THƠ GỞI ÔNG TRƯƠNG THÀNH LẬP, PARIS
CÙNG NHỮNG ĐỒNG MÔN KHÔNG QUEN
Nguyễn Chuyên Khoa
Kính ông:
Trương Thành Lập và quư ông bà vừa có Huấn Lịnh công nhận Họ Đạo
tại Paris.
Chúng ta tuy không quen biết nhau. Nhưng có thể đối thoại cùng
nhau. Tại v́ chúng ta cùng đều là con cái của Chí Tôn, tức con
một Cha.
Cuộc đối thoại của chúng ta có hàng triệu bằng hữu khác trong
nước và hải ngoại làm chứng.
Chí Tôn ban Thánh giáo :
Từ đây ṇi giống chẳng chia ba.
Thầy hiệp các con lại một nhà.
Nam Bắc cùng rồi ra ngoại quốc.
Chủ quyền chơn Đạo một ḿnh ta.
Theo thánh ư của Chí Tôn, Thầy lập cho chúng ta một mối Đạo khởi
đầu từ Nam rồi ra Bắc Việt, sau đó là đưa ra khắp năm châu bốn
biển.
Hôm nay chư huynh-tỷ đă nhảy một bước bỏ qua giai đoạn truyền
Đạo ra Bắc Viêt Nam? Quốc nội chưa xong mà vội đem Đạo ra rải
ngoại quốc? Nếu v́ t́m tự do bỏ nước ra đi nhen nhúm xúm xít
nhau nuôi nấng tín ngưỡng là chuyện khác.
Quư huynh-tỷ đang định cư Pháp quốc. Quư Ông là người Pháp mang
tên Việt Nam. Tôi chắc chắn như vậy.
Huynh-tỷ thụ đắc quốc tịch thành công dân Pháp có thể một trong
3 cách sau đây :
1. Cha mẹ là công dân Pháp từ thời Pháp thuộc.
2. Thuyền-nhân định cư Pháp sau 30.4.1975.
3. Đoàn tụ gia đ́nh hoặc được ra đi sang Pháp công khai hợp
pháp.
Dù cho ở dạng nào đi nữa, quư huynh-tỷ cũng có đầy đủ không gian
thoáng đảng bao la , đủ tự do để mở tầm nh́n về hiểu biết Đạo
Cao Đài Toà Thánh Tây Ninh hơn cả chúng tôi đang sống trong quốc
nội thiếu thốn đủ thứ phương tiện vật chất và hoàn cảnh eo hẹp.
Nhưng chúng tôi cũng được biết Đạo Cao Đài Tây Ninh của Chí Tôn
trong quá tŕnh được chia làm hai giai đoạn. Giai đoạn thịnh
vượng (1926-1975. Giai đoạn khó khăn (1975-2020). Giai đoạn khó
khăn này được chia ra làm ba giai đoạn:.
Khó khăn giai đọan một
: 1975- 1979: Giai đoạn đầu: Toàn thể chức sắc, chức việc của
Đạo bị buộc phải học tập đề cương Bản Án Cao Đài (chứ
không phải bản án thật) v́ không có xét xử tại phiên ṭa nào th́
làm ǵ có bản án? lên án các vị Chức Sắc tiền khai đại đạo là
tay sai, là phản quốc v.v. và cuối cùng phải kiến nghị lên buộc
Hội Thánh phải chỉnh đốn. V́ kiến nghị của các cấp mà Hội Thánh
mới đau ḷng kư Đạo-Lịnh 01 giải thể hành chánh đạo. Mọi tu sĩ
phải hồi gia. Tức không được tu tiếp. Sau này người ta dùng danh
từ mỹ miều là tu-tại-gia… để gán cho số chức sắc ấy.
