NỖI L̉NG CỦA MỘT CHỨC SẮC HIỆP THIÊN ĐÀI
Chúng tôi nhận được bài viết này từ đạo huynh Nguyễn Minh Hiệp
với lời nhắn:
Kính gởi hiền huynh Nhất Nguyên,
Đường đời vạn nẻo, chuyện ǵ cũng có thể xảy ra với chúng ta.
Nếu chịu khó suy nghĩ và cảm thông th́ ta mới hiểu được hết nỗi
khổ của từng môn đệ của Chí Tôn. Mỗi người có một hoàn cảnh khác
nhau, một nỗi khổ khác nhau.
Hiền huynh (XXX) là một chức sắc nhỏ trong Hiệp Thiên Đài đang
gặp cảnh trớ trêu khó xử ấy. Hiền huynh ấy xin được dấu tên chỉ
xin nói lên tấm ḷng của ḿnh trong hoàn cảnh riêng của ḿnh.
Huynh (XXX) đă đem hết can đảm để nói lên sự thật mong được chia
sẻ lại cho đồng đạo và nhứt là những CS/HTĐ đồng cảnh ngộ khác.
Huynh (XXX) không thông thạo vi tính nên trông cậy tôi giúp đánh
máy bài viết và gởi đến Diễn Đàn. Tôi có nói với huynh ấy nếu
bài viết không ghi tên th́ sẽ không giá trị, huynh ấy cũng
hiểu như thế nhưng thật sự v́ tính t́nh nhu ḥa vốn có đă không
đủ can đảm. Thôi th́, ta tôn trọng ư riêng của huynh ấy. Mong
đồng đạo hiểu và thông cảm. Biết đâu các bạn CS/HTĐ mềm yếu
không xuất hiện bấy lâu khi nghe được tâm sự này của huynh (XXX)
mà có một quyết định đúng đắn hơn trong sự lựa chọn trước ngă ba
đường.
Nay kính.
NGUYỄN
MINH HIỆP
o o o o O o o o o
Tôi là một Chức sắc tiểu cấp Hiệp Thiên Đài. Đă nhiều đêm rồi
tôi không tài nào chợp mắt được dù chỉ 5 phút. Tôi đang gặp phải
một vấn đề vô cùng nan giải mà không biết phải tâm sự với ai!
Tôi nhớ lại câu thơ của Thất Nương cho ba Ngài Hộ Pháp-Thượng
Sanh-Thượng Phẩm trong buổi đầu xây bàn “..Nỗi
niềm tâm sự tỏ cùng ai..” ḷng lại càng thấm thía với niềm
tâm sự riêng đang mang. Mong Quư đồng đạo cao minh gần xa nhiệt
t́nh góp ư giúp cho tôi qua cơn khủng hoảng. Xin thành thật biết
ơn.
Tôi đă lập lời minh thệ rất nặng khi nhận phẩm tước của Hiệp
Thiên Đài. Nếu không có lời minh thệ này th́ ngày nay tôi không
có phẩm tước này. Lời minh thệ đó là một xích thằng khép tôi vào
khuông luật không thể vi phạm. Cái khổ tâm của tôi là chỗ ấy.
Hôm mồng 2 tháng 9 năm Ất Mùi (14-10-2015) tôi được mời dự phiên
họp bàn đạo sự và bầu cử vị quyền Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài tại
văn pḥng Hiệp Thiên Đài nhưng tôi không tham dự. V́ tôi sợ. Tôi
sợ ai? Nói ra th́ vô cùng xấu hổ. Sợ quyền đời làm khó. Thế là
Vi-Bằng công cử vị Q. Chưởng Quản HTĐ không có chữ kư tên của
tôi. Tôi thấy ḿnh nhu nhược và cầu an cho bản thân quá! Ra
đường gặp các anh em đồng Đạo tôi hổ thẹn cố t́nh làm ngơ lẫn
tránh.
Việc tôi không có kư tên trong Vi-Bằng ngày 2 tháng 9 Ất Mùi nên
người ta nhắm vào chỗ yếu ấy của tôi và nhiều lần mời tôi vào
hợp tác. Tôi đang đứng trước ngă ba đường phải chọn. Vào hay
không?
Tôi đă biết Đạo không lập ngă ba. Ngă ba do con người lập ra.
Khi lập một ngă ba là con người đă đi vào ngơ phạm Pháp Luật
Đạo. Hiệp Thiên Đài là một cơ quan bảo tồn Luật Pháp càng không
thể có một ngă ba nào. Vậy mà vẫn có. Năm 1997 Trưởng Huynh Cải
Trạng Lê Minh Khuyên đă lập một cái ngă ba trong Hiệp Thiên Đài
với danh mới là Cơ Quan Pháp Luật. Có một số chức sắc theo anh
làm việc Đạo c̣n đa số nằm ngoài. Anh đă không làm được ǵ giúp
cho Đạo mà càng ngày càng kéo Đạo đi xa chánh giáo. Nên Anh buộc
phải xác nhận là không thể hợp tác nữa nên đă minh thị bằng văn
bản rằng đó là tổ chức
ngoài giáo pháp chơn truyền. Rồi Anh
mất.
