TẠI SAO NGƯỜI TU LẠI ƯỚC MUỐN THÀNH PHẬT?
PHẬT THỂ VÀ PHÀM NHÂN KHÁC NHAU THẾ NÀO?
Huỳnh Thanh Minh
Tâm lư chung con người đa số đều nghĩ rằng đi tu cũng tương tự
như đi buôn. V́ vậy họ tính toán cân nhắc cái được cái mất của
sự đi tu để chọn lựa cách tu phù hợp có lợi nhứt. Trên hành tinh
này có nhiều Tôn Giáo cho họ chọn. Một đa số khác sau khi gặp
nhiều thất bại trên đường đời thường chán năn thất vọng chọn con
đường đi tu để cầu xin đức Phật giúp đỡ. Người ta đi tu phần lớn
v́ ḿnh là phổ biến nhứt. Rất ít ai nghĩ đi tu để hoàn thiện bản
thân hoặc v́ người
khác mà đi tu.
Hôm trước tham dự lễ cúng Tuần Cửu của vợ một người bạn tại tư
gia anh ấy. V́ thấy đường quan điểm tu hành của Tổ Nghi Lễ đạo
Cao Đài không phù hợp với ḿnh nên anh không hợp tác cùng đi.
Các lễ cúng tang tế sự
đều thực hiện tại tư gia. Các anh em đến tham dự có đặt vấn đề
cùng t́m hiểu: mục đích của việc đi tu là ǵ?
Chủ đề không mới nhưng lại vô cùng lư thú. Nó hấp dẫn và nóng
hổi mang đậm tính thời sự khiến các anh em tham gia ư kiến nhiệt
t́nh. Nhiều người phát biểu suy nghĩ khác nhau lấy trường hợp cá
thể đặc thù của riêng ḿnh để tŕnh bày. Đa số ư kiến đều cho
rằng cuộc sống không hoàn hảo, bị thất bại liên tiếp, gặp bất
công, và bệnh tật hành hạ, cũng có người thấy đi tu vui mà theo
chứ không hiểu ư nghĩa là ǵ. .v.v. Nên mới bước vào cửa Đạo t́m
đường về một cuộc sống hoặc một kiếp sau tốt hơn.
Đó là tâm lư của những người b́nh thường. Với một số khác có ước
vọng lớn muốn đạt kỳ công đắc quả các phẩm vị Thần, Thánh, Tiên,
Phật đă cố gắng chạy nước rút t́m kiếm phẩm tước hữu h́nh.
Phẩm tước ấy được đối phẩm với cửu phẩm Thần Tiên nên
người ta coi trọng.
Hôm ấy tôi ngồi lắng nghe tất cả các ư kiến rồi hứng thú
viết bài t́m hiểu này. Tự
ḿnh đặt câu hỏi như đề bài đă ghi là:
“Tại sao con người đi tu đều muốn thành Phật?
Phật thể và phàm nhân khác và giống nhau chỗ nào?”.
T́m hiểu được ư nghĩa câu hỏi đó chắc cũng làm cho chúng ta mở
mang thêm trí tuệ trên đường tu học. Có thế có nhiều ư kiến lư
thú và hay ho để giải đáp mong chư bằng hữu đóng góp cho kho
tàng Đạo học thêm phong phú giúp cho người hành giả định hướng
được ư nghĩa đích thực mà tránh khỏi rơi vào con đường mê tín.
Cá nhân tôi xin khép nép đóng góp sự suy nghĩ hạn hẹp của ḿnh.
Mong các Huynh Tỷ vui ḷng góp ư.
Nói đến chữ tu ai cũng nghĩ ngay việc t́m đến một tôn giáo, v́
vậy nhứt thiết phải có một tôn giáo. Không có ai mà tu không có
tôn giáo. Giáo điều của nhiều tôn giáo tuy có khác nhau nhưng
đều cùng chung một mục đích là hướng đến cái Chân-Thiện-Mỹ. Tùy
hoàn cảnh và địa lư; địa cầu cách trở, suy nghĩ và nếp sống văn
minh khác nhau nên có nhiều tôn giáo khác nhau. Từ thượng cổ
ngh́n xưa đến hiện tại không một ai có thể tự hào là sống không
cần tôn giáo. Người Cộng Sản không cần tôn giáo ư ? Không đúng
đâu. Họ rất cần một tôn giáo. V́ họ không dung nạp được các lư
thuyết tôn giáo hiện hữu nên đặt cho ḿnh một cách phấn đấu khác
là lập một tôn giáo vô thần. Có thể xem điều lệ và qui luật của
một đảng là gíáo điều và giáo luật của Tôn giáo của họ.