Khó khăn giai đoạn hai
1979-1997. Hội Thánh bị mất quyền. Toàn Đạo như con mồ
côi, như gà không mẹ, như rắn không đầu v́ Chức Sắc hành chánh,
kẻ thọ án tù, người trở về quê nhà ẩn dật. Nhưng tinh thần
thương Thầy mến Đạo của tín đồ, không một ai bỏ cuộc. Vẫn tiếp
tục hành Đạo dưới sự khó khăn bó buộc của chánh quyền địa
phương. Các Thánh thất, điện Thờ một số nơi bị nhà nước trưng
dụng cho công vụ. Đồng đạo vẫn tiếp tục hành đạo theo Luật Pháp
chơn truyền một cách âm thầm. Dù giải thể hành chánh, nhưng Luật
pháp đạo nhứt là Pháp Chánh Truyền vẫn c̣n. Nhơn sanh cứ noi
theo đó mà làm. Chức Sắc th́ lặn lội khắp nơi giúp đỡ không
chính thức.
Đạo Lịnh 01 lập Hội Đồng Chưởng Quản không phải để truyền Đạo mà
để giữ ǵn tài sản bàn giao cho chính quyền. Nhà chức trách hữu
quyền lúc đó thấy tuy giải thể nhưng Đạo vẫn c̣n tâm tu học.
Không thể cấm, cũng không thể cho phục hồi, Nhà chức trách mới
nghĩ cách tàn độc hơn là ban pháp-nhân cho được phép hoạt động
theo luật pháp nhà nước, cũng với tư cách Hội Đồng Chưởng Quản
chứ chưa có Hội Thánh. Mười năm sau mới có Hội-Thánh làm việc
theo Hiến Chương 2007. Nhưng than ôi, Hội Thánh này là hội-thánh
Chống-Trời. V́ Hiến
Chương đă nhập hai Đài (Hiệp Thiên, Cửu Trùng) làm một giao cho
một người nhứt thống. Vậy mà cũng có một số người mừng rồi reo
ḥ hoan nghinh thành quả và công lao của người đứng đầu hiện nay
là Chưởng Quản Hội Thánh rồi a dua cúi đầu nhấp nhận!
Khó khăn giai đoạn 3;
Từ 1997 đến nay. Đạo Cao Đài có pháp-nhân được phép hoạt động
nhưng ngoài Pháp Chánh Truyền. Pháp Chánh Truyền là bộ cương
tính Hiến-Pháp. Quy định phẩm trần quyền hạn của mỗi phẩm cấp.
Đó là quyền của Đạo. Hiến Chương không thể thay thế Pháp Chánh
Truyền. Nếu cứ thay đổi hiến Chương liên tục như vậy th́ nó
không c̣n là Đạo nữa mà là chính trị đời. Thử hỏi thất ức niên
nữa đạo Cao Đài có c̣n hay không hay chỉ c̣n cái tên mà thôi?
Câu cuối của bài thi trên: “..Chủ quyền chơn đạo một ḿnh ta..”.
Đức Chí Tôn đă khẳng định chính ḿnh Ngài nắm chủ quyền, ngoài
Chí Tôn không ai được có chủ quyền của đạo. Nhưng Pháp Chánh
Truyền không c̣n tôn trọng nữa tức nhơn sanh đă phản lại quyền
làm chủ của Chí Tôn. Theo câu Minh-Thệ khẳng định cho ta hiểu
điều đó: Trong câu minh thệ có hai ư chính: Một là ǵn Luật Lệ,
hai là biết MỘT đạo Cao Đài…”.
Đây là những tổng lược khái quát các giai đoạn thăng trầm của
Đạo. Toàn cả nhơn sanh đều mong muốn Hội Thánh của Chí Tôn được
tái thủ quyền hành có hai Đài đầy đủ.
Những điều phân tích trên chắc hẳn quư huynh-tỷ hiểu rơ hơn tôi.
Nay được sống được trên xứ tự do dân chủ, điều kiện mà đồng Đạo
quốc nội không thể có. Không hiểu v́ duyên cớ nào mà quư
huynh-tỷ lại quay về tùng cái Tôn Giáo Cao Đài chỉ c̣n là một
danh xưng thất pháp?
Đức Hộ Pháp đă nói rơ: Muốn phá một mối Đạo không ǵ hay
bằng phá Pháp của Đạo.
Từ ngày hiến-chương Đinh Sửu ra đời, lập cơ cấu Hội Thánh duy
nhứt cho hai Đài tức là thống nhất hai quyền Chánh Trị và Luật
Pháp làm một cơ thống nhứt, Hội Đồng Chưởng Quản đă chọn
con đường đi ngược ư Trời. V́ giao hai quyền cho một
người nắm giữ mà nhơn loại đă phải chịu thất chơn truyền Đạo
Pháp qua hai kỳ phổ độ nên : “Tu hữu công mà đắc thành chánh quả
th́ không có” (TNHT).