Diễn biến của Đạo thời hậu Lê Minh Khuyên rất phức tạp. Hội
Thánh hiện tại làm việc mà không có cơ quan pháp luật. Hội Thánh
đang rất cần một cơ quan pháp luật biết cúi đầu dễ sai dễ bảo để
cho họ hoàn thành công việc một cách trơn tru trọn vẹn. Họ cần,
nhưng chức sắc phụ trách pháp luật có đó, rất nhiều, mà họ không
xài, việc làm này tôi rất rơ. Tôi biết họ muốn có một cơ quan
pháp luật bù nh́n. Hoặc chí ít là để xài trong một thời gian
ngắn bắt cầu lót đường đào tạo cho họ những chức sắc Hiệp Thiên
Đài cừu non thế hệ mới biết cúi đầu vâng dạ. V́ thế họ nhắm vào
số chức sắc yếu đuối tinh thần như tôi mà khai thác. Tôi muốn
được thân cây yên lặng mà gió th́ cứ khuấy động lôi kéo tôi vào.
V́ vậy mà hàng loạt những câu hỏi được đặt ra trong đầu tôi.
Nhiều hôm rồi làm tôi mất ăn mất ngũ.
1/- Tôi có phải là một người ham chức quyền hay không?
Tôi tự giải đáp là không. Nếu có ham th́ từ khi có Hiến Chương
công nhận pháp nhân 1997 tôi đă vào. Hai mươi năm trước tôi c̣n
rất trẻ, với cái tŕnh độ của ḿnh tôi có thể làm một cán bộ nhà
nước, như vậy vừa có bổng lộc vừa có uy quyền. Nhưng tôi đă
không làm chỉ muốn tu hành mà thôi.
2/- Tôi v́ ai mà vào hợp tác? V́ tôi hay v́ nhơn sanh?
Như trên, nếu v́ quyền lợi của tôi th́ tôi đă tham gia từ lâu
với Ông Cải trạng Lê Minh Khuyên rồi. Như vậy th́ sự thật là
trong ḷng tôi v́ nhơn sanh, tức là v́ Đạo v́ Thầy. Nếu có ư đó
th́ tôi không thể đi theo lối ṃn của Ông Lê Cải Trạng. Tôi cũng
không dám cả gan lập cho ḿnh một ngă ba mới!
3/- Tôi có đủ sức đủ tài để sữa sai những việc đă xảy trong cửa
Đạo suốt 40 năm qua không?
Tài và sức th́ tôi có. Nhưng tôi có được cơ hội để đem ra xài
không? Không! V́ khi bước vào tôi bị một ṿng kim cô máng lên cổ
xiềng lại. Các Huấn Lịnh ban chức ban quyền đều do họ kư cả. Ví
dầu tôi có cố giữ tiết tháo mà không làm theo ư họ th́ họ sẽ ban
cho một cái Huấn Lịnh khác cho là tôi có hành vi chống đối, bất
tuân thượng lịnh v.v. mà trục ngoại tôi. Lúc ấy tôi mất tất cả.
Phẩm củ không c̣n mà chức mới cũng mất. Cái phương tiện tôi cần
để thực hiện nhiệm vụ là cơ sở pháp lư vững chắc; Ấy là một Hiến
Chương sữa đổi có Hội
Thánh Lưỡng Đài độc lập, họ dám làm không? Dĩ nhiên là
không. V́ làm như vậy th́ phải rước tất cả các Chức Sắc HTĐ độc
lập hiện nay vào. Như vậy rốt lại th́ tôi c̣n phương tiện nào để
làm nhiệm vụ?
4/- Tôi vào hợp tác như vậy có hại hay có lợi cho nhơn sanh?
Điều này thấy rơ ràng. Khi luật pháp không được tôn trọng th́
nhơn sanh rơi vào con đường thất thệ. Như thế là họ phải mang
trọng tội. Phải chi họ cố ư phạm tội th́ tự chịu cho cam. Đằng
này tôi vào để dối đảm bảo cho họ là luật pháp được thi hành
đúng đắn, họ tin vào tôi mà yên tâm tu học lập công bồi đức. Như
vậy tội của họ làm tôi phải gánh chịu trách nhiệm không thể chối
cải. Tôi không có tài cũng không có phẩm lớn hơn Ông Lê Cải
Trạng th́ chắc chắn
không làm được ǵ giúp hay cho Đạo cho Thầy ngoài cách đi theo
lối ṃn mà Lê Cải Trạng đă đi! Trong khi nhơn sanh yên tâm khi
thấy tôi là một CS/HTĐ th́ họ tự ngầm hiểu ḿnh đă đi đúng chánh
đạo. Tôi có phải là một tội đồ lợi dụng chức vụ lừa đảo đức tin
làm hại cho cả nhơn sanh trong nền Đại Đạo không?