Trước tiên ta thử t́m hiểu sự khác nhau và giống nhau của
phật-thể và phàm-thể:
a-/ Giống nhau:
- Cả hai đều phải có mang một xác phàm.
- Cả hai đều phải chịu dưới qui luật Sinh-Bịnh-Lăo-Tử.
- Cả hai đều phải có nghĩa vụ và ơn nghĩa xă hội phải làm.
- Cả hai đều phải bỏ xác phàm.
b-/ Khác nhau:
- Phật th́ bác-ái vị-tha. Phàm nhân th́ vị kỷ và tranh đua ganh
tị.
- Phật không có lục dục thất t́nh. Phàm nhân luôn bị lục dục
thất t́nh đeo đẳng.
- Phật th́ buông bỏ, tha thứ. Phàm nhân th́ gom góp, tích cóp
thêm thù hận.
- Phật th́ luôn công bằng. Phàm nhân th́ mưu cầu mạnh đặng yếu
thua.
- Phật th́ dựa vào ư chí của tự thân. Phàm nhân lúc nào cũng dựa
vào việc cầu xin tha
lực.
Và chắc chắn c̣n nhiều đặc tính khác biệt nữa…
c-/ Nhận xét: các việc giống nhau là vốn quí để một phàm nhân có
cuộc sống thế gian. Trong cuốc sống đó người ta chọn thiên lư
hay hoạn lộ. Thiên lư để về cơi phật, hoạn lộ về cơi phàm. Cơi
phàm làm thỏa măn được ích lợi cá nhân nên đa số đều chọn để đi.
Khi dấn thân vào th́ thấy nhiều khổ nên chọn về Phật lộ. Từ
những sự khác biệt được liệt kê trên đây nên ta nhận thấy muốn
đắc đạo thành Phật th́ ta phải thay đổi cách sống và suy nghĩ
trọn vẹn theo những điều hướng như phật đă làm.
Tại sao người ta muốn thành Phật hay đắc vị khi bước vào cửa
đạo?
Thật sự không phải mọi người đi tu đều mong muốn vậy. Chỉ một số
ít người có đại chí mới có ước vọng đó. C̣n đa số vào cửa đạo để
mong được b́nh yên tinh thần bằng cách cầu nguyện chư Thần Thánh
Tiên Phật che chở và phù hộ.
Trong các bực thang tiến hóa th́ Phật tánh là bậc cao nhứt, ấy
là một bậc trọn lành. Có thể ví như một viên ngọc hoàn hảo không
t́ vết. Không có chỗ nào cho thế gian có thể xoi mói trích điểm
được. Sự hoàn hảo đó xuất phát từ một ngọc thô trau luyện mà có
chứ không từ trên trời rơi xuống đă sẳn. Đ̣i
hỏi phải một quá tŕnh lâu dài rèn luyện phấn đấu.
Thánh ngôn Chí Tôn dạy: “Thầy là các con, các con là Thầy. Không
có Thầy không có các con. Không có các con th́ không có Thần,
Thánh, Tiên, Phật.” Trước khi đắc Phật vị th́ ḿnh phải là một
chúng sanh.
Lộ tŕnh như sau: muốn đắc Phật vị ḿnh phải là một Tiên vị, tức
là người đă tự giải thoát được ḿnh khỏi ràng buộc của thế gian.
Muốn đắc Tiên vị ḿnh đă phải hành động như một Thánh nhân, tức
suy nghĩ, ăn, nói, nghe, hành động đều chánh đáng. Chiết tự
Hán-ngữ chữ Thánh gồm chữ Khẩu, chữ Nhĩ trên chữ Vương là vậy.
