NAM MÔ
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT.
...Trường Đời đem thử gan anh tuấn,
Cửa Đạo mới ra mặt thánh hiền....
(Thánh Ngôn)
THƯ GỞI.
HH NGUYỄN QUỐC DŨNG
“Về số bài viết mạo danh CTS Lê Minh Châu”.
Kính quí chức sắc, chức việc và đồng đạo.
Kính quí hiền nhân quân tử quan tâm đến sự việc.
Kính anh Nguyễn Quốc Dũng.
Tôi tên Dương Xuân Lương năm nay 61 tuổi. Hiện sống tại Sài G̣n
(Việt Nam) thọ phẩm Đạo Hữu Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (Đạo Cao Đài).
Tôi xin có đôi lời với anh Nguyễn Quốc Dũng; mong anh lập tức
dừng bước trên con đường tội lỗi mà anh đang đi: xúc phạm đến
rất nhiều người đạo. Anh đă dùng kiến thức có được để làm những
điều rất nên tội nghiệp trong một kiếp sanh đă may duyên gặp
đạo.
Anh Dũng thân mến.
Như anh đă biết lúc 11 giờ ngày 21-04-Giáp Ngọ (19-05-2014) có
10 người đă gặp nhau tại Củ Chi:
1/- Lễ Sanh Ngọc Nghệ Thanh.
2/- Sĩ Tải Phùng Văn Phan.
3/- CTS Vơ Văn Quang.
4/- CTS Vi Hồng Cẩm.
5/- Nữ CTS Nguyễn Thị Hương.
6/- PTS Vơ Văn Liêm.
7/- PTS Nguyễn Văn Thiệt.
8/- PTS Trần Quốc Tiến.
9/- Cựu PTS Vi Hồng Pha.
10/- Đạo Hữu Dương Xuân Lương.
Trong buổi gặp mặt nầy mọi lời nói đều được ghi âm lại công khai
và mọi người đều phải chịu trách nhiệm về lời nói của ḿnh theo
lương tâm và pháp luật đạo.
Qua đó chúng tôi đă xác định được rằng anh đă mạo danh BQT trang
web qua bút danh Thanh Long để làm điều xấu và mạo danh CTS Lê
Minh Châu (sđt: 01663652248) ở TT ANT để viết các bài trên trang
web hoithanhphucquyen.org. Anh CTS Châu đă xác nhận với nhiều
người rằng: Anh không biết vi tính và cũng không hề lên net...
(Anh PTS Vơ Văn Liêm đă yêu cầu ghi âm việc chính anh Liêm đă a
lô trực tiếp với CTS Châu và chịu trách nhiệm việc nầy)
Anh Dũng thân mến.
Từ năm 2008 đến nay chúng ta không gặp nhau nhưng ḷng tôi vẫn
nghĩ về anh và thầm mong anh làm những điều tốt đẹp cho Đạo như
anh đă từng cam kết và thề trước thiên bàn nhà Tôi. Nay với
những lời lẽ anh viết trên net th́ con đường đạo của anh bế tắc
thấy rơ nên Tôi muốn giúp anh khai thông bế tắc từ trong chính
lương tâm anh chớ chẳng phải để hài tội hay biếm nhẽ chi anh.
Nói rơ nữa th́ anh cũng chỉ là nạn nhân.
Khi nh́n anh là một nạn nhân của công an Tôi thấy chính Tôi cũng
có trách nhiệm. Tại sao Tôi có trách nhiệm?
Bởi v́ do quen với Tôi mà anh trở lại đường đạo và chịu thử
thách đến ngày hôm nay. Tôi cũng là người từng chịu thử thách
như anh nên Tôi rất hiểu và rất thương anh: Một người có học
thức, muốn làm điều tốt cho đạo bị thử thách mà ra đến nông nỗi
ấy.
Anh nên tin là Tôi nói thật. Tôi xin nhắc lại duyên cớ nào mà
chúng ta quen biết nhau để anh xem trí nhớ tôi có c̣n minh mẫn
để tṛ chuyện với anh không nhé.
1/- Buổi đầu quen biết:
Anh vốn là Cựu Sinh Trường Sư Phạm Tây Ninh và sinh sống tại SG.
Các anh chị nhiều lần ghé nhà Tôi mời người bạn hôn phối của Tôi
là Vơ Lệ Dung đi họp mặt hằng năm (hay những dịp quan hôn tang
tế của những Cựu Sinh Trường Sư Phạm Tây Ninh).
Trong một dịp các anh chị ghé nhà mời bà xă Tôi Vơ Lệ Dung đi
công việc xong. Khi về
ngang nhà Tôi các bạn trên xe cử anh vào chào Tôi theo phép lịch
sự v́ đă ghé nhà nhiều lần mà không gặp Tôi.
