CHÍNH
TRỊ VÀ QUAN NIỆM NHẬP THẾ TRONG CAO ĐÀI GIÁO
Hiện tại, trong khi môn đệ Chí Tôn đang miệt mài
ngày đêm cho công cuộc bảo thủ nền chánh pháp của Đức Chí
Tôn, đồng thời cũng đ̣i hỏi cho người dân có đươc tự do nhân
quyền, tự do tôn giáo; họ đă chịu những đe dọa, áp bức từ
phía nhà cầm quyền chỉ v́ một khát vọng tự do, dân chủ, nhân
quyền cho đất nước. Tuy nhiên, vẫn c̣n một số đông cho rằng
đây là một h́nh thức hoạt động chính trị và nghĩ rằng ai làm
ǵ th́ làm, ḿnh chỉ biết đi cúng thôi. Chúng tôi cảm thấy
cần làm rơ thế nào là một hoạt động chính trị, thế nào là
quan điểm nhập thế trong Cao Đài giáo.
Đạo Cao Đài chủ trương Nho tông chuyển thế. Chủ
trương này dùng tinh hoa của học thuyết Nho giáo để cải tạo
cuộc thế trong buổi Hạ nguơn mạt kiếp, phong hoá suy đồi, xă
hội đảo điên, nghèo khó, bất công, áp bức, mạnh được yếu
thua đầy rẫy trong cuộc sống. Đức Lư Giáo Tông có nói:
"Ngày nào c̣n tồn tại một lẽ bất công trên mặt thế này th́
Đạo chưa thành Đạo". Câu này đă chỉ rơ quan niệm
nhập thế trong Cao Đài Giáo. Bất công không chỉ trong cuộc
thế đảo điên bởi cái chủ nghĩa vô thần, ngoại lai mang lại
mà c̣n nằm tại ngay trong cửa Đạo. Mới đây nhứt, tại nghĩa
trang Cực Lạc Thái B́nh sự việc xảy ra cho đám tang của ông
Trần Xuân Ngọc, cho thấy một sự phi lư, bất công đă và đang
diễn ra ngay tại trong cửa Đạo. Người tu hành thuần tuư,
không a dua, không xu nịnh th́ bị áp bức, đe dọa đến nỗi khi
chết gởi thân xác tại nghĩa trang chung của Đạo mà cũng
không được yên.
Để làm tṛn lời giáo huấn trên của Đức Lư Giáo
Tông và cũng để làm cho nền Đạo mà Đức Chí Tôn đă ưu ái tặng
cho nhơn loại nói chung và cho Việt Nam nói riêng được vẻ
vang cho đến 700 ngàn năm th́ bổn phận người tín đồ ngoài
việc trao dồi tâm linh bằng những tín điều của Đại Đạo c̣n
phải có bổn phận nói lên/làm cho những bất
công kể cả đời và đạo không c̣n nữa. Có như vậy mới xứng
phận là môn đệ của Đức Chí Tôn; đừng để, một lần nữa, Ngài
lại than rằng: "Làm môn đệ như vậy có ích chi cho nền
Thánh Giáo đâu!"
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ TTTN có rất nhiều
câu liễn về quan điểm nhập thế, chẳng hạn hai câu
liễn của Đức Lư Giáo Tông được đặt tại cổng Chánh Môn Toà
Thánh hoặc tại cổng chính các Thánh thất:
Cao thượng Chí tôn, Đại đạo ḥa b́nh dân
chủ mục,
Đài tiền sùng bái, Tam kỳ cộng hưởng tự do
quyền.
Ḥa b́nh
và dân chủ là mục tiêu tối thượng của nền Đại Đạo, Vào thời
buổi Tam Kỳ Phổ Độ này tự do quyền là quyền phải được tôn
trọng và mang tính phổ cập, mọi người dân từ Bắc, Trung ,
Nam đều phải được hưởng.
