NHỮNG KẺ PHÁ LUẬT BÀY TR̉ NÓI LUẬT,
MỘT NGHỊCH LƯ ĐANG DIỄN RA
Đoàn Minh Thùy
Ngạn ngữ Tây phương:
“những
kẻ phản bội luôn phải lo sợ mình bị phản bội”
(those
who betray must always fear betrayal).
Tôi là một tín đồ b́nh thường. Thấy sự bất b́nh th́ vui miệng
đóng góp vài câu cho tiêu khiển. Sự đóng góp này cũng không sửa
đổi được cái sai cơ bản v́ như nước đổ lá môn hay đàn khảy tai
khiếm thính, nhưng dù sao cũng góp chút suy nghĩ để tâm sự cùng
đồng đạo bằng hữu.
Tôi t́nh cờ được một bạn hữu gởi cho tôi đường dẫn đến bài viết
của Tùy Duyên Cao Hải Đăng ở Long hoa. Trước đây đọc một bài
viết của một người lấy tên là Đạo Tâm Chơn Pháp thuộc nhóm HT
Cao Đài Hải Ngoại để lời trách móc có liệt kê tên Tùy Duyên Cao
Hải Đăng là bút hiệu của ông Trần Quang Cảnh. Không biết tin này
có chính xác không? Nếu không th́ tôi xin lỗi vậy v́ không có
cách nào để biết!
Tùy Duyên Cao Hải Đăng có dùng cụm từ “phản
bội” và giải thích Thánh Lịnh 257 theo hướng sai sự thật để
viết bài phân tích về Bức Tâm Thư của Truyền Trạng HTĐ Trần Anh
Dũng đă viết 8 tháng trước (tháng 4 Bính Thân).[
Đọc lại bài phân tích của
Tùy Duyên CHĐ tại đây]. Tôi rất hứng thú với hai ư này. Nay
tôi chỉ tản mạn xoay quanh vấn đề ấy thôi. Những điều khác trong
bài viết để dư luận nhận xét.
Từ phản bội ai cũng
biết không cần phải giải thích. Trong lời minh thệ của chức việc
có đoạn. “…
như ngày sau tôi có bội
sư phản bạn th́ chịu tận đọa tam đồ bất năng thoát tục…”.
Với lời minh thệ này, có từ phản-bội Thầy và bạn được nói chung:
“bội sư-phản bạn”. Sư của chúng ta là ai?
Trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ: phẩm lớn nhứt bên Cửu Trùng Đài là
Giáo Tông. Giáo Tông theo Pháp Chánh Truyền qui định là anh cả
của nhơn sanh. Phẩm lớn nhứt bên Hiệp Thiên Đài là Hộ Pháp cũng
chỉ là người ǵn giữ luật pháp. Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển,
những bài dạy Đạo do Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế giáng cơ th́ xưng
bằng Thầy và kêu chúng sanh bằng các con. Dẫn những ư này để chỉ
rơ Thầy của chúng ta là Đức Chí Tôn Ngọc Hoàng Thượng Đế. Bạn
của chúng ta là những người đồng tu học theo Luật Pháp Đại Đạo
Tam Kỳ Phổ Độ.
Đức Chí Tôn đă ban cho Đại Đạo một bộ Luật cang tính là Pháp
Chánh Truyền một nét không di, một lời không thêm, không đổi.
Bội Sư là phản bội bộ luật căn bản ấy. Phản bạn là hăm hại những
người đồng tu học cố giữ luật pháp ấy. Từ ngày hạ bút lập Hiến
Chương ngoài Pháp Chánh Truyền, tập quyền lănh đạo Cao Đài Mới
hiện nay đă chọn con đường bội phản sư môn. Từ đây về sau tôi
tạm gọi là “Hội Thánh
chống Trời” (HTCT). Những ai không chịu đi chung con đường
bội phản th́ HTCT dùng quyền kư lịnh trục xuất đuổi ra khỏi Đạo.
Phản bạn là như thế. Có người do không hiểu thấu, do nhầm lẫn
hoặc do một lư do hoặc nhiệm vụ đặc biệt ǵ khác cùng có mặt
trong HTCT nay quay đầu t́m về chánh pháp th́ họ - HTCT - ghép
cho người ấy là bội phản.
Bội phản kẻ-bội-phản là điều chí phải, chí tốt đáng hoan nghinh.
Bên Phật Giáo có dạy câu “quay đầu là bờ”. Chỉ có những kẻ
hủy bỏ Pháp Chánh Truyền của Chí Tôn mới xứng đáng với câu bội
phản!
Suy bụng ta ra bụng người. Họ (Tùy Duyên Cao Hải Đăng) nghĩ mọi
người đều ham chức quyền giống như ḿnh nên gán cho TT DŨNG v́
không được Cửu Trùng Đài ban chức phẩm, không cho suất ăn trai
đường nên bội phản, thật là một dạng người có đầu óc suy nghĩ dơ
dáy.
