NHỮNG
ĐÊM TRẮNG
CỦA NGÀI CHƯỞNG QUẢN.
(Tùy
bút viết hộ)
Tùy-Duyên Minh-Cảnh-Điện
Trống
canh ở Báo Ân Từ điểm ba tiếng. Đêm nay nữa là sáu đêm liền Ngài
Chưởng Quản không tài nào chợp mắt được. Ngài cũng không hiểu
tại sao? Từ đêm cúng Đại Đàn vía Chí Tôn đến nay Ngài luôn thức
trắng như vậy. Ngày mai lại đến Đại Lễ Thượng Ngươn. Nằm trằn
trọc nh́n màn đêm sâu thẳm mênh mông thấy mịt mù và thê thảm
quá. Ngài ngồi dậy bật đèn sáng trưng trong pḥng. Tên tùy phái
cận vệ thấy vậy chạy đến: Thưa Ngài, Ngài cần ǵ? Con sẽ làm ǵ
giúp Ngài? Ngài Chưởng Quản nhẹ nhàng đáp : Không có ǵ! Ngươi
cứ ngủ đi! Ta không sao.
Tên tùy phái đi rồi, Ngài tự châm b́nh trà loại hảo hạng do một
ai đó biếu hôm Tết đến giờ chưa uống. Lẽ ra Ngài bảo nó châm cho
Ngài nhưng thấy tội nghiệp nên để cho nó ngủ yên thêm chút. Mùi
trà thơm phức, nhưng hôm nay sao Ngài cảm thấy buồn nôn! Hớp một
ngụm mà miệng đắng nghẹn không nuốt được. Ngài thở sâu vài hơi
không thấy trong ḿnh có biểu hiện bất thường về sức khỏe. Như
vậy thể chất không có ǵ không ổn, thế sao không ngũ được? Ngài
tự hỏi ta lo ǵ hay ta sợ điều ǵ?
Ngài trầm tư, kéo ngăn tủ lấy xấp giấy (*) dày cộm, liếc mắt đọc
lướt qua. Sáu đêm rồi Ngài đều đọc xấp giấy này. Đó là xấp giấy
do chính Ngài viết tay chẳng ai có thể biết nội dung ngoài Ngài!
Liếc nhanh vào trang cuối với ánh mắt lo âu!!. Ngài để lại vào
ngăn kéo và khóa lại. Lên giường nằm cố chợp mắt. C̣n ba tiếng
nữa là đến giờ cúng mẹo thời. Trong mơ màng Ngài vẳng nghe tiếng
nhịp sanh của đồng nhi đâu đó vọng lại “ Rắp nhập cảnh thiêng
liêng hằng sống. Chốn quê xưa…” . Ngài thấy thương ai đó sắp bỏ
cơi trần. Tiếng kinh này Ngài có nghe đă nhiều chục năm qua
nhưng sao hôm nay lại kích động ḷng Ngài như vậy?
Từ hôm cúng Đại Đàn mồng chín tháng giêng Đinh Dậu, nghe tiếng
mèo kêu trong chánh điện nơi Bát Quái Đài vọng lại làm Ngài bất
an. Mọi người xúm lại an ủi Ngài đó là một điềm lành đến với
Ngài v.v. Ngài đă quen nghe cách giải thích nịnh bợ giả dối để
trấn an như vậy lâu rồi, nhưng hôm nay Ngài rất phẩn nộ cái cách
xảo trá ấy. Ngài nhẩm hai câu thi do Ngài ngẩu hứng thốt ra:
Xuân này đă được tám hai tṛn.