Anh tự giới thiệu là con trai của Thầy Nguyễn Văn Xem... dạy
Pháp Văn. Năm Tôi học lớp Đệ Tam Trường Lê Văn Trung có học với
Thầy (sinh ngữ 02) nên Tôi có hỏi thăm sức khỏe của Thầy...
Sau đó anh hỏi Tôi một số vấn đề tôn giáo Cao Đài... Chúng ta đă
tṛ chuyện với nhau khá lâu... Trên xe chờ lâu nên Chị Bé vào để
nhắc anh ra về không dè chị cũng bị cuốn vào câu chuyện (Bảo
Sanh – Nhơn Nghĩa – Đại Đồng) một ít lâu nữa.
Tôi nhớ không lầm th́ vài lần kế tiếp gặp nhau (có cả chị Bé)
anh thốt lên rằng: Người ta nói với Tôi là ông bị max nhưng Tôi
thấy không phải vậy mà do nơi người ta không hiểu về đạo như ông
đă hiểu... bấy lâu nay Tôi cũng không hiểu về Cao Đài nhưng từ
nay Tôi sẽ t́m hiểu và ăn chay lại v́ bấy lâu nay Tôi không có
ăn chay.
Từ đó có dịp anh vẫn thường ghé nhà Tôi và tṛ chuyện về Cao Đài
rất thân mật. Có khi anh c̣n mời Tôi lên tận trên Trăng Lớn dự
lễ giỗ ở nhà người thân. Tôi nhắc lại chuyện củ để anh nhớ lại
rằng anh từng có suy nghĩ rất chánh thiện khi quay về với đạo.
Trong lúc hăng sai trên đường đạo anh mới photo lại quyển Hồi Kư
của Cụ Phối Sư Thượng Vinh Thanh (thế danh Trần Quang Vinh) là
ông Ngoại của anh tặng nhiều người đạo. Anh không ngờ rằng trong
quyển đó có một trang của Ông Trần Quang Cảnh (là con trai Ngài
Trần Quang Vinh, anh kêu bằng Cậu) có nội dung rằng chính quyền
cộng sản giết Ngài Phối Sư.
Công an Bộ mời anh làm việc về trang sách đó. Anh có cho Tôi hay
và Tôi nhận xét rằng nếu v́ trang sách đó th́ họ cũng không bắt
anh đâu (v́ chính quyền cũng không muốn làm lớn chuyện về tôn
giáo lúc nầy) cuối cùng họ yêu cầu anh cam kết điều chi đó mà
thôi.
Mấy tháng sau việc tạm yên, anh lên nhà Tôi và xác nhận rằng
đúng như Tôi đoán. Công An xếp hồ sơ và yêu cầu Tôi (anh Dũng)
theo dơi anh (Lương) để báo cáo cho họ.
Nhưng Tôi thề là Tôi không bao giờ hại anh và phản đạo (anh Dũng
nhắc lại lời thề nầy nhiều lần có khi diễn ra trước thiên bàn
tại nhà Tôi). Tôi có đáp rằng Tôi chỉ biết chuyện đạo, không bàn
đến chuyện chính trị xă hội ǵ hết anh báo cáo sao với công an
th́ tùy, theo Tôi biết th́ có nhiều người nữa nhận nhiệm vụ như
anh...
Việc anh xác nhận công an giao nhiệm vụ cho anh theo dơi Tôi để
báo cáo Tôi có kể cho cả nhà Tôi nghe. Các con tôi cũng biết
nhưng Tôi có dặn cả nhà rằng việc nầy biết nhưng không nên nói
ra.
Tôi vẫn quí anh như một người bạn đồng sanh, đồng đạo có tinh
thần cầu tiến..., Tôi vẫn kể anh nghe chuyện Sau - Lơ chém Chúa
sau thức tỉnh quay lại phụng sự đạo rồi thành Thánh Phao Lồ đầy
vinh diệu... để chứng minh cho sức cảm hóa vô biên của đạo. C̣n
chuyện anh nhận làm công việc báo cáo cho công an... Tôi rất
thông cảm... với thử thách như thế anh nhận lời làm việc cho họ
Tôi chẳng lạ chi...
&&&
2/- Về TỜ BỐ CÁO & CÁI LOA: Tôi không oán giận anh đâu.
Một thời gian sau Khối Nhơn Sanh định ngày 10-02-Mậu Tư vào Nội
Ô Ṭa Thánh đ̣i chi phái 1997 trả lại danh hiệu và cơ ngơi cho
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ.
Ngày 01-02-Mậu Tư HH Huỳnh Cẩm Tú, Nguyễn Văn Á... và mấy người
bạn nữa trả áo măo cho chi phái 1997 tại rừng thiên nhiên nên
không khí rất tưng bừng. Anh đến nhà Tôi ngơ ư ra một TỜ BỐ CÁO
mà anh đă viết nháp.
Tôi trả lời rằng văn bản của Khối Nhơn Sanh đă đủ; bây giờ chủ
yếu là tập trung vào ngày 17-03-2008. C̣n TỜ BỐ CÁO nếu anh xét
thấy cần th́ cứ tự làm lấy. Anh nhờ Tôi góp ư và đánh máy sạch
sẽ rồi coppy vào USB cho anh. Anh có nhờ Tôi in một vài tờ làm
gốc.
Phái đoàn của anh Sĩ Tải Hà Ngọc Voi có dịp đi công việc về ghé
viếng Vĩnh Nguyên Tự (Cần Giuộc) anh Dũng mới đem một sấp TỜ BỐ
CÁO giao cho cô Vơ Thị Nguyên nhờ đem đến nhà Tôi (sau Anh Sĩ
Tải Phan xác định là anh có giao cho CTS Phan Văn B́nh một số).
Khi xe về đến An Sương (QL 22) anh c̣n chạy theo gởi thêm một
sấp nữa và một cái loa cầm tay.
Sự việc 02 lần gởi TỜ BỐ CÁO & CÁI LOA nầy diễn ra trước mặt cả
đoàn người trên xe. Đồng đạo đi trên xe báo cho Tôi biết chớ anh
không báo (có lẽ do Tôi đă nói rơ quan điểm với anh về TỜ BỐ
CÁO).
Một buổi sáng cô Nguyên đi xe đạp ra nhà Tôi cầm một sấp TỜ BỐ
CÁO và một cái loa nói của anh Dũng gởi. Tôi trả lời rằng Tôi
không có liên quan đến việc của TỜ BỐ CÁO nầy ai gởi cho cô th́
cô cứ giải quyết với họ. Tôi có xin một tờ để xem c̣n cái loa
Tôi không nhận, nhưng đến khi cô Nguyên ra về th́ cái loa rớt
lên rớt xuống nên Tôi mới nói thôi cái loa th́ cứ để đây.
Đó là toàn bộ sự thật về TỜ BỐ CÁO & CÁI LOA.
Báo Tây Ninh số ra ngày 18-03-2008 viết:
Để chuẩn bị cho ngày 17.03.2008 Lương đă cho in khoảng 1000 “Tờ
Bố Cáo” để phân phát, cho người tung tin ngày 17.03 chính quyền
sẽ xử lư ông Nguyễn Thành Tám để kích thích sự ṭ ṃ, hiếu kỳ
của nhiều người. Ngoài ra Lương c̣n chuẩn bị cả loa tay để sử
dụng cho tiện. Lương hy vọng lôi kéo được hàng ngàn người tham
gia.
Là do bọn văn nô bịa đặt theo lịnh công an.
Tại sao bịa đặt?
Công an là người đă dàn dựng ra vở kịch TỜ BỐ CÁO và CÁI LOA cho
anh thi hành. Tôi đoán cái loa đó là của công an giao cho anh
chớ bản thân anh làm ǵ mà SẮM SẲN cái loa như vậy trong chế độ
cộng sản. Chính quyền cộng sản không cho phép sở hữu một cái loa
như vậy. Công an dàn dựng nên họ biết rất rơ. Họ cũng đă làm
việc với cô Nguyên
là người cầm TỜ BỐ CÁO & CÁI LOA từ Sài G̣n về Tây Ninh th́ họ
đă rơ. Nhưng Họ sắp xếp để dấu biệt cái tên Nguyễn Quốc Dũng
trong suốt 03 bài báo Tây Ninh ngày 18-20- và 22-03-2008.
Tại sao dấu?
Bởi v́ họ đă lên kịch bản giết Dương Xuân Lương để diệt khẩu...
như vậy anh sẽ đặc biệt hữu dụng. Với cái mác cháu ngoại Ngài
Phối Sư Thượng Vinh Thanh và người sốt sắng tham gia vào Khối
Nhơn Sanh...
Nhưng Trời định th́ khác với cái tính của họ nên ngày nay Tôi
c̣n sống đây và đưa sự thật ra công luận để đồng đạo thông cảm
với anh và sẳn sàng dang rộng ṿng tay đón anh trở về phụng sự
đạo...
Tóm lại: Việc nói anh là người của công an là do chính anh nói
với Tôi (nếu muốn hại Tôi anh đă không nói ra điều đó). Sau đó
Tôi có nói cho nhiều người biết. Tôi chịu trách nhiệm về việc
đó. Anh đừng xúc phạm người khác nữa mà gây lấy tội nghiệt cho
chính ḿnh. Anh vẫn là nạn nhân mà kẻ chủ mưu th́ dấu mặt. Tôi
biết rơ kẻ chủ mưu (và Tôi cũng không oán ghét họ) th́ lẽ nào
lại oán giận anh là nạn nhân?
(C̣n tiếp...