Tùy
Duyên Cao Hải Đăng chắc chắn không phải là tên thật, người thật,
nên những lời này không làm cho Tùy Duyên Cao Hải Đăng nhục nhă,
nhưng tông môn họ biết Tùy Duyên là ai nên thật sự chịu nhục nhă
lây. Nơi cơi hư linh, chư vị ấy rất đau khổ, cái Tông Đường
Thiêng Liêng họ Cao của Cao Hải Đăng cũng chịu đau khổ v́ con
cháu ḿnh dù có đổi hàng vạn cái danh khác ở thế gian cũng chỉ
là một con người duy nhứt.
Thánh lịnh 257, họ (TD.CHĐ) giải thích nghĩa phụ mà cố lờ đi
nghĩa chánh Đức Hộ Pháp muốn nói.
Tôi xin tóm lược để quư bằng hữu dễ h́nh dung:
Thánh lịnh 257, sau phần tiêu đề, nội dung có 4 đoạn:
Đoạn 1:
Nhắc lại ư nghĩa Thánh thể Chí tôn có Hội Thánh Anh đến Hội
Thánh Em. Nên Hội Thánh của Cao Đài chẳng hề dứt tuyệt.
Đoạn 2:
Quyền trên bị truất phế th́ quyền dưới phải tiếp tục. Đây là
mệnh lệnh mà Chức Sắc và tín đồ phải làm khi gặp Đạo nạn không
nói riêng cho một trường hợp cụ thể nào.
Đoạn 3: “Nói cho cùng nước, chức sắc thiên phong
bị bắt hết th́ dưới này Bàn Trị Sự và tín đồ cũng thay thế”.
Câu này hướng dẫn cụ thể
việc thi hành ư của
đoạn 1 và 2 trong Thánh Lịnh.
Đoạn 4:
nhắc nhở Chức sắc thiên phong việc phải làm trước khi bị bắt
hết.
Như vậy, đọc qua Thánh lịnh 257, người ít học đến đâu cũng hiểu
: Đức Hộ Pháp giải thích rơ ư nghĩa Thánh thể có từ phẩm cao
nhứt đến thấp nhứt (đoạn 1), nhiệm vụ của thánh thể phải làm khi
bị đạo nạn (đoạn 2), hướng dẫn cụ thể và cá biệt trong trường
hợp bị Ngô Đ́nh Diệm bắt hết th́ cho phép đến Ban Tri Sự và tín
đồ (đoạn 3), nhắc nhở dự trù sẵn sàng đối phó trước t́nh thế
(đoạn 4).
Như vậy hai đoạn 1 và 2 là ư chánh cho mọi thời cuộc biến thiên.
Đoạn 3 là giải thích rơ ư được dạy trong đoạn 1 và 2 v́ sợ chư
tín đồ c̣n do dự không biết Chức việc và tín đồ có do dự trong
việc tiếp thay thế không v́ không dám trái luật. Đoạn ba là đoạn
mà Đức Hộ Pháp phê chuẩn sẵn các cuộc công cử sau này.
Hội Thánh Chống Trời
lúc nào cũng t́m cách bẻ cong sự thật cho rằng Thánh Lịnh 257 là
không giá trị. Nếu Thánh Lịnh 257 có giá trị th́ mọi việc làm
của HTCT thành công dă tràng
Việc làm của các Ông lănh đạo Hội Thánh Mới hiện nay trong cửa
Đạo cũng chỉ là cách vận dụng Thánh Lịnh 257 để lập Hội Thánh
đối phó với thời cuộc. Nhưng với tham vọng nuốt trọn nền đạo của
Chí Tôn nên sanh ḷng bội phản đại nghịch hủy bỏ Luật Pháp tạo
thành một tổ chức không kế thừa sự nghiệp tiền nhân. Nếu họ
chiếu Thánh Lịnh 257 th́ họ sẽ được hợp pháp 100% rồi.
Không ai ngoài Ngài Hiến Pháp đă đọc được nguyên văn Thánh Lịnh
257 bằng chữ kư của chính Đức Hộ Pháp! Chúng ta chỉ đọc được
Thánh Lịnh này qua bản sao của Ngài Hiến Pháp Trương Hữu Đức đă
kư năm 1964 sau khi chế
độ Ngô Đ́nh Diệm sụp đổ năm 1963 rồi.
Tại sao biến cố Ngô
Đ́nh Diệm đă xong mà Ngài Hiến Pháp vẫn c̣n sao lại Thánh Lịnh
để phổ biến?