Nghĩ lại tṛ đời giấc
mộng con…
Ngài ngưng không làm thơ tiếp mà nghĩ đến: Ngày xưa ĐỨC HỘ PHÁP
có than “ Tuổi đă bảy
mươi cũng đủ rồi…” và “ ..Rồi
đây ai đến cầm chơn pháp…?” v.v. Ngài thấy Đức Hộ Pháp rất
lo cho cơ Đạo. Ngài cũng lo nhưng cái lo của Ngài khác hơn. Đức
Hộ Pháp lo cho Chánh giáo của Chí Tôn bị canh cải mà thất chơn
truyền. C̣n Ngài th́ lo ai sẽ thay thế Ngài làm Chưởng Quản phái
Cao Đài Tây Ninh khi đàn em ḿnh phản bội? Về lịch sử Đạo, Ṭa
Thánh Tây Ninh là gốc, là anh cả phát sinh các chi phái. Nhưng
về pháp-nhân thời cách mạng (sau 1975) th́ Cao Đài Tây Ninh là
em út, được ban pháp nhân sau cùng. Các chi phái khác đă thành
lập đủ Hội Thánh Lưỡng Đài
có đủ Thập Nhị Thời Quân và Bảo Quân c̣n Cao Đài Tây Ninh
th́ không được. Ngài lo nhiệm vụ của Đức Lư Giáo Tông giao cho
Ngài sẽ không c̣n đủ thời gian thực hiện khi kế hoạch thành lập
Cao Đài thống nhứt các chi phái thực hiện. Ngài đă bị buộc phải
phê chuẩn Thông Tri số 21/92-HT-TT ngày 27-12 Bính Thân để hợp
pháp hóa hành vi ăn cướp Thánh cốt ngày 24 tháng 12 Bính Thân
tại Báo Ân Đường. Đàn em của Ngài đă bán đứng Ngài để có lư do
truất phế Ngài trước khi Đại Hội Nhơn Sanh 2017 v́ hành vi ăn
cướp ấy..
Ngài nghĩ, tuổi thọ của ḿnh cũng cao, nhưng chắc chắn sẽ không
thể hơn trăm tuổi. Ngài sống lâu hơn Đức Hộ Pháp mười năm. Tám
mươi năm trong cuộc đời, sáu mươi năm cống hiến cho sự nghiệp
Đạo. Ngài đă làm được những ǵ? Hưởng được những ǵ? Cao lương
mỹ vị không thể ăn. Nhà cao cửa rộng không thể xây. Phương tiện
vật chất hiện đại không thể sắm. Gái đẹp hầu xinh không thể
thân! Vậy Ngài c̣n hưởng ǵ hơn một Đạo hữu b́nh thường? Họ trọn
thệ c̣n ḿnh th́ thất thệ? Rồi một ngày kia đồng-nhi cũng sẽ đọc
bài kinh “Rắp nhập
cảnh…” cho Ngài nghe như bao ai kia vậy nữa hay sao?
Đến đoạn “..xét câu minh thệ gởi ḿnh cơi thăng…” làm
Ngài giật ḿnh sợ hăi. Đến đây Ngài ngồi nhớ lại những việc đă
làm có ích và vô ích cho Đạo suốt thời gian qua!
-/ Không con trai nối dơi, của cải để lại cho ai?
-/ Góa thân chiếc bóng, tuyết đóng song thu bao chục năm qua!
-/ Thi tuyển đậu vào làm Đầu Pḥng Văn Khoa Mục, cầu phong Lễ
Sanh, phục vụ nơi văn pḥng Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài mấy nhiệm
kỳ.
Ngài được thăng Giáo Hữu rồi Giáo Sư. Lúc đó tên tuổi ngài rất
ít ai biết. Rồi Ngài bị tập trung đi học tập đường lối cách mạng
đối với Đạo Cao Đài.
Ngài kiểm điểm thời gian đă qua. Mọi việc đều tiến hành êm đẹp
của vai tṛ một chức sắc nhỏ; mặc dù lúc ấy biết bao Chức sắc
lớn bị khó khăn đau khổ. Cho đến một hôm, Ngài được Đức Lư Giáo
Tông phán cho một câu “ Tám là người của Lăo, ngày sau có chỗ
xài..”. Ngài giật ḿnh không biết Đức Lư sẽ giao cho Ngài làm
ǵ? Những năm đầu chánh quyền cách mạng tiếp quản miền nam, Ngài
ở tuổi bốn mươi. Ngài biết nhiệm vụ của ḿnh lắm. Ngài được Đức
Lư giao phó cho trọng trách mà.
Ngài đă làm được mọi việc đời mong muốn. Ngài được nhà nước khen
và tặng nhiều danh hiệu.
Nhơn sanh tung hô Ngài đang làm nhiệm vụ Đức Lư giao. Như trên
đă nói Ngài rất ghét cách tung hô nịnh bợ ấy. Chợt Ngài động
ḷng thương cho đám nhơn sanh c̣n lại đang trong ṿng thống khổ.
