PHÚT SUY TƯ VỀ ĐẤNG
CHA TRỜI
Nhân Đại Lễ Vía Đức Chí Tôn ngày
mùng 9 tháng Giêng năm Giáp Ngọ - 2014
Hôm nay, ngày Vía Đức Chí Tôn, với Vũ Trụ, Vạn Vật Ngài
là Chúa Tể, với toàn thể nhơn loại Ngài là Đấng Cha chung, đặc
biệt với người tín đồ Cao Đài, Ngài vừa là Cha, vừa là Thầy và
cũng là Giáo Chủ của đạo Cao Đài.
Ở mỗi cương vị, Ngài có cách hành sử khác nhau:
Là Chúa
Tể, trên th́ Chưởng Quản Tam Thập Lục Thiên, Tam Thiên Thế giới,
dưới th́ Thất Thập Nhị Địa, rồi Tứ Đại Bộ Châu…Guồng máy quản
trị của Ngài có chư Thần Thánh Tiên Phật tùng hộ …Tất cả thiên
vạn sự đều chu toàn một cách vi diệu…mà con người khó thấu hết
được!
Là Đấng
Cha Chung của muôn loài, trong đó có loài người đang ở vào thời
Hạ Nguơn Mạt Pháp và đang đứng trước hiểm họa tự diệt vong v́
măi lao đầu vào ánh sáng văn minh vật chất, mặc cho cơ đồ đạo
đức ngă nghiêng, điêu đứng… khiến cho thế giới không được an
ninh, Thiên hạ không được thái b́nh…nên Ngài đành phải tự hạ
ḿnh tá thế khai nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, là Đạo Cao Đài, đồng
thời ban hồng ân Đại Ân Xá Kỳ III, với huyền diệu cơ bút, Ngài
chỉ dạy con đường phải đi để giải nạn cho nhơn loại và lập đời
Thánh Đức. Đồng thời truyền bí pháp dễ hành để một kiếp tu cũng
đắc Đạo.
Theo giáo
lư Cao Đài, tại sao Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế là Ông Cha Chung
của cả nhơn loại? Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc có lần hỏi Đức
Nguyệt Tâm Chơn Nhơn như vậy và được trả lời rằng:
Bởi v́ con người
chúng ta nhờ Ngài mà có.
Ngài nuôi dưỡng
thân thể chúng ta bằng những thức ăn trong sạch….
Là Cha , Ngài
ban cho các con sinh lực của Ngài….
Ngoài
cương vị Đấng Cha Lành, Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế c̣n là Thầy của
các tín đồ Cao Đài, thế nên mỗi lần giáng cơ dạy Đạo, Ngài luôn
luôn tự xưng là Thầy và gọi các môn đồ bằng con.
Tại sao
là Thầy? Đức Nguyệt Tâm Chơn Nhơn cũng đă trả lời với câu hỏi
của Đức Hộ Pháp như sau:
Đại nghiệp của
Ngài là không ngớt giục tấn Linh Hồn,
Những vật chất
tồi tàn là châu báu trước mắt Ngài,
Ngài biến các
Chơn Linh hèn hạ thành Tiên Thánh…
…..
Là Thầy, Ngài di
truyền cho Thiên tánh.
Gần gũi
và dễ cảm nhận hơn khi Đức Chí Tôn nói:
“
Một trường thi công quả,
các con muốn đến đặng nơi Cực Lạc th́ phải đi tại cửa nầy mà
thôi”
Vậy, mở
Đạo là mở trường thi công quả, mở Đại Hội Long Hoa là mở cửa đón
con cái trúng tuyển của Ngài vào Bạch Ngọc Kinh.
Thầy mở trường dạy học
tṛ với tất cả ḷng thương yêu…Học tṛ một ḷng sùng kính Thầy,
nguỡng mộ Thầy, ngày đêm chăm chỉ học hành …Học tṛ đông, thi đỗ
nhiều, khiến ngôi trường của Thầy là đạo Cao Đài trở thành Quốc
Đạo, rồi mau truyền khắp nơi trên thế giới, để nhơn loại
cùng nhau hiệp lực hoàn thành đời Thánh Đức. Đó là Thánh
ư của Đức Chí Tôn đang mong chờ con cái của Ngài mau chóng hiện
thực.
Tóm lại,
Đức Chí Tôn là Cha, Ngài đă bày tỏ t́nh Cha đối với con là Hồng
Oai, Hồng Từ, Vô Cực, Vô Thượng…Là Thầy, Ngài muốn chính tay
Thầy d́u dắt các con cho nên Đạo…
Riêng
việc tự đảm nhân vai tṛ Giáo Chủ Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, Ngài đă
hạ ḿnh một cách tận cùng, v́ là Đấng Chúa Tể cả Càn Khôn Vũ Trụ
mà phải hạ ḿnh tá danh là Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát để điều
hành mối đạo nơi quả Địa cầu thứ 68 hết sức nhỏ bé nầy… Tất cả
cũng v́ đàn con đang đắm ch́m trên biển trần khổ. Với nỗi niềm
nầy, có lần Ngài đă phân trần với đàn con của Ngài qua đàn cơ
ngày 11 tháng 9 năm 1929 như sau:
Các con coi, bậc
Chí Tôn như Thầy mà hạ ḿnh độ rỗi nhơn sanh… là thế nào? Phải
xưng là một vị Tiên Ông và Bồ Tát, hai phẩm chót của Tiên, Phật.