5/- Tại sao người mời tôi và ban Huấn Lịnh bổ nhiệm cho tôi là
một chức sắc Cữu Trùng Đài? Như vậy tôi một chức sắc Hiệp Thiên
Đài thuộc chơn thần của Đạo lại để cho xác điều khiển th́ có c̣n
dám ngẩng mặt lên nh́n liệt tổ liệt tông Đại Thiên Phong HTĐ khi
thoát xác không?
6/- Vào làm việc cho cơ quan Đạo hiện nay tôi được hưởng ǵ về
vật chất và hưởng ǵ về tinh thần?
Về vật chất th́ tôi không hưởng được ǵ, v́ làm việc Đạo không
có lương. Về tinh thần tôi sẽ mất tất cả. Bạn củ mất, bạn mới
th́ không c̣n, nhơn sanh sẽ nguyền rủa tôi ham quyền tước mà tôi
nào có thật quyền tước? Luật Pháp th́ sẽ kết tội tôi vi phạm.
Không được làm đúng chức năng nhiệm vụ của CS/HTĐ th́ tôi chỉ
làm một người tiếp thêm tay cho cơ Đạo càng xa đạo pháp. Ôi!
Thật là bất hạnh cho tôi! Suốt cả đời tôi lập công như đă tích
cóp củi rừng giờ đây v́ một phút nhu nhược thiếu suy cạn nghĩ
tôi đă thiêu rụi.
Tất cả do đâu mà ra nông nỗi? Do tôi sợ! Tại sao tôi không sợ
Chí Tôn, Hộ Pháp, không sợ Thiên Điều mà đi sợ quyền đời? Vợ con
tôi có bị ảnh hưởng ǵ không?? Ôi thật là ngỗn ngang trăm mối.
Thôi th́ một liều năm
bảy cũng liều. Vợ con ôi! Nếu ai v́ tôi mà phải mất quyền lợi,
và nếu ai c̣n thương tôi th́ đừng làm áp lực với tôi phải nhận
việc làm vi phạm pháp luật Đạo!. Nếu có xảy ra như thế th́ thôi,
xin vợ và con đừng coi tôi là cha là chồng nữa! Chúng ta hăy ra
cơ quan hộ tịch làm thủ tục từ bỏ nhau cho khỏi điều ảnh hưởng!
Đức Hộ Pháp có dạy : “Khi đi đến ngă ba đường nếu không biết
đường đi tiếp th́ hăy đứng đó chờ Thầy..” Tôi đang đứng
trước một cái ngă ba đường vô cùng nguy hiểm nếu trật chân té
ngă th́ sẽ tiêu cả hồn lẫn xác.
Sau khi phân tích đầy đủ như trên, tôi thấy lợi bất cập hại khi
tham gia vào Hội Thánh mới hiện nay. Nên tôi định quyết với
ḷng, nếu không giúp hay được cho nhơn sanh nh́n ra được chân lư
của Đạo, ǵn giữ được Luật Pháp th́ tôi thà về vườn ẩn cư cuốc
đất trồng rau, chứ không gián tiếp đưa nhơn sanh vào con đường
tội lỗi phạm thệ mà không hay biết. Ra tới Đài Chiếu Giám tôi là
người làm quan ṭa tự xét xử tôi. Phải chi ở đây tôi không hiểu
cũng cam. Nhưng tôi đă hiểu từng bước hành tŕnh tôi sẽ làm đều
sai pháp luật mà vẫn ngoan cố làm sao? Như vậy tôi phải định tội
tôi như thế nào cho xứng đáng?
Tôi đă vắt hết máu trong tim để viết bài tâm sự này. Tôi rất xấu
hổ khi bài viết này được đăng. Nhưng không c̣n cách nào khác. V́
vậy tôi xin không để tên thật xin đồng đạo gần xa thông cảm.
Nhơn sanh có thể không biết, nhưng các Chức Sắc HTĐ là bằng hữu
chí cốt với giọng văn của tôi th́ chắc chắn biết tôi là ai! Các
bạn chức sắc HTĐ đồng cảnh ngộ như tôi cũng có một số, các bạn
nghĩ ǵ khi đọc những ḍng tâm sự này?
Tôi cũng xin Lănh Đạo đang cầm quyền trong Hội Thánh hiện
nay đừng động viên làm khó tôi nữa. Tôi xin tạc dạ ghi ân.
Nay kính.
Châu thành Thánh Địa, ngày 15 tháng Giêng Đinh Dậu.
(dl 11-2-2017)
Một chức sắc nhu nhược
………..