Một câu hỏi cho năm triệu thí sinh:
V́ sao huynh đệ đồng môn nghịch lẫn nhau
đến nỗi coi nhau như kẻ thù?
Đoàn Minh Thùy
Đạo Cao Đài Ngọc Đế đă sáng khai được 92 năm tại miền Nam Việt
nam. Suốt bề dài lịch sử, chư huynh đệ lớn nhỏ luôn hoà thuận dù
có lúc gian truân sóng gió thử thách.
Số môn đệ nhập môn cầu Đạo không thể kể chính xác. Có thể trên
dưới năm triệu. Người mới sanh tiếp bước người quá cố. Tôi mượn
một con số tṛn để cho dễ t́m hiểu.
Lịch sử Đạo có hai thời kỳ đen tối nhứt xảy ra do tha nhân áp
đặt: (1) Thời thứ nhứt của nền Đạo lúc Đức Hộ Pháp bị Pháp bắt
đày đi đảo Madagasca. Nhưng nội bộ Đạo vẫn hoà b́nh. Khi Đức
Ngài trở về th́ Đạo lại tiếp tục hành tŕnh phổ độ. (2) Thời đen
tối thứ hai là sau Đạo Lịnh 01, cả nền hành chánh đạo bị giải
thể. Chúng ta vẫn hành Đạo trên thuận dưới hoà. Huynh đệ một
ḷng giúp nhau lập công bồi đức. Sóng gió lần này cũng không kém
ǵ lần thứ nhứt. Ngược lại nó c̣n mănh liệt hơn về cường độ, và
thời gian kéo dài.
Dù bên ngoài có tác động mạnh đến mức nào nhưng bên trong
Đạo vẫn vừng bền không thay đổi.
Thời gian Đức Hộ pháp bị lưu đày chỉ hơn năm (5) năm. Sau đó Đạo
được phục hưng trở lại. Lần sau này dài gần 20 năm (1979-1997)
th́ Đạo cũng được phục hưng. Nhưng than ôi….
Đọc Đạo Sử, ai cũng thấy: Những bậc Đại Thiên Phong tiền khai
Đại Đạo đă xuất thân như thế nào: từ công chức đến quan chức lớn
Pháp, từ giáo chức đến tu sĩ các tôn giáo như Phật giáo, Công
giáo, Tiên giáo, Nho giáo đến nghiệp chủ, nhà buôn (lúc đó không
có các nhà cách mạng Việt Minh v́ Đảng chưa thành lập). Từ khởi
điểm, họ khác nhau về vị trí xă hội, tŕnh độ, tín ngưỡng, nghề
nghiệp..., nhưng khi đă kết lại thành một khối theo tiếng gọi và
chỉ dạy của Chí Tôn đều thương yêu nhau như con một cha, như anh
em một nhà. Là bởi v́ sao? Ấy là đồng nh́n nhận là con cái của
Thượng Đế, tất cả đều nghe theo lời dạy của Thượng Đế nên đă tự
coi như là anh em.
Mỗi đứa con của Ngọc Đế đều tin tưởng Người, cúng bái thờ phượng
Người, vâng lời Người dạy, tùng luật Người ban nên dù khác nhau
mọi mặt nhưng tâm lư vẫn đồng như một. Ấy là
nhờ
Pháp Chánh Truyền
phân định tôn ti trật tự, phân định quyền hạn từng phẩm cấp.
* Lúc Đức Hộ Pháp vắng mặt lần thứ hai tự lưu đày đi Kim Biên,
Đức Thượng Sanh về nắm Đạo quyền điều hành nền đạo, Đạo Cao Đài
của Ngọc Đế vẫn yên b́nh thạnh vượng. Ấy cũng là
nhờ
Pháp Chánh Truyền.
* Khi Đức Thượng Sanh Qui thiên, Ngài Hiến Pháp lên điều hành
nền đạo. Đạo Thầy vẫn hanh thông phát triển. Sau ngài Hiến Pháp
đến Ngài Khai Đạo rồi đến ngài Bảo Đạo liên tiếp thay nhau nắm
quyền Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài. Tuy sóng gió đời cuộn lên
khuấy động, huynh đệ vẫn trên dưới thuận hoà… Ấy cũng
nhờ Pháp Chánh
Truyền được thi hành và tôn trọng.