V́ vậy mà kỳ này Đức Chí Tôn chính ḿnh dùng huyền diệu lập Đạo,
mục đích trừ cái hại của việc giao hai quyền nhứt thống cho một
người hay một hội-thánh nắm giữ. Kỳ công lớn lao này đưa đến kết
quả làm cho Đạo được điều ḥa nghiêm minh và phát triển mau
chóng đến năm 1997 dù có khó khăn, khiến cả thế giới nể phục.
Hội Đồng Chưởng Quản lập Hiến Chương với Hội thánh duy nhứt là
lập lại cái hại mà Chí Tôn đă nói nên Ngài đă chia quyền Đạo ra
làm hai Đài. Đây nếu không gọi là chống Trời th́
không c̣n từ nào khác đúng bằng.
Hiến Chương 1997 sau ba lần sửa đổi nội dung có cải tiến chút ít
nhưng cơ chế Hội Thánh duy nhứt vẫn c̣n. Nếu không gọi là Hội
thánh hiện nay chống Chí Tôn triệt để và trường kỳ kháng chiến
th́ không có từ nào khác để gọi.
Người cầm giềng mối Đạo không tùng luật-pháp Đạo th́ cơ nguyên
đạo sẽ phát triển theo phàm ư của người đứng đầu tức tùng nhơn
dục chớ không tùng thiên-ư. Thử hỏi Chí Tôn và chư Thần, Thánh,
Tiên, Phật có nhận không? Dĩ nhiên không.
Các Đấng không công nhận th́ công đức ta lập được sẽ dâng cho
ai? Thánh ngôn có câu : “
Công có công mà thưởng chẳng hề có thưởng..” là vậy đó.
Tôi xin chứng minh cụ thể rằng: trong Huấn Lịnh số
214/56-NCPS-HL ngày
6-3 Canh Tư (*) công nhận họ-đạo Paris buộc quư Ông-Bà
phải tùng lịnh Hội Thánh. Không có câu nào nhắc phải tùng Luật
Pháp đạo. Đức Hộ Pháp đă than hầu như chức sắc chỉ tùng người
chứ không tùng Đạo. Luật pháp là Đạo là nói trường hợp này.
Kính quư huynh-tỷ của Huấn Lịnh số 214/56-NCPS-HL,
Tuy ngoài đời thường ta chưa gặp, chưa biết nhau, nhưng trong
cửa Đạo ta là đồng môn. Là anh em. Những lời phân tích và tŕnh
bày trên đây có thể làm trái ḷng các huynh–tỷ. Các huynh-tỷ có
giận mà chửi nặng tôi cũng vui. Tôi sẽ không một lời than trách.
Nhưng các huynh-tỷ hăy để một phút suy ngẫm những điều tôi
phân tích và dẫn chứng sẽ nhận ra tâm chân thật của tôi.
Nếu các huynh-tỷ kiên quyết con đường lập công ngoài Pháp Chánh
Truyền, nếu các quư huynh-tỷ được bổ nhiệm để làm nhiệm vụ
Cao-Đài-vận theo Nghị quyết 36 th́ đó là quyền tự do cá nhân của
chư huynh tỷ tôi cũng không c̣n ǵ để nói thêm. Nhưng các
huynh-tỷ là những người thật sự muốn tu hành mà chọn như vậy th́
hăy b́nh tâm suy nghĩ coi có thật uổng cho những gian nan nguy
hiểm tánh mạng vượt trùng dương t́m tự do không? Có uổng công sự
cưu mang của các quốc gia tự do nơi đang sống hay không? Và có
uổng cho sự mong đợi đóng góp công lao phục hồi Đạo Pháp mà nhơn
sanh trong nước mong đợi quư huynh-tỷ
hay không?
