NHỮNG CĂN BỆNH ĐẠO
Đoàn Minh Thùy
***
Tôi xin
gợi ư tuổi trẻ Cao Đài nên chăng t́m về tông đường của Hội Thánh
Lưỡng Đài hay ở lại phục vụ dưới trướng của Hội Thánh Duy Nhứt
cho hai đài? Ta có quyền tự chủ của ḿnh quyết định. Hăy đi thử
ADN của ḿnh sớm nhứt có thể.
ooOoo
Với tựa đề như vậy, chắc có nhiều bằng hữu phản ứng ngay. Đạo
làm sao bệnh được. Trước tiên xin thưa rằng Đạo không bị bệnh mà
người có đạo bị bệnh. Nhơn hư chứ đạo bất hư. Người có đạo th́
đủ cả các phẩm trật lớn nhỏ trong chức-sắc chức-việc và cả
đạo-hữu. Nếu cái tựa liệt kê đầy đủ các thứ bậc như vậy th́ quá
dài. Nên tạm mượn từ chỉ chung là vậy, xin đừng ngộ nhận. Xin đa
tạ.
Tôi nay tuổi hạc đă cao không biết c̣n có thể cống hiến được ǵ
thêm nhiều cho Đạo. Hôm nay dùng chủ đề này (Bệnh Đạo) để nói
lên một sự thật đau ḷng. Nó có thể mích ḷng những ai cố t́nh
lấp liếm che đậy tội lỗi. Nhưng không nói để cho tuổi trẻ
đại-đạo hiểu nhầm lư lịch Đạo của ḿnh mà tôi ân hận măi muôn
đời.
Những cái tật xấu tiêu cực đă làm cho xă hội rối loạn. Từ mâu
thuẫn cá nhân, mâu thuẫn nhóm, đến mâu thuẫn đảng phái đến mâu
thuẫn quốc gia cả thảy đều có. Những mâu thuẫn đó làm tiền đề
cho xă hội tranh hơn tranh thua t́m cách hại nhau đi đến chiến
tranh cục bộ đến chiến tranh quy ước. V́ vậy mà Đức Chí Tôn
Thượng đế khai đạo dạy con người biết thương yêu nhau mà sống
ḥa b́nh để có cơ hội đồng đều học hỏi tấn hóa. Rồi chính tôn
chỉ thương yêu trong trường Đạo đức đó cũng bị phàm tâm bóp méo
. Rồi Chí Tôn lại khai Đạo … Rồi nhơn sanh lại làm cho hư Đạo.
cái ṿng luẩn quẩn ấy măi mấy mươi ngh́n năm nay vẫn c̣n. Đó là
căn bệnh măn tính của con người, người đạo cũng không tránh
khỏi.
Nay lại nhọc công Đức Thượng Đế, Thầy Trời khai đạo lần nữa.
Khai đạo lần nào Người lấy Thương Yêu làm khuôn vàng, lấy Công
B́nh làm thước ngọc. Ông Trời hứa với nhơn loại chỉ cần làm bao
nhiêu đó là đủ điểm để đậu vào trường thánh đức. Người đă kư một
ḥa ước với loài người khẩu hiệu và tôn chỉ đó; Công Bằng và Bác
Ái. Khẩu hiệu áp dụng cho cả phương đông lẫn phương tây.
Thầy đến lập Đạo vừa làm Cha lại vừa làm Thầy. “Hóa dục
quần sanh” tức sanh và dạy dỗ cả nhân loại không phân biệt. Đạo
lần ba thầy lập cả Pháp Chánh Truyền để định trật tự thượng hạ
nghiêm minh. Lập luật, ban Thánh ngôn dạy từng hoàn cảnh cụ thể.
Tất cả bằng lời lẽ thương yêu của một đấng cha hiền - Đại Từ
Phụ. Nhưng rồi con người vẫn vương mang căn bệnh cũ hiểm nghèo:
quan liêu, thành tích, ghét lẫn, cường điệu láo khoét…
Nên Thầy phải than:
“ Đổ lụy Thầy phân cũng nghẹn ngào.
Các con đau Thầy há vui sao.
C̣n lời c̣n dạy chim chung tổ.
