NHỮNG LINH HỒN TỘI NGHIỆP.
Phạm Thanh B́nh
Sau khi đám tang của ngài Cải Trạng Nguyễn Minh Nhựt (Q. Chưởng
Quản Hiệp Thiên Đài do đồng chư chức sắc tiểu cấp công cử lên
theo tinh thần Thánh Lịnh 257 của Đức Hộ Pháp) do thuộc cấp của
Hội Đồng Chưởng Quản thực hiện theo nghi thức dành cho một Đạo
hữu. Tôi thấy vô cùng buồn bực và hụt hẩng. Tôi thấy tội nghiệp,
không phải cho ngài Cải Trạng mà cho chính những người có quyền
trong cửa Đạo hiện nay. Họ cố t́nh làm vậy để họ được ǵ? Trong
khi họ bị mất hết tất cả. Mấy ngày nay biết bao bài viết chính
luận trên các Diễn Đàn và cả mạng Xă Hội phân tích tính pháp lư
của việc làm của
HĐCQ, ai cũng oán than phản đối việc này. Tôi vốn là người trung
dung không can dự vào thị phi cũng thấy bất b́nh. Họ có vui vẻ
hay khổ tâm làm chuyện ấy? Họ tự làm hay nhận lịnh của ai? Trong
ḷng tôi cảm thấy ngán ngẩm cho cái cơi tu hành c̣n đầy hỷ nộ
như vậy. Tôi muốn xa lánh họ, các bạn bè tôi
ai cũng vậy. Như vậy
người muốn phá Đạo cho tiêu chắc mừng lắm?
Cái thiệt tḥi của ngài Cải Trạng
ở mặt thế có chịu bất công. Nơi cơi thiêng liêng Ngài
không mất ǵ hết. Tôi thấy ư tưởng của một đạo huynh về Ngài Cải
Trạng Nguyễn Minh Nhựt sẽ không bao giờ chết là rất chí lư. Lịch
sử sẽ ghi măi việc này. Ông Cải Trạng là ánh đuốc trọn trung
trọn hiếu với Chí Tôn Phật Mẫu cho thế hệ sau. Tôi không nghĩ
rằng ánh đuốc đó hy sinh một cách vô ích.
Không biết những bạn đồng sanh và đồng môn với tôi bao nhiêu
người đồng cảm với tôi? Từ đây tôi không b́nh luận cái sai của
Hội Đồng Chưởng Quản nữa mà tập trung t́m cái đúng của họ dù
thiệt nhỏ của họ để an ủi cho mối Đạo trời khỏi bị mai một.
Trong hơn 40 năm qua tôi thắp đuốc t́m hết trong tàng kinh sách
của Đạo và dư luận xă hội không thấy một mảy đúng nào. Chưa
thấy. Có lẽ thất ức niên sau cũng không t́m gặp! Để cho họ lặn
hụp trong thế giới hận thù và quyền lực. Họ là những linh hồn
tội nghiệp.
Từ hôm nay, tôi quyết định t́m một người để khởi động một cái xă
hội thánh đức; không thù hận, không danh lợi, không phê phán
chuyện cũ, không nói người vắng mặt. Nếu không nói được chữ
thương yêu th́ tôi sẽ ngậm miệng để cho họ - những linh hồn tội
nghiệp ấy - thoải mái làm theo ư của ḿnh. Tôi sẽ để tâm vào một
góc độ học hỏi khác ấy là:
Nhân Sinh quan Cao Đài.
Con đường phát sinh và tấn hoá của nhơn loại.
Vũ trụ hữu h́nh bao la ta đang nh́n thấy có đủ cả các hiện tượng
núi sông biển rừng muôn thú và con người. Tất cả đều biến đổi.
Các hiện tượng đều không đứng yên. Sự biến đổi thế nào ta không
h́nh dung được, không có số liệu để so sánh. Nhưng sự biến đổi
của con người là dễ thấy nhứt. Nó được tất cả các chuyên gia
nghiên cứu ghi chép và lưu trữ qua nhiều thời đại nên rất dễ
thấy.
Đất nước Việt Nam, thời điểm hai Bà Trưng khởi nghĩa (năm 40 sau
công nguyên) có khoảng 2 triệu người (theo bách khoa wiki). Khi
chiến tranh Đông-dương kết thúc 1954, cả nước chỉ có 25 triệu
đồng bào. Đến 1975 được 47 triệu. Nay (2020) dân số Việt Nam có
được gần một trăm triệu (100 triệu).
Đất nước Trung Huê thập niên 50 thế kỷ trước dân số 600 triệu,
đến nay sau 7 thập niên dân số tăng 1,5 tỷ người. Đây là con số
tượng trưng không thật chính xác. Nhưng sự tăng dân số trên hành
tinh th́ rơ thật,
nơi nào cũng có.
Cả địa cầu năm 200 (AC: sau Công Nguyên) có được 190 triệu dân
cho tất cả các dân tộc. Năm
1900 có một tỷ 600 triệu (1,6 tỷ).
Năm nay 2020 dân số hành
tinh tăng lên tám (8) tỷ người. Đó là con số chênh lệch so với
ban đầu cố định. Thật ra con người có sanh cũng có tử. Số dân
được sanh sẽ lớn hơn nhiều v́ phải thay thế con số âm (đă chết)
để giữ được tổng số hôm nay trong 100 năm qua.
Số sanh thực sự lớn hơn
gấp nhiều lần.
Liệt kê những con số tăng
này của loài người để ta có một cái nh́n: Đi xuôi ḍng thời gian
về tương lai, con người c̣n măi tăng và tăng đến vô tận. Ngược
lại ngược ḍng thời gian về
quá khứ con người càng giảm, giảm và giảm măi đến những con
người đầu tiên. Lúc đó hành tinh ta đang ở rất hoang vu. Dân số
trên đó lúc ấy không có mấy người.
Dù cho các lư thuyết gia t́m hiểu và kết luận thuỷ tổ loài người
là ǵ đi nữa: Vượn-người, hay người-cổ cũng không khác ǵ nhau.
Ta chỉ nói về số tăng và
số giảm theo hai chiều của thời gian. Nếu là Vượn người th́ cũng
phải có vượn người đầu tiên v.v. Đây là một chủ đề t́m hiểu
khác.
Trong phạm vi bài này, người viết chỉ đặt vấn đề t́m hiểu nguyên
lư nào tạo ra con người hay vượn người đầu tiên?
Nó tự có hay do hai
giống đực và cái phối hợp mới có?
Dĩ nhiên con gà do quả trứng nở ra; quả trứng do con gà đẻ ra.
Người đời thường đem câu chuyên quả trứng và con gà đố nhau cái
nào có trước? Câu chuyện đầu tṛ vô thưởng vô phạt ấy lại làm
rối lên cho biết bao người t́m lời giải. Ôi thật khó quá!
Thật sự vấn đề không ǵ phức tạp nếu ta chịu khó ngồi suy nghĩ:
Có con gà đương nhiên có quả trứng. Nhưng có quả trứng chưa chắc
đă có con gà?. (như trường hợp trứng gà công nghiệp). Con gà mái
có thể tự ḿnh đẻ ra quả trứng, trứng ấy không cho gà con. Phải
có tinh của gà trống trứng gà mới nở ra được … Cái nguyên lư
sanh hoá này quyết định chủ yếu là giống đực, phái nam hay nôm
na chung là nguyên dương. Nguyên dương từ đâu có?
Con vật điển h́nh để thí dụ là con gà như đă nói. Đến vật cao
cấp nhứt con người
cũng vậy. Không có phái nam phái nữ vẫn có trứng (noăn mang
trong bụng) nhưng trứng đó không tạo thành nhơn h́nh kế tục. Khi
có tinh phái nam th́ trứng mới kết thành phôi và thai rồi trưởng
thành thai nhi.
Vậy điều quan trọng khởi thuỷ loài người, loài vật là giống nam.
Không có nam th́ giống
nữ không sinh con. Có nam không có nữ con không được tạo. Điều
đầu tiên là mỗi giống vật từ cỏ cây, thú cầm, đến loài người đều
có âm và dương hoà hợp.
Câu chuyện hai người nam nữ đầu tiên trên hành tinh này tưởng
chừng như hoang đường nhưng lại có thật khó phản biện. Theo
truyền thuyết mỗi giống dân tự giải thích khác nhau. Truyền
thuyết Ông Adam và bà Eva rất hữu lư và hiện thực không hoang
đường tí nào. Cái ǵ cũng có sự bắt đầu.
Nhớ lại Thánh Ngôn Đức Chí Tôn dạy: “Khi chưa có chi trong Trời
Đất, khí hư vô sanh có một Thầy và ngôi Thái Cực. Thầy mới phân
thái cực sanh lưỡng Nghi, lưỡng nghi sanh tứ tượng, tứ tượng
biến bát quái và biến hoá vô cùng mà tạo thành càn khôn vũ trụ.
Sau đó Thầy mới phân tánh thầy mà sanh vạn vật.” Rất phù hợp cho
sự khởi thuỷ của vũ trụ vật chất.
Giai đoạn từ khí hư vô sanh Thái cực sanh lưỡng nghi được đặt
tên là tiên thiên đại-đạo. Từ lưỡng nghi sanh tứ tượng biết bát
quái và tạo thành càn khôn vũ trụ đến con người này gọi là hậu
thiên đại-Đạo. Khí hư vô sanh Trời. Trời sanh người. Đó là chân
lư.
Có một điều ngộ nghĩnh khác không thể đem giống đực của loài này
phối với giống cái loài khác không tạo thai h́nh (như chó với
heo, gà với vịt..). Nhưng giống người với nhau, nam sắc dân da
màu này với giống nữ giống da màu khác có thể tạo được nhơn
h́nh. Như vậy cái huyền diệu mỗi giống loài đều có một cặp là
nam và nữ hoặc đực và cái không thể thiếu.
Đó là nguyên lư bất di bất dịch là âm dương tương hợp mới tạo
thời lập thế. Tức có được sự sống đầu tiên trên hành tinh.
Cái qui luật giống nào truyền sanh giống nấy không thể khác.
Vạn vật đều tấn hoá từ
ngu đến khôn, con người cũng vậy, nhưng con người c̣n đường tấn
hoá thêm khôn đến linh.
“Bát hồn vận chuyển” trong kinh Cao Đài là sự tấn hoá của cái
khôn và cái linh (tức cái hồn) giúp cho cải thiện vật chất giống
ṇi. Chứ không phải tiêu diệt giống này để biến một giống khác
như nhiều người đă hiểu. Thuỷ tổ của loài người là loài khỉ chỉ
đúng với ư tiến hoá phần linh. Chứ xác và giống khỉ vẫn măi c̣n.
Nối tiếp sanh sản các thế hệ khỉ sau này. Và măi măi sau này
nhiều chục triệu năm đến vô cực năm.. giống khỉ chắc hẳn vẫn
c̣n.
Con người đắc Thần Thánh Tiên Phật cũng vậy, đắc phần khôn linh
chứ không đắc phần xác. Cái xác phải bị huỷ. Cái xác mất chứ cái
khôn và cái linh không mất.
Con người trên hành tinh này tăng đến con số khủng khiếp, vẫn
c̣n đếm được (1 tỷ, 2 tỷ đến 7 tỷ, 8 tỷ và nhiều nữa). Tuy con
người đắc đạo rất khó thoạt nghe ta tưởng như là người nhiều,
Thần Thánh Tiên Phật ít hơn. Nhưng trái lại, chư Thần Thánh Tiên
Phật nhiều hơn con người hằng hà sa số (không thể đếm được). Là
do những con người nhiều thế hệ khác nhau đắc thành.
Nơi cửu-trùng-thiên, mỗi từng Trời có một vị Phật chưởng-quản.
Dưới vị phật ấy có hằng hà sa số chư phật tùng lịnh. Như vậy
chúng ta tưởng tượng chư Thần Thánh Tiên Phật nơi mỗi từng Trời
là nhiều đến chừng nào. Hằng hà sa số (cát sông hằng) chư Phật
là con số nhiều không thể đếm được
Đức Hộ Pháp thuyết Đạo: sau sắc dân
hoàng-chủng đến sắc
dân bạch-chủng là
sắc dân thần-thông-nhơn,
sau sắc dân thần-thông-nhơn là sắc dân
chí-linh. Hoàng
chủng đây ám chỉ châu Á. Bạch chủng là châu Âu. Lịch sử tiến hoá
của loài người phù hợp với Thánh Ngôn trên. Các tôn giáo cổ xuất
hiện châu Á trước. Chư Thần Thánh Tiên Phật đắc đạo đa số gốc từ
châu Á. Sau đến kỷ nguyên Thánh chúa Gia Tô, Thánh giáo mới lớn
mạnh ở châu Âu rồi truyền cả thế giới. Vai tṛ dẫn dắt nhân loại
của cả hai người gốc hoàng và bạch chủng cũng không hoàn thành.
Thượng Đế phải chuyển giao cho sắc dân mới là Thần Thông Nhơn….
Câu hỏi sắc dân
thần-thông-nhơn là ǵ? Đến chưa? Chừng nào đến?
Chư Thiên phong và tiền bối đă qui thiên hết ta chưa kịp thỉnh
giáo. Nhưng ta có thể t́m ṭi hiểu được. Do chữ thần thông mà
suy. Con người sẽ có trí tuệ đến mức siêu việt. Ngoài giao tiếp
bằng ngôn ngữ và giác quan, có thể tiến lên giao tiếp bằng tư
tưởng, thần thông, phép thuật. Những con người thần-thông-nhơn
đầu tiên đă đến rồi. Họ có thể tiếp chuyện và thông công thế
giới khác bằng tâm linh. Đó là những đồng-tử của Đức Cao Đài sai
xuống để thông công giữa loài người với Trời. Chỉ có Cao Đài mới
mở màng dạy con người đạt thần thông. Thần thông sẽ không c̣n là
đặc ân của Các Thời Quân Đồng Tử. Sau này mà mọi tín hữu Cao Đài
đạt đạo đều có thể thực hiện được.
Câu tiên tri sau sắc dân bạch chủng đến giống dân thần thông
nhơn là sự thật chứ không phải mơ hồ.
Loài người đă có mặt và tiến hoá một thời gian dài và chuyển qua
nhiều sắc dân thống trị để tấn hoá. V́ tham lam mà các sắc dân
không tṛn nhiệm vụ phải giao cho sắc dân khác khai tâm giáo hoá
nhân loại. Ngày nay không những người lương có ḷng tham lam ích
kỷ, ngay cả người tu hành vẫn có.
Đức Hộ Pháp dạy:
“Chúng
ta đă thấy qua chừng 100 năm trước, văn minh con người không đạt
đến mức hiện tượng như bây giờ. Cơ tiến bộ tinh thần vật chất dữ
dội nhứt là trong ṿng 50 năm sau. Theo đó mà tính lại coi trong
500 năm nữa, nhơn loại sẽ ra sao?
Phật Giáo nói : Qua sắc dân
da trắng, tinh thần
vi chủ tới sắc dân Thần
Thông Nhơn, qua khỏi dân Thần Thông th́ có sắc dân
Chí Linh, lúc đó
người là Thần, Thánh, Tiên, Phật tại thế. Như vậy c̣n hai sắc
dân nữa cho 500 năm sau. (Thuyết Đạo Đức Hộ Pháp Q1 bài 2)
Trở lại Thánh thể Cao Đài là Hội Thánh hữu h́nh hiện nay, do con
người theo vết ṃn nhơn loại, luôn tham lam ích kỹ luôn chuốc
oán gây hờn thay v́ phổ độ nhơn sanh học đạo, họ lợi dụng quyền
hạn (không do Trời ban cho???!!!) trù dập tàn hại những kẻ đồng
môn thế cô. Nhưng cứu cánh hành Đạo của Cao Đài không phải để
được cúng tế theo hàng phẩm nào mà có đủ đức hạnh và thương yêu
về với Bạch Ngọc Kinh hội ngộ cùng Thầy Mẹ thiêng liêng hay
không?
Ngày xưa, Thái Tử Sĩ Đạt Ta ngồi dưới cội bồ đề thiền định tầm
Đạo đă bị biết bao hù doạ của quỉ vương. Nhưng Ngài đă thắng đạt
Phật vị không bị quỉ vương đánh bại. Ngài nay, cái hù doạ nhẹ
hơn nhiều. Người ta chỉ khống chế chỗ chôn thây
thôi, môn đệ của Thầy
Trời vội vả buông tay tra vào cùm của quỉ dữ. Mong rằng bài t́m
hiểu này giúp được cho chư đồng Đạo nhận được nguồn cội đích
thực của ḿnh là Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế để từ đó mà
gắng sức tu học theo con đường Chánh Giáo của Cha Trời đă
dạy. Đó là hạnh phúc của Chư Tiền Bối đă dày công gầy dựng để
lại.
Cuối cùng cầu mong tất cả chư huynh tỷ đệ muội hăy thành tâm cầu
nguyện Thầy Mẹ thiêng liêng, Đức Hộ Pháp Thiên Tôn và Đức Thượng
Phẩm phù hộ cho chơn linh của Ngài Cải Trạng mới vừa qui thiên
được nhẹ nhàng siêu thăng về an nghỉ nơi cơi Thiêng Liêng Hằng
Sống.
Thánh Địa Tây Ninh, ngày vía Đức Cao Thượng Phẩm năm Canh Tư.
PHẠM THANH B̀NH