Tây Ninh và những vụ cướp công khai
Đoàn Minh Thùy
Gần đây xem thời sự thấy nhiều vụ cướp nổi lên khắp nơi, ở Tây
Ninh có hai vụ nghiêm trọng. Cướp có tổ chức hẳn hoi: vụ cướp
tiệm vàng ở G̣ Dầu và cướp ở Báo Ân Đường Trí Huệ Cung thuộc
huyện Ḥa Thành.
Sáng nay đọc tin trên mạng thấy có vụ cướp thật táo bạo xảy ra
ngày hôm qua, 24-12-Bính Thân, tại Báo Ân Đường Trí Huệ Cung,
một cơ sở thờ tự của Đạo Cao Đài Ṭa Thánh Tây Ninh. So sánh hai
vụ cướp G̣ Dầu và Báo Ân Đường thấy có nhiều điểm giống nhau và
nhiều điểm khác nhau:
* Giống nhau:
- Cả hai đều thực hiện ban ngày chứng tỏ họ không sợ nên không
lợi dụng bóng tối.
- Cả hai đều có tổ chức chu đáo.
- Cả hai vụ cướp đều thành công, cướp được trót tọt. Kẻ cướp lấy
được vật muốn lấy ra đi an toàn.
* Khác nhau:
1-/
- Ở G̣ Dầu qui mô nhỏ chỉ 4 tên. Đi xe hai bánh.
- Ở Báo Ân Đường qui mô lớn lên đến gần trăm người đi 3 xe bốn
bánh.
2-/
- Ở G̣ Dầu th́ cướp vàng bạc,
- Ở Báo Ân Đường th́ cướp tro cốt.
3-/
- Ở G̣ Dầu th́ kẻ cướp không đập phá camera an ninh.
- Ở Báo Ân Đường th́ các camera đều bị phá trước khi thực hiện.
4-/
- Ở G̣ Dầu th́ kẻ cướp chỉ lấy đồ, không đập phá tủ.
- Ở Báo Ân Đường kẻ cướp phải đập phá tủ mới lấy được.
5-/
- Ở G̣ Dầu sau vụ cướp th́ có công an vào cuộc tuy t́m
thủ phạm.
- Ở Báo Ân Đường th́ sau vụ cướp có Cán Bộ Xă Trường Ḥa và các
vị Chức Sắc của Đạo Cao Đài đến xem, không đặt vấn đề truy t́m
thủ phạm cũng không lập biên bản hiện trường.
Nhận xét:
1/- Tại sao có những khác biệt ghê
gớm vậy tại hai nơi?
Giả Thuyết 1: Nếu cho đây là chuyện nội bộ của tôn
giáo Cao Đài th́ những tên cướp đâu cần phải dùng vũ lực, cúp
điện, đập camera, đập tủ kính bảo vệ. Chỉ cần lănh đạo đem lịnh
xuống tới nơi và mở tủ đem đi nhẹ nhàng công khai trước ống kính
ghi h́nh. Họ sợ ǵ mà phải sợ để lại dấu vết cho cơ quan điều
tra t́m được? Giả thuyết này sai. Do đó là một vụ cướp thật chứ
không phải là chuyện nội bộ của tôn giáo.
Giả Thuyết 2:
Nếu cho đây là chuyện cướp thật v́ sợ bị ghi h́nh như ư giả
thuyết 1, th́ trách nhiệm của cơ quan an ninh phải truy t́m bắt
thủ phạm. Đằng này cơ quan công an có sẳn bên ngoài mà không có
động thái ngăn chận vây bắt. Giả thuyết này cũng không đúng, do
đó đây không phải là một vụ cướp. Vậy nó là cái ǵ?
2-/ Tại sao vật bị cướp lại hoàn toàn khác nhau như vậy tại hai
nơi?
Giả Thuyết 1
: Mục đích kẻ cướp là kiếm vật quí được tính bằng tiền có thể
đem bán và tiêu xài cá nhân được. Nên kẻ cướp ở G̣ Dầu th́ lấy
tiền bạc nữ trang có lợi cho bản thân kẻ cướp. Đó là vụ cướp
thật.
Giả Thuyết 2:
Nếu cho tro cốt là vật quí nên kẻ cướp nhắm vào. Vậy tro cốt
được đánh giá thế nào trị giá bao nhiêu và bán cho ai? Hay lấy
xong mỗi thành viên nhóm cướp chia nhau một ít để làm của riêng?
Đáp ngay, tro cốt chắc chắn bán không ai mua. Chỉ trừ thân nhân
đi chuộc lại. Hoặc ai đó chịu đặt hàng lấy tro cốt làm con tin
trao đổi điều ǵ khác quan trọng hơn? Kẻ cướp không được hưởng
ǵ trong món hàng cướp được. Không lẽ họ ở không làm chuyện
không đâu? Công của họ chắc chắn sẽ được trả bằng tiền thưởng.
Giả thuyêt này có vẻ thuyết phục. Vậy ai là người đứng đằng sau
vụ cướp?
Câu hỏi này người tín đồ Cao Đài mong được kết quả điều tra từ
cơ quan an ninh.
3-/ Người chịu thiệt tḥi trong vụ cướp này là ai?
Nhà nước không bị mất ǵ, vụ cướp không đổ máu gây thương tích
nên pháp luật không can thiệp trừ khi người bị hại khiếu nại.
Hội Thánh Cao Đài không mất ǵ, v́ Hội Thánh đă từng có Thông
Tri cho rằng đó là tro cốt giả.
Người duy nhứt biết giả
hay thật và bị mất mát là thân nhân gia đ́nh tro cốt. Với tư
cách người bị hại thân nhân của tro cốt đang cư ngụ ở trong nước
và nước ngoài sẽ làm gi? Đó là quyền của gia đ́nh họ. Dư luận
hăy chờ xem họ sẽ làm ǵ?
Sài G̣n, ngày 25 tháng 12 năm Bính Thân
Đoàn Minh Thùy.