[ Đất nước nối liền một dăy đă gần 40 năm nhưng
dân chủ và tự do cho người dân vẫn c̣n ở măi tít tận chân
trời, vẫn c̣n là một khát vọng! Nhà cầm quyền chỉ cho người
dân ăn toàn những bánh vẽ, vậy mà có người vẫn trơ trẻn khen
ngon và cho rằng đầy đủ hương vị. Tôi c̣n nhớ nhà văn Xuân
Vũ ( nhà văn đă quay về với chánh nghĩa quốc gia khoảng cuối
thập niên 60 của thế kỷ trước) có kể một câu chuyện để thay
lời tựa cho quyển hồi kư vượt trường sơn "Đường Đi Không Đến"
của ông, đại khái: Ở làng của ông, có một phu xe ngựa kiếm
ra tiền nhờ dùng con ngựa để đưa khách. Thời gian qua đi,
anh phu xe trai tráng giờ trở thành ông lăo và con ngựa th́
nay đă c̣m cỏi, yếu đuối gần như không kéo xe được nữa. Để
tận dụng sức lực c̣n lại của con ngựa, hàng ngày lăo phu xe
buộc vào càng xe, trước đầu ngựa, một nhúm cỏ non. Tội
nghiệp cho con ngựa, v́ thấy cỏ non trước mặt, đă cố gắng
hết sức ḿnh chạy tới để có thể ăn được nhúm cỏ non. Nay th́
con ngựa đă sức tàn lực kiệt mà cỏ non đâu không thấy, chỉ
thấy lăo già vẫn ngồi chễm chệ trên lưng ngựa và ung dung
thâu lợi từ ư đồ ma mănh này! ].
Để thi hành đúng theo hai câu liễn trên, v́ mục tiêu
ḥa b́nh dân chủ nên người tín đồ Cao Đài phải dấn thân,
phải nhập thế; v́ mong muốn mọi người dân phải có quyền được
hưởng tự do nên người tín đồ Cao Đài đă hy sinh lợi ích cá
nhân và gia đ́nh chỉ mong sao mọi người dân từ Bắc, Trung ,
Nam đều được cộng hưởng tự do quyền.
Hai
câu liễn trên lầu Hiệp Thiên Đài (mặt tiền Đền Thánh):
Nhơn bố tứ phương, Đại đạo dĩ nhơn hưng
xă tắc,
Nghĩa ban vạn đại, Tam kỳ trọng nghĩa chấn sơn
hà.
Tại cổng
Đạo Đức Học Đường:
Đạo đức lưu truyền hậu tấn hiếu trung pḥ
xă tắc,
Học đường giáo hoá thơ sinh nhơn nghĩa lập giang
sơn.
Theo lời
dạy từ các câu liễn này, làm thế nào để hưng xă tắc, chấn
sơn hà, làm thế nào để pḥ xă tắc, lập giang sơn?
Hành trang nhập thế của người tín đồ Cao Đài là nhơn-
nghĩa và hiếu- trung. Người tín đồ Cao Đài không
có tham vọng quyền lực trần thế và cũng không coi đối phương
là kẻ thù, nếu không thương yêu được tha nhân th́ cũng không
v́ thế mà ghét bỏ họ. "Nếu các con không đủ sức thương
yêu nhau th́ cũng chẳng đặng ghét nhau, nghe à!", lời
dặn ḍ của Đấng Cha Lành luôn luôn được khắc ghi trong tâm
khảm của họ. "Thầy dạy các con một điều là biết đấu tranh
cùng Thầy...", người tín đồ Cao Đài chỉ dùng đức nhơn-
nghĩa, đức hiếu-trung để đấu tranh, để nói lên tiếng nói
của những người bị bất công, áp bức, những phi pháp, phi lư
ngoài mặt đời cũng như trong cửa Đạo, chỉ mong xă hội được
công bằng, người dân, người tín đồ được hưởng những quyền mà
lẽ ra họ phải được hưởng. Bản Tuyên Ngôn Độc Lập bất hủ của
Hoa Kỳ năm 1776 và được ông Hồ Chí Minh long trọng lập lại
trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng
Hoà đă chỉ rơ đ́ều đó: "Mọi người sinh ra đều có quyền
b́nh đẳng. Tạo Hoá đă cho họ những quyền không ai có thể xâm
phạm được; trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự
do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Ngày nào mà
người dân chưa thực sự được hưởng những quyền này th́ xă hội
vẫn c̣n những bất công. Mà hể c̣n bất công th́ Đạo
chưa thành Đạo!
Trong ư niệm đó, những người tín đồ Cao Đài chơn chánh,
không màng áo măo, quyền tước của phàm phong, trần tục đă
quây quần bên nhau, cố giữ ǵn những ǵ c̣n lại của nền
chánh pháp Đức Chí Tôn.