Ngài đă không làm một việc vô ích khi sao và phổ biến Thánh Lịnh
sau khi biến cố đă qua. Ngài đă tiên liệu c̣n nhiều biến cố sắp
đến trong tương lai. Biến cố đó đă đến thật năm 1979. Ngài đă
làm một việc thật hữu ích cho Đại Đạo. Với cái câu “ … Nói cho
cùng nước, Chức Sắc Thiên phong mà bị bắt hết đi nữa th́ dưới
này các Ban Tri Sự và Tín Đồ cùng công cử thay thế họ…”. Câu này
Đức Hộ Pháp nói chung cho mọi thời đại cầm quyền đất nước mà sự
cố Ngô Triều là một ví dụ điển h́nh, ai cũng hiểu chỉ một ḿnh
họ (Tùy Duyên Cao Hải Đăng) không hiểu (!).
Câu Tùy Duyên hỏi: “Và
thật sự mối Đạo của chúng ta đă đến thời quyết liệt ấy chưa? Và
Chức Sắc CTĐ & Ph.T đă chẳng c̣n ai chưa? Mà phải dùng đến lược
BTS, Tín đồ tiếp thay!!? Kể cả áp dụng vào ngày 2/9/Ất Mùi tại
VP/HTĐ?”
Thử hỏi Tùy Duyên Cao Hải Đăng: Sau Đạo Lịnh 01- 1979 cả nền Đạo
c̣n mấy người ngoài 12 người trong HĐCQ?. Sự thật này c̣n khủng
khiếp hơn thời Ngô đ́nh Diệm, Đức Hộ Pháp đă tiên liệu nhưng
chưa xảy ra. 12 người này lần lược thay da đổi thịt đến năm 1997
th́ không một vị Chức Sắc nào c̣n của Chí Tôn cả. Xác của họ tuy
c̣n đó nhưng được mượn để làm chuyện phá luật, hồn của họ th́
tiêu tán không c̣n sáng suốt, c̣n chăng là vía dại. Sau năm 1997
th́ những áo măo của các vị trong Đạo không thể kể là của Chí
Tôn nữa. Tùy Duyên Cao Hải Đăng cố t́nh cho các phẩm tước ấy là
của Chí Tôn để tiếp tục lừa gạt nhơn sanh. Sự cả tin của nhơn
sanh từ tước nay đă không c̣n nữa!
“Những
kẻ phản bội luôn phải lo sợ mình bị phản bội”
là vậy đó.
Chí Tôn khai mở Đạo là để cứu tất cả chúng sanh. Chúng sanh muốn
được cứu th́ chỉ có cách duy nhứt là tùng Luật Pháp chứ không
phải chờ Chí Tôn bồng ẳm đưa lên. Không tùng luật th́ chính bản
thân của ḿnh cũng không cứu được chứ đừng nói đến đi cứu ai. V́
vậy, Tôi dám đem cả sanh mạng tam-thể xác-thân của ḿnh trước
thiêng liêng tuyên bố rằng:
“Đạo thất pháp lan rộng đến đâu th́ hại cho nhơn sanh đến đó!”
Đức Lư Giáo Tông có dạy, biết dăm ba chữ về đạo rồi đi luận nhảm
bàn khùng mà phải đọa. Giải thích Thánh Lịnh 257 như họ (Tùy
Duyên Cao Hải Đăng) có phải là luận nhảm bàn khùng không?
Một bạn trẻ tên Dương Xuân Minh đang t́m hiểu Đạo để nhập môn đă
có một lần phê phán Tùy Duyên Cao Hải Đăng đă dùng ngôn phong
bẩn, ngẩm có hơi phạm thượng nhưng cũng thật là chí lư.
Kết luận:
Việc làm và lời nói của Tổ Chức ngoài Pháp Chánh Truyền của tập
quyền lănh đạo hiện nay trong Cao Đài Tây Ninh có thể ví như là
tiếng nói của một tên sen-đầm (gendarme) của một quốc gia có
luật lái xe bên
trái đi làm việc ở một quốc gia có luật pháp lái xe bên phải.
Những người tham gia giao thông giữ đúng luật lái bên phải đều
bị tên cảnh sát này thổi c̣i cho là vi phạm. Đấy, vấn đề trong
“Cao Đài Hiện Nay” là thế đấy. Những lời giải thích, những lời
nhục mạ người khác của họ đều chỉ v́ mục đích lợi ích cho riêng
nhóm canh cải chơn truyền mà thôi. Nhơn sanh nghe theo họ th́
xuống phong đô cả lũ như lời tiên tri của Đức Hộ Pháp.
Chúng ta qui ước như sau để đọc và hiểu các bài viết trong “văn
hóa Cao Đài 1997”: cái ǵ họ phê phán: đều đúng; cái ǵ họ khen
ngợi đều sai. Cái ǵ họ chửi mắng nhục mạ đều là tuyên dương.
Cái ǵ họ khen thưởng tâng bốc đều là bậy cả.
Sài G̣n, ngày 14-12-bính thân
ĐOÀN MINH THÙY.