Sở dĩ có bức thư này đến chư huynh-tỷ là v́ đọc được lời kêu gọi
của chư huynh tỷ đăng trên tờ Ép-Phê trên báo Pháp sau khi đọc
được Huấn Lịnh công nhận Họ Đạo Paris. Dù lời thiệt hơi khó chấp
nhận ngay, tôi cũng rất vui nếu chư huynh tỷ có để tâm suy nghĩ
về tiền đồ của Đạo. Rất mong chư huynh tỷ đừng bỏ lập trường đi
t́m tự do của hằng nhiều chục năm trước. Có thể chư huynh tỷ cho
rằng hiện nay Việt Nam hiện nay tuyệt vời nên muốn đi theo cây
cột điện về nước? Vâng, tự do của Việt Nam là tự do trong chậu,
trong lồng không giống tự do ngoài biển khơi, trời rộng.
Nội dung thơ này Tôi cũng kính tường đến chư huynh-tỷ được công
nhận họ đạo Đài Bắc, Đài Loan (theo bản tin của caodai.tv) với
cùng một lời khuyên như vậy.
Đồng thời cũng xin kính tường đến chư đồng đạo ở Paris và các
nước trên thế giới cùng suy ngẫm.
Chúng ta có quyền chọn cho ḿnh một con đường tu hành vừa ư.
Thấy đồng đạo trong nước
gặp khó khăn hơn trăm ngàn lần chư huynh tỷ ở hải ngoại họ vẫn
chấp nhận để giữ cho được lời minh thệ. Trước mặt Chí Tôn ta đă
hứa là tùng luật lệ Cao Đài.
Để kết thúc lá thơ này, Tôi xin đặt câu hỏi để chư huynh tỷ tự
ḿnh trả lời trong lúc chọn lựa cách tu hành, câu hỏi như sau:
Khi làm vừa ư Đức Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế th́ mích
ḷng Hội Thánh (của Hiến chương 2007); Ngược lại vừa ḷng Hội
Thánh th́ mích ḷng Chí Tôn, ta nên chọn cách đi nào?”
Kính chúc chư huynh tỷ
thân tâm thường lạc, huệ tâm mẫn tánh để tu
Sài G̣n, ngày 15 tháng 5 năm Canh Tư.
NGUYỄN CHUYÊN KHOA.
(*) Đính kèm Huấn Lịnh
214/56.NCPS.HL để minh họa.
PHẦN
GHI THÊM:
1/ Ông Trương Thành Lập khi tùng về “Hội Thánh Chống Trời” (chữ
dùng của tác giả Nguyễn Chuyên Khoa) có gởi đến Chức sắc, Chức
việc và đạo hữu nơi hải ngoại một cái gọi là Bức Tâm Thư để
chiêu dụ đồng đạo nơi hải ngoại tùng về Hội Thánh Cao Đài Tây
Ninh hiện nay. Bức thư này cũng được gởi đến chúng tôi. Xin
trích ra một đoạn để đồng đạo tường lăm:
“Tệ đệ xin hứa với huynh, đệ, tỷ, muội cùng Đức Chí Tôn nếu
Hương đạo, Tộc đạo, Chi phái nào mà trở về Hội Thánh Cao Đài Ṭa
Thánh Tây Ninh mà ngày sau Đức Chí Tôn xử (nguyên văn là SỬ)
phạt hay bị đọa đày, trách móc th́ tệ đệ Chánh Trị Sự Hương đạo
Paris, Pháp hoàn toàn nhận lănh mọi h́nh phạt đọa đày thay thế
quí Huynh, Tỷ, Đệ, Muội….”.
Wow, dữ dội chưa! Đọc xong lá thư này, nói theo người xưa, tôi
chỉ biết cười ba tiếng rồi khóc ba tiếng cho ông Trương Thành
Lập.
2/ Để trả lời Bức Tâm Thư này, tác giả Khương Thượng tn có email
cho chúng tôi một bài viết có tựa đề Thơ Chiêu Hồi. Xin phép tác
giả Khương Thượng tn, xin trích ra một vài đoạn dưới đây:
THĨNH GIÁO
Kính bạch Hiền Huynh Trương thành Lập,
Đọc “Thư Chiêu Hồi” của Hiền Huynh kêu gọi con cái Chí Tôn xa
gần hăy dẹp bỏ tỵ hiềm chấp nê chánh tà, mau chân t́m về cội Đạo
để lập công bồi đức mà hưởng ân lành của hai Đấng Phụ Mẫu Vạn
Linh, v́ chắc chắn rằng Đạo không c̣n bao lâu nữa sẽ thành theo
tiết lộ qua tri kiến của Hiền Huynh.