Đáng lẽ thế thường phải để ḿnh vào phẩm tối cao, tối trọng.,
c̣n Thầy th́ khiêm nhường…. là thế nào? Các con phải khiêm
nhường sao cho bằng Thầy. Thầy lại nói, buổi lập Thánh Đạo, Thầy
đến độ rỗi kẻ có tội lỗi. Nếu đời không tội lỗi, đâu đến nhọc
công Thầy.
Sau đó, ngày 13 tháng 2 năm 1927 Thầy giáng cơ giải thích
tiếp rằng:
Thầy đă nói Ngũ
Chi Đại Đạo bị qui phàm là v́ khi trước Thầy giao chánh giáo cho
tay phàm, càng ngày càng xa Thánh giáo mà lập ra phàm giáo, nên
Thầy nhứt định đến chính ḿnh Thầy đặng dạy dỗ các con mà thôi,
chớ không chịu giao chánh giáo cho tay phàm nữa.
Như vậy, chúng ta cả thảy đều thấy rơ: Chính Thầy trực
diện dạy dỗ các con, chính Thầy d́u dắt các con trên con đường
Đạo cho đến khi các con của Ngài được hội hiệp cùng Ngài trên
cơi Thiêng Liêng Hằng Sống.
Bằng từng ấy, chúng ta cũng đủ cảm nhận: Thầy đến với
chúng ta với cả t́nh thương vô bờ bến, với ư chí không lực nào
cản nổi để giải cứu con cái của Ngài từ thể xác
cho đến Linh hồn.
Đó là nguyện ước của Thầy, tuy nhiên phần đạt đạo hăy c̣n
ở chỗ chúng ta có
quyết tâm cùng không. Bởi cớ đó nên Đức Chí Tôn quả quyết rằng:
Nếu các con không tự lập ở cơi thế
nầy, là cái đời tạm của các con, th́ Thầy cũng không bồng ẵm các
con mà đỡ lên cho đặng. Ấy vậy vấn đề tự lập là vấn đề các con
phải lo đó.
C̣n điều nữa cũng cần nghĩ thêm, là trong thời buổi nầy,
Đức Chí Tôn đến khai đạo không phải để nhân loại sùng bái Ngài,
mà là để cứu rỗi nhân loại và lập đời Thánh Đức cho nhơn loại.
Điều nầy,
Đức Hộ Pháp đă từng thuyết giảng rằng:
Lạy Đức Chí Tôn không
đem lợi ích ǵ cho Ngài đâu, mà lợi ích là cho chính ḿnh đó.
Ngoài ra Đức Chí Tôn
cũng v́ đàn con đang đau khổ nên không c̣n nghĩ đến cái oai linh
cao ṿi vọi của một Đấng là Chúa Tể cả Càn Khôn Vũ Trụ mà sẵn
sàng tá thế một cách hết sức giản dị để
đem lại cho các con cái của Ngài mọi sự dễ dàng trên con
đường tu luyện:
Bạch Ngọc từ xưa đă ngự rồi,
Đâu cần hạ giới vọng cao ngôi.
Sang hèn trối kệ, tâm là quí,
Tâm ấy ṭa sen của Lăo ngồi.
Vậy th́,
với Thầy chúng ta chỉ c̣n biết : Thầy v́ nhơn loại mà khai Đạo:
Thương nên hết lời chỉ giáo, Thương nên tha thứ mọi tội lỗi từ
xưa, Thương nên dùng chính tay ḿnh để d́u dắt đàn con….và đáp
lại: Ai thương Thầy th́ ḷng được rộng mở, thương Thầy tâm sẽ
được sáng lên, thương Thầy th́ chơn hồn sẽ được thăng hoa…càng
thương Thầy sẽ thấy càng
gần Thầy. Gần đến mức độ cảm nhận được sự huyền diệu vô
biên như Thầy đă từng nói: Thầy là các con, các con là Thầy.
Nói tóm
lại, trên đây chỉ là những ư nghĩ đơn giản, mạn phép được nêu ra
với mong bắc nhịp cầu khơi nguồn từ tâm trí của mỗi người, để
mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây…chúng ta đều liên tưởng
đến Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế, Đức Chí Tôn, Đức Đại Từ Phụ…đă hạ
ḿnh làm Thầy và luôn luôn ở bên ta để dạy dỗ ta nên người, nên
Đạo…Thật hạnh phúc biết dường nào cho người tín đồ Cao Đài.
Nam Mô Cao
Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát.
Hiền Tài Phạm văn Khảm
Cẩn bút