Vắng tiếng vắng khuyên ngựa rẻ tàu…”
Khi Hội Thánh h́nh thể của Chí Tôn c̣n cầm quyền th́ các bệnh
quan liêu đó không có. Nếu có nhuốm khởi đă bị nhắc nhở hoặc răn
đe trừng phạt bằng sự vô tư và thương yêu.
Nay Hội Thánh bị thúc phược, tức vắng tiếng vắng khuyên
th́ con người lại nghịch lẫn.
1/ Quan liêu: Chức sắc hành chánh đạo tỏ oai quyền nặng
về cai trị bằng mệnh lệnh, chứ không lo truyền đạo bằng thương
yêu. Muốn mọi người coi trọng ḿnh, trong khi chính ḿnh lại
không trọng ḿnh. Giáo huấn đàn em không lấy lễ. Dưới phê b́nh
cấp trên không giữ khiêm cung. Đức khiêm nhường không có.
2/ Khoe thành tích: Cái khiêm nhường trong tâm người học
đạo đă biến mất từ đâu không biết. Chuyện từ xa xưa năm nẳm, gặp
nhau khoe khoang chức phận, khoe khoang giao du
rộng với quan lớn này
quan lớn kia, nọ. Khoe luôn công quả bằng nước bọt đă làm được
những ǵ, những ǵ…
3/ Ghét nhau: đă gọi là “cùng nhau một đạo tức một cha”
vậy mà người ta nặng tâm lư phân biệt đối xử. Ai giống th́
thương, ai khác th́ ghét. Ghét đến nỗi khi chết không cho chôn
trong đất của Đạo. Đúng như câu kinh Sám Hối. “Thấy ai làm phải
làm lành. Xiểm gièm cho đặng khoe danh của ḿnh.”
4/ Nghịch lẫn: lập thành phe cánh kéo thương vay khóc
mướn. Đi cầu siêu chủ yếu cho người sống chớ không phải
cầu siêu cho người chết. Có những người khi c̣n sống là bạn thân
hoặc chí thân mà đến khi chết miễn cưỡng đến thăm chứ không đi
cầu siêu. Lư do đơn giản do không rước tao tụng kinh, đi
rước người kia tao không đi.
5/- Giải thích cường điệu: Đây là bệnh nặng nhứt trong
các bệnh của Đạo. Có nhiều người thậm chí có học vấn cao, nhưng
thời đại phần thư, không đủ sách vở của Đạo để nghiên cứu. Lấy
sự giải thích sai của người trước đem chỉ lại cho người sau.
Tương tự như người khiếm thị dẫn đường người mù. Hoặc đă hiểu
nhưng vẫn cố t́nh cường điệu giải thích với ư đồ sai lệch.
Họ không rơ mối Đạo hiện tại (Cao Đài Tây Ninh Hội Thánh
duy nhứt) và mối Đạo thời gian 50 năm đầu (Cao Đài Ṭa Thánh Tây
Ninh – Hội Thánh Lưỡng Đài) hoàn toàn không liên quan ǵ với
nhau. H́nh dung như một mạch điện xuyên suốt 95 năm nhưng đă bị
đứt từ năm 1979. Nơi đó
các thợ chuyên môn cố gắng lắp vào một cầu ch́ cho liền mạch.
Nhưng chủ nhân ông của Đạo (Hội Thánh duy nhứt) lại tuyệt-t́nh,
nhẫn-tâm và dứt-khoát gỡ ra bỏ vào năm 2015. Lúc ấy sau khi ông
Lê Minh Khuyên một cựu chức sắc Hiệp Thiên Đài đặc trách
pháp-luật qua đời. Các chức sắc Hiệp Thiên Đài c̣n lại công cử
một vị Cải Trạng cao niên lănh nhiệm vụ Quyền Chưởng Quản Hiệp
Thiên Đài. Họ không đồng ư. Họ nhẫn tâm đóng cửa văn-pḥng. Họ
đuổi chức sắc đang hành đạo hiến thân liên tục từ tuổi trẻ đến
nay ra khỏi nơi đó. Ít lâu sau họ gắn lên Văn Pḥng Hiệp Thiên
Đài một tấm bảng hiệu hoàn toàn xa lạ của một giai đoạn lịch sử
ngắn ngủi rối ren của nền Đạo mà ít ai biết đến. “ Văn Pḥng
BẢO THẾ Q. ĐẦU SƯ”. Không biết với dụng ư ǵ nhơn sanh chưa
thể hiểu được??