Muốn đắc Thánh vị trước tiên ḿnh phải hành cho được hạnh của
Thần vị, tức là phải trung nghĩa. Quan Vân Trường được đời ca
tụng: “Trung đồng nhựt nguyệt, nghĩa đồng Thiên” là vậy.
Muốn lên phẩm Thần khởi điểm phải là một người Hiền (bậc Hiền).
Tức trọn đạo Nhơn luân gồm Tam Cang, Ngũ Thường.
Hay nói rơ hơn:
Muốn đắc Phật mà không phấn đấu mài giũa bản thân th́ coi như là
ảo tưởng. Bài học mài giũa có nhiều từng nhiều cấp.
Đầu tiên phải đạt thành người Hiền. Đây là bước học của người tu
nhơn đạo.
Kế tiếp từ một bực Hiền rèn luyện đức Trung nghĩa kèm theo thắng
được khổ. Đây chính là bước tu Thần-đạo.
Tiếp theo phải đạt được đức chánh-trực ăn ngay nói thẳng chịu
được khổ. Việc ấy là hạnh của bậc Thánh trên đường Thánh-đạo.
Đạt các đặc tính thứ ba rồi phải biết buông bỏ tất cả mọi danh
lợi quyền như vậy mới thoát khổ được bản thân. Hành giả đi trên
đường Tiên-đạo. Dân gian thường nói sướng như Tiên hay đẹp như
tiên nữ. Vậy ta thử xem Tiên có cái ǵ mà sướng mà đẹp? Quan
tước không! Tài sản không! vợ con không! tiền của không! Xe
sang, biệt phủ không! Tất cả đều không. V́ người đă buông bỏ
được hết tất cả. Đẹp như tiên không phải là do mỹ phẩm trang
điểm mà thật sự là do tự nhiên biết hàm dưỡng tinh thần, giữ ǵn
xác thể.
Hỏi vui: nếu có một ai đó nói với ta hăy giao tất cả các thứ bạn
có tôi sẽ cho bạn thành Tiên hay đưa bạn lên cơi Tiên. Bạn có
dám không? Chắc chưa ai dám!
Thánh ngôn của Chí Tôn dạy:
“…Thầy thấy nhiều, tu
cũng muốn tu mà thế tục cũng không muốn chừa bỏ. Thế tục là nét
d́u dắt cho mất tánh thiêng liêng…
Áo dà cũng muốn mặc; giày đạo cũng muốn mang,
muốn đứng trước cả nhơn sinh để cho họ biết ḿnh hướng
đạo. Đường Tiên cũng lấp lững; nguồn Thánh cũng toan vào mà thấy
bạc rơi cũng chẳng bỏ, lợi mún chẳng từ, mượn danh Đạo mà tạo
danh ḿnh, vô Thánh điện mà hơi tà c̣n phưỏng phất. Muốn nhà
thiệt cao, áo thiệt tốt, mượn lốt dọa cáo bầy, bụng trống rỗng,
túi thâu đầy toan làm thầy lũ dại….
Thầy nhớ xưa, kẻ mộ Đạo chịu ngàn cay muôn đắng, biết có người
mà chẳng biết nhọc ḿnh; giày gai áo bả, đội nguyệt mang sao,
gió trước lọt cḥi tranh, mưa sau hư giậu lá, bần hàn chẳng
quản, tay trắng d́u người, một mảy không bợn nhơ mới có thể lập
ngôi cho ḿnh đặng, có đâu lấy của lấn nhân, mượn quyền xua đức,
kẻ chân thành lánh mặt,
đứa tà mị áp vào, rồi cúm-núm mang hơi tà lại đua nói
rằng thờ chánh giáo…”.
Đọc lại bài Thánh-giáo trên cho thấy đức Chí Tôn nói đúng 100%
tâm lư con người ai đi tu cũng muốn đắc Tiên đắc Phật mà không
buông bỏ, chẳng vị tha, không công b́nh, không bác ái th́ mơ về
cửa Cực-Lạc như nằm mơ hoang tưởng.
Hành tŕnh đi từ phàm nhân lên Phật vị đường dài thăm thẳm, gian
truân khổ ải phải vượt, thật là một con đường không hề dễ bước.
