CHÙM THƠ MÙA HÈ
GIẤC TRƯA HÈ
Thiu thiu
chợp mắt giữa trưa hè,
Lồng lộng
thơ về quyện tiếng ve.
Réo rắt tơ
đàn vờn nắng hạ,
Mơn man
giọng uyển cợt thân hòe.
Bên đầm
tha thướt tiên nga múa,
Hóc núi rì
rào giọt nước re.
Âm hưởng
Thiên thai mờ cảnh tục,
Đào nguyên
một giấc mãi say nhòe.
Kim Minh& Hoàng Hồ
HỌA 1
Hoa nắng
đem tin đã đến Hè?
Quê nhà
inh ỏi tiếng đàn ve ?
Vườn cau
bầy sẻ đang reo gió ?
Vủng nước
đôi trâu thả giấc hòe?
Bên chén
trà tươi, khà nhắp nhắp?
Cạnh bàn
tẩu thuốc, kéo re re?
Tha hương
tưởng nhớ ngày xưa ấy!
Khóe mắt
tự dưng đẫm ướt nhòe !
Phạm văn Khảm
HỌA 2
Không gian
oi bức giữa trưa hè,
Non nước
úa xào vắng tiếng ve,
Bóng mát
Cội Tùng che khách tục,
Bờ ao Thất
Bửu sửng thân hòe.
Gắng trèo
lên núi, non xanh mát,
Lội ngược
về nguồn, suối biếc re.
Nắng hạ
giúp ta tìm nẻo lánh,
Nếu không
ta vẫn ngủ say nhòe.
Quang Thông
HỌA 3
Tĩnh giấc
cô liêu rạm nắng hè,
Chập chờn
âm điệu của đàn ve.
Lay lay
gió nhẹ mơn cành trúc,
Sừng sửng
nắng chan phủ bóng hòe.
Trước ngõ
ngọn đồi trơ tuế nguyệt,
Sau vườn
suối thẳm chảy ro re…
Gợi lòng
trắc ẩn tình non nước,
Thơ Lý
rượu bầu tiễn nhập nhòe.
NHẬT TÂN
HỌA 4
Chưa hưởng
hết Xuân đã đến hè,
Ngồi buồn
man mác với đàn ve.
Thả hồn
theo gió bay vào mộng,
Thể phách
nương mây tĩnh giấc hòe.
Thế tục
buông lơi trừ nghiệp quả,
Cửa thiền
năng tới mới khỏe re,
Nhắn ai
nghĩ kỹ đời hư ảo,
Một kiếp
lai sinh một ảnh nhòe.
PHẠM VĂN KHẢM
HỌA 5
Văng vẳng
ngoài ao quốc gọi hè,
Trong vườn
ra rả tiếng đàn ve.
Chập chờn
bướm lượn dăm cành trúc,
Quanh quẩn
ong bay mấy chậu hòe.
Rướn cổ
anh cồ vang tiếng gáy.
Co giò chú
kiến chạy re re.
Rượu đôi
ba chén chân còn vững,
Thuốc một
vài bi mắt đã nhòe.
PHẠM
HUẤN
HỌA 6
Rực rỡ
muôn hoa ấm nắng hè,
Đàn ong
bay lượn trổi vo ve.
Láng giềng
mở cửa cười huyên náo,
Nhạc rock
rền vang tĩnh giấc hòe.
Phiền não
trong đời ta gác lại,
Thảnh thơi
bên thác nước ro re.
Thanh nhàn
nhẹ gánh bao giờ thấy.
Dong rũi
đường Tiên, thế nhạt nhòe.
QUAN THÔNG
BÀN TAY NĂM NGÓN
Sáng nay, sau khi cúng Mẹo Thời mở Face book thấy ngay BÀN TAY
NĂM NGÓN với món ăn ngon ! tức cảnh làm thơ....với chút tâm tình
gởi đi.....
PVK
Bàn tay năm ngón đã lìa thân,
Sống khổ chết đau một kiếp trần.
Vay trả, trả vay rồi sẽ đến,
Mãn đời họa phước rõ cân phân.
Phạm văn Khảm
BÀN TAY NĂM NGÓN
Bàn tay năm ngón khít bên nhau,
Ngón dáng thon cao ngắn
khép vào.
Khác kiếp
con người
chung Thượng
Đế,
Người
cao đức
hạnh
kẻ
gươm
dao.
Bàn tay nắm
vững
xây cơ
nghiệp,
Các ngón chung lo thắm
dạt
dào.
Ngán ngẫm
tình người
tâm ác hiểm,
Tranh giành giẫm
đạp
thấy
mà đau!
HỒ
NGUYỄN
HỌA:
Thượng
Đế
cho người
một
tấm
thân,
Làm sao xứng
đáng kiếp
lâm trần.
Vay vay trả
trả
không hề
thoát,
Vay trả
cho xong đúng lý phân.
Năm ngón tay xa thân bản
gốc,
Một
thân xót tiếc
ngón xa trần.
Buồn
cho tay ngón lìa thân gốc,
Đau xót thương
tay ngón bỏ
thân.
HỒ NGUYỄN