Mạch điện 95 năm, đến năm thứ năm mươi ba (53) đă thay hẳn
dây ruột đồng nguyên thủy bằng ruột nhôm. Chỉ c̣n giống nhau cái
màu vỏ dây mà thôi để đánh lừa thiên hạ.
Những tuổi trẻ Cao Đài Tây Ninh tuổi 50 đổ xuống đa số
không cảm thấy sự khác biệt của hai giai đoạn Đạo. Chỉ có những
người tuổi trên đó mới thấy rơ nhưng đă nhắm mắt chấp nhận người
cha ghẻ Hội- Đồng Chưởng-Quản làm cha ruột.
Mỗi khi nói về Đạo, họ lấy lịch sử và
thành tích vượt khó để
lèo lái con thuyền Đại Đạo của Hội Thánh Lưỡng Đài. Cúng vía kỷ
niệm các vị tiền bối hành Đạo của thời đó. Họ luôn miệng chứng
tỏ ḿnh là hậu nhân. Chứng tỏ bằng miệng. Trong khi hồ sơ tư
pháp th́ không chịu đính chính lại cho trùng khớp ADN. Hội Thánh
duy nhứt không thể là hội thánh thừa kế của Hội Thánh Lưỡng Đài
được. Họ cố dùng năm Đạo “Cửu thập ngũ niên” để liên tục chứ các
thứ đều không c̣n một chút máu mủ thân thích:
*
ADN Pháp
Chánh Truyền không ăn khớp.
* ADN Hành Chánh Đạo không ăn khớp
* ADN nghi lễ thờ cúng không ăn khớp.
* ADN cầu
phong thăng thưởng không ăn khớp
* ADN đức
hạnh không ăn khớp.
Không có chỉ số ADN nào trùng cả.
Và rất nhiều, nhiều sự không trùng khớp huyết thống của Hội
Thánh duy nhứt hiện tại với Hội Thánh Lưỡng Đài trước đây.
Tại sao trước đó (1979) có nhiều Thông Tri và Đạo Lịnh của hội
Thánh Cửu Trùng Đài và Hiệp Thiên Đài. Bỗng dưng 1979,
Thông Tri và Đạo Lịnh của Hội Thánh đều đánh số 01? (Thông Tri
001 và Đạo Lịnh 01) Mà không đánh số kế tiếp của Thông Tri Đạo
Lịnh đă có trước đó. Lúc đó, họ muốn đổi luôn năm Đạo là đệ nhất
niên cho sạch, nhưng chưa dám.
Bài viết này không cố ư truy cứu điều chi của việc làm sai trái
này. Nhưng v́ ḷng thương cho những trẻ thơ của Đạo không hiểu
lai lịch thật của ḿnh. Tôi cố gắng cống hiến toàn bộ sự thật
nghiệt ngă phơi bày ra công luận.
Những bài viết này người viết rất đau ḷng để đưa lên cho mọi
tín đồ được biết. Dĩ nhiên người ngoại đạo cũng sẽ biết. Thà
giải phẫu lấy mảnh bom trong da thịt ra xong cho nó lành hẳn,
c̣n hơn để một vết thương đă lành ngoài da mà bên trong c̣n mảnh
đạn pháo luôn hành hạ nhức nhối.
Trong Sấm Giảng của Phật Giáo Ḥa hảo mà các chú bác tôi thường
đọc:
“Được ngôi cha ghẻ, khỏe cha nuôi,..” sao giống trường
hợp này quá. Tôi không biết nằm trong kinh điển nào để ghi cho
rơ. Kính mong quư đạo tâm hậu nhân PGHH lượng thứ.
Cuối cùng trước khi kết thúc bài viết này, tôi xin gợi ư tuổi
trẻ Cao Đài nên chăng t́m về tông đường của Hội Thánh Lưỡng Đài
hay ở lại phục vụ dưới trướng của Hội Thánh Duy Nhứt cho hai
đài? Ta có quyền tự chủ của ḿnh quyết định. Hăy đi thử ADN của
ḿnh sớm nhứt có thể.
Sài G̣n, ngày 14-6- Canh Tư.
(dl 3-8-2020)
Đoàn Minh Thùy.