Hằng ngày tên tùy phái mở mạng đọc cho Ngài nghe tin tức mới.
Ngài bực ḿnh với mấy tay tác giả nào là Vơ Văn Tùng, Lê Văn
Tâm, Tín Đồ quèn, Tùy Duyên Cao Hải Đăng, Cao Đức Hưng Long Hoa,
Sỹ Ny … đă đem biết bao lời lẽ thô tục chửi rủa dư luận một cách
thiếu văn hoá và vô đạo đức. Những bài viết với lời lẽ như vậy
chỉ đáng quăng vào thùng rác ngoài chợ đời sao lại đăng trên
trang mạng của Đạo, đạo đức mà Ngài d́u dắt bây giờ xuống cấp
đến như vậy sao (!). Song song đó không tiếc lời ca tụng
Ngài. Ai bảo tụi nó làm vậy chứ? Dẹp bỏ cái tṛ bẩn thỉu ấy đi!
Nó càng chửi nhơn sanh th́ nhơn sanh càng thấy h́nh ảnh Ngài
càng tệ hại mà xa lánh.
Nhờ mạng internet, Ngài biết được bao lời than oán trách chê
Ngài đi ngoài giáo pháp. Người làm chánh trị th́ bất chấp dư
luận. Nhưng Ngài là nhà tu hành làm sao mắt điếc tai ngơ được?
-
Những cảnh xô xát đổ máu mượn danh Ngài, Ngài đều biết. Nhưng
không thể làm khác được. Ngài bảo thôi mà có ai nghe? V́ vậy mà
nhiều đêm liền Ngài không ngủ. Trăm dâu đổ đầu tằm. H́nh ảnh của
ḿnh càng mờ nhạt, Ngài biết!
- Lập Hiến Chương xin Pháp nhân năm 1997 th́ do anh Thượng Thơ
Thanh kư tên nên Ngài không có trách nhiệm. Nhưng đến phiên Ngài
th́:
- Lập Hiến Chương kế thừa các năm 2002, 2007, Ngài làm rồi!
- Lập Hội Thánh duy nhứt cho cả hai Đài, Ngài làm rồi!
- Tổ chức cầu phong cầu thăng theo cách mới, Ngài làm rồi!
- Ban phẩm ban tước cho những kẻ xu nịnh, cầu quyền, Ngài làm
rồi!
-Trục xuất những Chức Sắc, Chức Việc Đạo Hữu không tùng Ngài,
Ngài làm rồi!
- Cướp Cờ Lịnh, phướn Thượng Sanh Thượng Phẩm cúng đại đàn,
chỉnh sát cúng phẩm của Hiệp Thiên Đài, Ngài làm rồi!
-Đóng cửa văn pḥng HTĐ, Ngài làm rồi!
- Đuổi chức sắc HTĐ ra khỏi nội ô Ṭa Thánh, Ngài làm rồi!
- Đập phá tủ kính bảo vệ, di liên đài Thất Nương đi nơi khác,
Ngài làm rồi!
- Kư phê chuẩn Thông Tri của ba Chánh Phối Sư không nh́n nhận
tro cốt của Thất Nương ĐTC, Ngài làm rồi!
- Triệt hạ tượng Đức
Hộ Pháp ở Thánh thất Kim Biên, Miên quốc, Ngài làm rồi!
Ngài đă làm rồi tất cả. Ngài đă làm hài ḷng được một nhóm nhỏ,
nhưng phần lớn đồng đạo th́ bị thất nhân tâm. Giờ Ngài có thể
yên tâm ra đi an nghĩ giao lại cho thế hệ trẻ được chưa? Đây là
vấn đề lớn làm Ngài mất ngủ. Ngài tự đáp: Chưa! Bao nhiêu chức
sắc do ngài phong phẩm thăng chức Ngài nắm rất rơ. Bao nhiêu
người thật sự trung thành với Ngài? Bao nhiêu người chỉ kính
Ngài trước mặt? Bao nhiêu người chống đối Ngài ra mặt? Khi Ngài
ra đi sẽ có biết bao xáo trộn tranh chức giành quyền trong các
phe cánh ấy! Điều đó Ngài không quan tâm nữa. Ngài đang nghĩ đến
nhơn sanh đang than oán kêu gào! Sao không cứu họ mà lo đi cứu
đám chác lợi cầu danh kia? Ngài tự hỏi. Ngài đă để câu hỏi ấy
trong đầu bấy lâu nay. Quyết định làm một điều ǵ đó trước khi
thoái vị!
