng đổ tội rằng v́ thất học mà thất kỳ
truyền, Chư-Tăng từ đây chẳng đặng nói Phật giả vô ngôn nữa.” (Thánh
Ngôn 5.6.1926)
Chí Tôn và các đấng
đă dạy nếu Đạo bị canh cải chơn truyền sẽ bị bế, đă lấy h́nh ảnh
của tam giáo thời Nhị Kỳ cho ta thấy: Môn Đồ dù có cố gắng tu
hữu công mà thưởng chẳng hề có thưởng. Vậy nên ta tự liệu lấy
ḿnh mà xa lánh để trở về tu theo Đạo Chơn Chánh của Chí Tôn,
ǵn lời Minh Thệ và luật pháp chơn truyền. Nếu không có Hiệp
Thiên Đài bảo vệ, người tín hữu Cao Đài muốn ngoài ṿng thúc
phược, cách hiệp đồng chư môn đệ lập công tại gia sẽ hay hơn.
Kính chúc quư đồng đạo luôn minh tâm minh mục nh́n vào cơ Đạo
đang mạo danh hiện tại mà có quyết định sáng suốt để tự cứu cho
ḿnh.
Nay kính.
Thánh địa ngày 12 tháng 4 năm2021
Lê Thị Minh Trang
(*):
Đường link dẫn đến đoạn video clip của chị Be Tran
không c̣n nữa. Có thể do bị áp lực nên chị Be Tran đă gở xuống
hoặc là facebook đă gở xuống. Ôi! những người đang nắm quyền lực
trong Đạo mà lại có cách hành xử như thói đời. (BBT)