Chúng tôi nghe ḷng ḿnh lâng lâng khó tả như lạc vào chốn nước
nhược non bồng sau khi đọc hết toàn văn, vốn c̣n thây phàm xác
tục đạo pháp chập chờn, chưa hết nữa chén cơm cháy trai đường
với “nước tương đại đạo, gạo tam kỳ, đọt ḿ phổ độ”. Nếu thưa
chuyện không khéo sẽ mang khẩu nghiệp, thôi th́ xin có đôi điều
thỉnh giáo, kính mong Hiền Huynh mỡ lượng từ bi chỉ bảo cho:
- Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Toà Thánh Tây Ninh do chính
Đức Chí Tôn lập thành và Phật Mẫu khai tạo, có hai phần tại thế
là Cửu Trùng Đài tượng cho Thể Xác với Giáo Tông làm chủ, Hiệp
Thiên Đài tượng cho Chơn Thần do Hộ Pháp vi chủ và hai phần nầy
hiệp lại th́ Đồng Quyền Chí Tôn (Pháp Chánh Truyền)
Như vậy Hội Thánh Tây Ninh hiện giờ do ai lập trong khi tiền
thân chỉ là Hội Đồng Chưởng Quản? Hội Thánh nầy có Chơn Thần
(Hiệp Thiên Đài) hay không và hiện nay ở đâu?
Chức sắc Cao Đài Tây Ninh hiện nay là do ai phong? Nếu Thiên
phong th́ Đức Lư hiệp cùng Hộ Pháp phong lúc nào? Vậy là TÁM
phong, mà TÁM là phàm, và chức Đầu Sư hiện giờ là do CSVN ban
cho, đấy là “Hội Thánh Anh” đă không nên thân, th́ làm sao có
“Hội Thánh Em” cho nên dáng!....
….Phổ độ tức là bày ra, tất cả Thể pháp cùng Bí pháp của Đạo,
cùng nghĩa lư kinh văn cứu khổ xác hồn d́u độ chúng sanh thoát
khỏi khổ hải trầm luân mà không phải là đọc nói thuộc ḷng kinh
văn thánh ngôn thuyết đạo như két, nhưng chẳng thấu hiểu được
nghĩa lư cao siêu tiềm ẩn, oái oăm là trong tư tưởng của người
thuyết giáo lại tự cho ḿnh là kẻ ban ơn, rồi nghĩ rằng ḿnh có
được bửu pháp của nền đại đạo cao trọng với mấy câu thuộc ḷng
và vài bài kinh đầu Ngô ḿnh Sở th́ người có đạo sẽ làm chúa tể
muôn loài dựa theo lời Chí Tôn: “Một nước nhỏ nhoi trong vạn
quốc sau nầy làm chủ mới là kỳ”….
… Khi mà h́nh trạng hửu vi đă hoàn toàn không c̣n giá trị nữa
đúng theo Pháp Chánh, th́ con cái Chí Tôn phải tùng theo cái ǵ
để lập công, và lập công cho ai cũng như công nầy ai chứng, nếu
nói Thiêng Liêng th́ chủ Thiêng Liêng trên sâu thẵm kia là ai?
C̣n nói đại là không cần ai chứng, chỉ phụng sư Nhơn Sanh là đủ
không cần ai chứng là lập luận của đứa ngu dốt nói càn, nợ nhơn
sanh kiếp nào mà bây giờ trả, và không khéo là cho chúng sanh,
vậy nợ th́ cái ṿng luân hồi vay trả đó mấy ngàn năm. Đừng để
hao tài tốn của thiệt công hại sức, nhưng phước đâu chẳng thấy
họa nọ gần kề, v́ sống gần Phật th́ hưởng hồng ân c̣n tùng quỷ
pḥ ma th́ tai họa đến, gắng mà nhớ và c̣n bị chúng cười “Tại
Ngu Ráng Chịu.”…
3/ Ông Chánh Trị Sự Nguyễn văn Phé, được biết là Quyền Đầu Tộc
Đạo TT Paris Pháp, có ra một văn thư đính chính như dưới đây: