NHỮNG KIỂU GIẢI THÍCH NGUY HIỂM
TRONG ĐẠI ĐẠO NÊN DỪNG LẠI
Vừa qua có một người bằng hữu (xin không nói tên) nổi tiếng hiểu
biết, tiếng nói có trọng lượng có uy tín trong địa phương Đạo
đến gặp tôi để b́nh luận về những bài viết trên mạng xă hội nói
về nghi lễ tang tế sự!
Tôi không hiểu tại sao những bài viết trên mạng xă hội mà người
này lại đến b́nh luận với tôi? Không lẽ người ấy nghĩ tôi là tác
giả? Không lẽ thấy tôi có đọc nhiều sách về Đạo nên đến cùng
tham khảo?
Người ấy mở trang viết với cái nick 2. 9 Ất Mùi và mở luôn bài
đó đọc cho tôi nghe. Tôi hỏi người ấy:
- Dưới cuối bài viết có đề tên
không?
Người ấy lần đến cuối trang đáp:
- Không thấy đề tên.
Tôi nói:
- Nếu muốn biết bài viết đó của ai để chất vấn th́ nên hỏi ngay
nick 2.9.Ất Mùi là cách dễ nhất. Bài này tôi cũng có đọc qua
rồi.
Dù người bạn ấy nghĩ như thế nào đi nữa th́ việc t́m đến ḿnh
đàm đạo, cùng t́m hiểu b́nh luận việc Đạo với ḿnh là một chuyện
tốt. Đây là dịp để học hỏi trao đổi thêm về kiến thức Đạo học.
Đây là lần đầu tiên người này đến nói chuyện Đạo với tôi dù rằng
biết nhau khá lâu.
Qua cách nói chuyện hoạt bát thông thạo của người này tôi mới
phát hiện ra, với cách lư luận này th́ những chức-việc ít lời lẽ
khó mà không tin v́ không có chỗ để phản biện được. Những vấn đề
nguy hiểm mà tôi đặt cho tựa bài như sau:
1. Nói về nghi đăng điện
trong quyển Quan Hôn Tang Lễ năm 1975:
Người ấy nói:
a. "Tôi không dám chỉ trích là quyễn Quan Hôn Tang Lễ năm
1975 là sai, nhưng Hội Thánh đă ban hành tại sao Hội Thánh
không áp dụng làm sao buộc các địa phương áp dụng? Anh nghĩ thế
nào?"
Tôi hỏi lại người ấy:
- Hội Thánh đă có văn bản không áp dụng phải không?
- Người ấy đáp: không có.
- Nếu không có th́ tại sao gọi là Hội Thánh không áp dụng?
- V́ ông Chưởng Quản Bộ Lễ tên là ông Truyện không thi
hành. Người ấy đáp.
Tôi nói:
- Như vậy là cá nhân ông Truyện không thi hành chứ không phải là
Hội Thánh không thi hành.
- Nhưng ông Truyện là người của Hội Thánh nên việc không chấp
hành lịnh của Hội Thánh mà không thấy Hội Thánh rầy la hay ngưng
quyền hoặc đuổi ông có nghĩa là Hội Thánh đồng ư. Người ấy nói
Tôi nói:
- Hội Thánh làm việc phải theo luật, và phải có văn bản rơ ràng.
Văn bản ấy phải có đủ ba ấn mới được thi hành. Muốn giáng chức
hay đuổi một người cũng phải có bản án của Ṭa-Đạo
chứ không phải làm việc như Hội Đồng Chưởng Quản, thấy ai làm
điều ǵ không vừa ư th́ ra lệnh đuổi thậm chí chỉ bằng miệng.
Người ấy kể tiếp:
- Nhưng Chưởng Quản Bộ Lễ là người chuyên trách về nghi lễ có
quyền thấy sai không chấp hành..... Hội Thánh im lặng đă để lại
một trường tranh luận..!
Tôi nói gút lại:
- Cái sai (nếu thật sự có) của Hội Thánh ḿnh có thi hành th́
chắc chắn Ṭa Đạo không buộc tội được ḿnh.
- Chỉ cái sai do tự ư không thi hành Thánh Lịnh mới phạm
Thập H́nh của Đức Lư-Giáo-Tông ai cũng thấy, không phải đợi Ṭa
Đạo mới thấy.
2. Nói về văn bản của Hộ
Pháp là bất di bất dịch:
Người ấy nói rằng văn bản của Hộ Pháp đă ban th́ không thể sửa
đổi. Cho nên nghi lễ Tang Tế Sự của đức Hộ Pháp năm 1947 phải là
nghi lễ sau cùng, không thể có một nghi lễ nào khác. V́ thế cho
nên, các nghi lễ:
-
QUAN HÔN TANG TẾ năm 1956 của Lễ Viện Trung Ương.
-
TANG LỄ năm 1963 của Ngài Tiếp Pháp Trương Văn Tràng do Đức
Thượng Sanh ban hành.
-
QUAN HÔN TANG LỄ năm 1975 của Hội Thánh Lưỡng Đài ban hành sau
khi có Đức Lư Giáo Tông phê chuẩn..đều không có giá trị.
Tôi rất ngán ngẫm cho các cách lư luận trên đây nên quyết định
không bàn luận thêm ǵ về phần này v́ biết rằng nó sẽ không giúp
ǵ cho bạn ấy. Ngược lại có thể huynh đệ sẽ không vui khi gặp
lại.
* * *
Với diễn biến câu chuyện ở mục (1) như trên tôi nhận thấy có năm
điều ngụy biện ít ai phát hiện:
1. Không dám nói Hội Thánh sai (v́ sợ phạm tội phạm thượng),
nhưng lại dám không chấp hành lịnh Hội Thánh (tội c̣n lớn hơn).
2. Cá nhân (Chưởng Quản Bộ Lể) không áp dụng nhưng lư luận biến
thành Hội Thánh không áp dụng.
3. Sợ bị sai không dám làm theo lịnh Hội Thánh, nhưng không sợ
phạm Luật-Pháp khi không thi hành văn bản
Hội Thánh.
4. Dám tin việc làm của một cá nhân để noi theo (theo người)
nhưng dám không tin những điều của Hội Thánh đă ban hành có Đức
Lư-Giáo-Tông phê chuẩn...(không theo Đạo).
5. Quan Hôn Tang Lễ 1975 dạy đầy đủ nhứt cho cả hai phần:
Phần Thiên Đạo do Bàn Trị Sự thi hành.
Phần Thế Đạo do các ban bộ thi hành.
Ông Chưởng Quản Bộ Lễ chỉ có ư
kiến về nghi lễ đăng điện tức là nói về Thế Đạo mà thôi (nói
miệng không văn bản), chứ không có ư kiến về Thiên Đạo (tụng
Kinh ǵ cho hàng phẩm nào. .. vv. )
Ban Lễ không áp dụng phần Thế Đạo c̣n có lư do
nghe theo Ông Truyện. C̣n Bàn Tri Sự không áp dụng phần Thiên
Đạo luôn không biết đổ thừa ai?
Ư kết:
Tôi không phải là người của hành-chánh-đạo nên không bàn sâu vào
chi tiết nghi lễ Tang Tế. Tôi chỉ chú trọng t́m hiểu Luật-Pháp
để tránh khỏi phạm Thiên Điều mà thôi.
Bài viết trên đây chỉ là một góc nh́n về luật đạo,
nếu không phù hợp với góc nh́n khác là khách quan vô
t́nh chứ không cố ư. Mong người bằng hữu đă đến với tôi không
hiểu nhầm, xin miễn trách. Cảm ơn
Nay kính.
Điền Lạc.