Họ đă bỏ cả thời gian, công sức, tiền bạc của ḿnh, thậm chí
những người trong nước c̣n bị tù tội hoặc bị áp lực từ phía
nhà cầm quyền chỉ v́ những hoạt động nhập thế thuần tuư bằng
nhơn nghĩa và hiếu trung của ḿnh, chỉ v́ mong muốn người
dân, người tín đồ thực sự được hưởng những quyền mà Tạo Hoá
đă ban cho họ. Mỗi Đoàn thể, Cơ quan đều có những phương
hướng hoạt động riêng nhưng không đi ngoài mục tiêu chung là
tu tâm và nhập thế. V́ những hoạt động này, người tín đồ bị
nhà cầm quyền gán cho họ là hoạt động chính trị; thậm chí
những đồng đạo hoặc hiểu lầm, hoặc cố t́nh cũng cho đây là
những hoạt động chính trị.
Bây giờ, ta hăy xem thế nào là một hoạt
động chính trị?
Theo tự điển Bách Khoa toàn Thư Việt Nam th́
chính trị là toàn bộ những hoạt động có liên quan đến các
mối liên hệ giữa các giai cấp, giữa các dân tộc, các tầng
lớp xă hội, mà cốt lơi của nó là giành chánh quyền, duy tŕ
và sử dụng quyền lực nhà nước. Tóm lại, tất cả những
hoạt động nào nhắm vào việc giành lấy chính quyền, duy tŕ
và sử dụng quyền lực nhà nước đều là những hoạt động chính
trị.
Như vậy, hoạt động của những tín đồ Cao Đài đáng
biểu dương nói trên không phải là những hoạt động
chính trị.Việc làm của họ không nhắm vào việc giành
lấy chánh quyền, duy tŕ và sử dụng quyền lực nhà nước. Họ
chỉ thực thi bổn phận nhập thế của người tín
đồ Cao Đài như đă nêu trên.
Ngoài ra, những cuộc biểu t́nh của người dân
chống lại việc xâm lược của Trung Quốc hoặc đ̣i hỏi nhà cầm
quyền phải thực thi dân chủ và nhân quyền cho người dân cũng
không phải là những hoạt động chính trị. Bởi v́ những hoạt
động này không nhắm vào việc lật đổ chánh quyền mà chỉ biểu
hiện ḷng yêu nước thương dân mà thôi. Thể hiện ḷng yêu
nước không đồng nghĩa với làm chính trị. Ḷng yêu nước có
sẵn trong mỗi con người. Nó là một kết tinh trong từng gịng
máu nóng đang luân lưu trong huyết quản nối dài với hơn bốn
ngh́n năm lịch sử dựng nước và giữ nước của cha ông ta.
Không ai có thể dạy cho ai về ḷng yêu nước. Không ai có
quyền định hướng ḷng yêu nước. Nó là một lẽ tự nhiên, một
ắt có trong mỗi con người hữu cảm. Dĩ nhiên, những kẻ vô cảm
- vô cảm với những nỗi đau đồng loại, những dâu bể của dân
tộc giống ṇi - th́ ta không bàn ở đây.
Cũng vậy, tấm ḷng yêu Thầy, mến Đạo nó đến với
chúng ta một cách rất tự nhiên, rất êm ả như mặt nước hồ thu
không gợn sóng nhưng cũng hùng dũng long trời như bảo táp
phong ba. Đó là do ḷng thành và đức tin của chúng ta hiệp
lại. Để thể hiện tấm ḷng yêu Thầy, mến Đạo này, trong bối
cảnh hiện tại, người tín đồ Cao Đài không chỉ "sớm mơ chiều
chuông" mà c̣n phải thực thi một nghĩa vụ cao cả nữa - đó là
dấn thân nhập thế. Nhập thế để đem lại dân chủ nhân quyền
cho dân tộc. Nhập thế để đem lại một đạo quyền thực sự cho
Đạo nghiệp.
Thay
lời kết,
Ḷng từ bi và sự thương yêu không chỉ dừng lại ở
chỗ sớm mơ chiều chuông, không phải dừng lại ở chỗ không làm
điều ǵ ác; mà ḷng từ bi và sự thương yêu phải bước song
hành với một trí tuệ sáng suốt và khả năng chiến đấu chống
lại điều ác. Như Đức Chí Tôn nói: "Thầy dạy các con một điều
là biết tranh đấu cùng Thầy. Hể nó tấn th́ ḿnh chống, cân
sức cho bằng hoặc trổi hơn mới thắng. Các con chịu nỗi th́
Đạo thành, c̣n các con ngă th́ Đạo suy. Liệu lấy!".
Florida, ngày 8 tháng 7 năm 2017
NHẤT NGUYÊN