Nói như vậy để hiểu được đâu là thiên lư để dấn thân, đâu là
ngục môn để tránh. Không phải thấy quá khó mà ta nản ḷng thối
bước. Nếu không lên thiên đàng th́ phải quay địa về ngục. Thế
gian quá khổ đó chính là địa ngục, phải mau lánh khỏi. Muốn lánh
khỏi lại không tu th́ sao đạt đặng. Rồi cuối cùng lẩn quẩn luân
hồi sanh lăo bịnh tử.
Cuối cùng khi thoát được khổ rồi mới đem cái sở hành của ḿnh
chỉ đường giúp kẻ khác từng bước tiến lên như ḿnh đă làm. Ấy
việc cứu người của đức Phật. Không hưởng ǵ của thế gian nhưng
phải đi giải khổ cho thế gian cho hết khổ ấy mới chính là Phật.
Đạt Phật không phải để hưởng thụ. Đấy là cái hạnh muôn đời v́
chúng sanh và nhơn loại không một mảy may lo cho ḿnh. Đấy là
thành Phật. Thành Phật khi c̣n tại thế chứ không phải thoát xác
rồi mới biết đắc hay không.
Ngày xưa, chán đời t́m cửa thiền môn để ẩn. Rồi phải ăn của cúng
dường thập phương thử hỏi sao không mang nợ ? Nợ mang phải trả.
Muốn trả phải đầu kiếp làm người mang xác phàm… Vào cửa thiền
môn như vậy không đạt được kết quả ǵ mà nợ nần chồng chất không
sao trả hết.
Đức Phật ngày xưa không xây chùa am miếu. Từ đâu mà ngày nay lại
mọc lên đồ sộ như nấm mối
gặp mưa? Đây là
tu hay trục lợi?
“…Mượn lốt cọp dọa cáo bầy..” là sao? Ấy là mượn hơi của thế lực
để làm quyền người tu học. Chí Tôn lại nói: “… Đạo và Chánh Trị
không bao giờ chung bước.”
Trở lại chủ đề Tại sao người tu không muốn hết ḷng buông bỏ mà
lại mơ ước được đắc thành Phật vị? Sau khi phân tích dựa trên
kinh điển và giáo lư t́m hiểu thấy được con đường Phật pháp thật
chông gai. Ít ai bền chí đi cho đến cùng mục đích. Con đường của
Phật đạo là con đường
về cái KHÔNG, để cho ḿnh thảnh thơi giải thoát. Đừng
nhầm tưởng nơi Phật quốc
có tất cả, nên ảo vọng muốn có những cái mà thế gian không cho
họ rồi xu hướng đi tu. Đó là một quan niệm sai lầm trong tu học.
Đó vẫn là tham lam và ích kỷ. Đức tính này không hiện hữu trong
đức Phật.
B ài phân tích này không cố
ư làm cho các bậc hành giă nản ḷng thối bước. Mong sao chư đồng
môn hiểu được tâm ư người viết mà không oán trách. Phật không hề
tư vị. Vào học phật là làm theo điều Phật dạy Phật làm chứ không
phải vô cửa thiền cầu xin Phật ban cho phúc đức. Đức Phật đă
buông bỏ cả rồi. Đọc lại sự tích Phật Thích Ca Mâu Ni ai cũng
thấy điều đó. Càng thấy Phật không giúp riêng cho một ai bằng
cách ẳm bồng đưa lên ngôi
vị. Cũng không ghét ai mà đưa họ xuống địa ngục. Nhân
ngày sanh nhựt lần thứ 130
Đức Hộ Pháp giáng sinh sắp đến, Chúng ta hăy b́nh tâm
nh́n lại cơ đạo hiện nay, và cách hành đạo hiện giờ coi có theo
đúng lời dạy của người hay không mà tự định phận cho ḿnh siêu
thăng hay tận đọa?
Kính chúc quí đồng môn đi được trên con đường Chân Lư của Chí
Tôn đă lập.
Sài G̣n, tiết Mạnh Hạ năm Canh Tư.
HUỲNH THANH MINH.