Nghe tiếng mèo kêu đêm cúng Vía Chí Tôn, mọi người vốn thân cận
với Ngài lại ác mồm ác miệng gán điều quái gở cho Ngài, đều b́nh
luận xấu cho Ngài. Họ biểu hiện của loại người xu phụ theo thời
thế mà thôi. Họ nói Mèo đến bắt chuột. Sao trùng hợp vậy? Sao
Ngài lại tuổi tư mà không tuổi khác? Không! Ta chưa thể đi được.
Ta phải làm ǵ đó có lợi cho nhơn sanh trước khi về tŕnh diện
đức Lư Giáo Tông chứ!
Ngài ra ban công Đầu Sư Đường hít một chút không khí mát mẻ.
Chợt một ánh hào quang sáng lóa hiện ra trước mặt. Ngài thấy một
cụ Ông đội măo cánh chuồn áo thụng triều phục quen thuộc vẻ mặt
hiền từ xuất hiện. Ồ! chính là Đức Lư Giáo Tông, Ngài nói. Ngài
chưa hết bối rối khi đối diện với Đức Lư th́ Đức Lư lên tiếng
khen: Con giỏi lắm! đă làm gần hết nhiệm vụ ta giao, giờ hăy đi
theo ta! Đức Lư nắm tay Ngài dắt đi! Ngài chợt thốt lên: Chưa!
Chưa! C̣n một chuyện nữa con chưa làm xong! Đức Lư tay lôi Ngài
đi, miệng nói: Không xong th́ về lănh tội, c̣n xong th́ về lănh
công. Ngài biết không thể thoát khỏi tay Đức Lư trừng trị nên
ngoan ngoăn đi
theo. Đến một dinh thự rất xa lạ, h́nh như Ngài chưa đến bao
giờ. Một tiểu đồng nhỏ ra cúi chào, không nói, bưng cho Ngài ly
nước mát ra dấu bảo ngồi chờ, xong mở truyền h́nh cho Ngài xem.
Kỳ thật, truyền h́nh không chiếu phim hay thời sự mà h́nh như là
một thiên phóng sự ghi lại những sự việc mà Ngài đă làm từ trẻ
đến hiện nay. Cảnh cuối cùng Ngài thấy là cảnh lấy xấp giấy
trong ngăn kéo ra đọc xong rồi để vào khóa lại khuya nay.
Ngài chợt hiểu ra không lẽ ta đă về tới Cơi Xích Thiên? Cái
truyền h́nh kia là Đài Chiếu Giám? Như vậy Ngài đă chết rồi sao?
Không! Không thể như vậy được! Ngài cố la lên rằng: C̣n một xấp
giấy để cứu nhơn sanh chỉ kư tên là xong. Con đă do dự mấy ngày
qua chưa kư! Ngài vụt đứng lên chạy ra khỏi pḥng chờ hồi năy
chạy về Đầu Sư Đường làm nhiệm vụ cuối cùng. Ngài vướng vào một
vật ǵ trên sàn nhà bị trượt chân té nhào la oái một tiếng rồi
tỉnh giấc! Th́ ra nảy giờ nằm mơ. Ngài sợ hăi thật sự. Vội chạy
đến ngăn kéo lấy sắp giấy mà hồi khuya đă xem. Nó vẫn c̣n nằm
đó. Ngài nhanh tay lấy bút kư tên, đóng dấu rồi cất kỷ. Tiếng
trống điểm canh đánh lên sáu tiếng. Ngài đă trể cúng giờ Mẹo!
Hay duyên phận đă định, số Ngài không hạp với cung Mẹo chăng???
Lược ghi theo lời kể của tùy phái viên, bảo vệ Ngài.
Nội Ô, ngày 16 tháng giêng Đinh Dậu
TÙY-DUYÊN MINH-CẢNH-ĐIỆN
(*) Ghi chú: Xấp
giấy viết tay không ai biết nội dung. Nhưng có thể phỏng đoán
được là một văn bản quan trọng tiết lộ một bí mật lớn có thể cứu
Đạo, cứu nhơn sanh.