* Thời kỳ 20 năm hậu Đạo Lịnh 01, hành chánh đạo không c̣n hiện
hữu, người tín đồ vẫn c̣n tuyệt đối tôn trọng hành chánh đạo vô
h́nh. Vẫn xem các vị chức sắc
là Đầu tộc, là Khâm châu, là Khâm trấn là cấp trên của
ḿnh, nghe lời các vị dạy bảo nên việc đạo vẫn êm đẹp suông sẻ.
Ấy là cũng nhờ Pháp
Chánh Truyền. Về phương diện hữu h́nh, chánh quyền có chút
thay đổi chánh sách nhưng Đạo vẫn sáng chói đầy đủ trong ḷng
mỗi người môn đệ.
Dù không quen biết nhau, khi gặp màu áo trắng của Đạo người ta
vui mừng thắm thiết, đối đăi nhau thật ḷng trong t́nh thương
yêu mà Chí Tôn đă dạy, không chút hoài nghi, không một lời dối
trá. Ấy cũng nhờ Pháp Chánh Truyền.
Một khi Pháp Chánh Truyền
c̣n được trân trọng th́ Đạo Trời c̣n hanh
thông và tín đồ c̣n hạnh phúc. Bên ngoài có sóng gió,
nhưng bên trong vẫn b́nh yên đùm bọc thương mến nhau.
* Măi đến năm 1997, chính sách nhà nước với tôn giáo được cởi
mở. Các tôn giáo được
lần lược công nhận pháp nhân.
Khi nhận được pháp nhân lẽ ra là ánh b́nh minh loé sáng, th́
ngược lại ấy là cơn giông tố ụp xuống cho nền Đạo. Tại sao?
V́ ngoài Pháp Chánh Truyền.
Huynh đệ đồng môn tâm lư bất đồng đưa đến tương khắc, xa rời và
nghiệt ngă hơn là xem nhau như thù địch. Những lời lẽ thô lổ đậm
mùi thù hận không tiếc đem ra đấu đá nhau. Gặp nhau không dám
thân thiện tay bắt mặt mừng như xưa. Họ e dè xem xét nhau coi
sau lưng họ có ai chống đở không? có cùng tâm lư hay không? Sự
nồi da xáo thịt ngày càng loang rộng. Cũng là môn đệ Cao Đài,
cùng thờ Chí Tôn và Tam Giáo Ngũ Chi nhưng lại không thương
nhau. Thậm chí c̣n coi nhau như kẻ không thể sống chung. v.v.
Tại Sao vậy? Ấy là do Pháp chánh truyền bị phá vỡ.
So với thời buổi đầu khai Đạo, chư huynh đệ của chúng ta hiện
nay c̣n may mắn hơn nhiều. Có rất nhiều điểm chung hơn người
xưa. Vậy sao không hoà b́nh, không công lư? Ấy là tại Pháp
Chánh Truyền không c̣n được tôn trọng.
Đức Chí Tôn và Tam Giáo đă dạy, làm công dân một nước phải tṛn
hành nghĩa vụ với đất nước. “Thuế
sưu đóng đủ đừng toan kế tà.”. Công dân tuân hành luật pháp
nhà nước là điều hiển nhiên. Nhưng tại sao nội bộ lại không yên?
Ngoài lư do Pháp Chánh Truyền bị rẻ rúng th́ không c̣n lư do nào
khác.
Chức sắc Đạo không đ̣i hỏi uy quyền như một số người thường nhầm
lẫn. Không đ̣i hỏi cơ ngơi như một số người thường làm. Người
Đạo chỉ đ̣i hỏi luật pháp được tôn trọng, tuân hành. Một khi
Pháp Chánh Truyền được thi hành th́ tức khắc mọi mâu thuẩn
trong Đạo sẽ tự tiêu tan. Huynh đệ trên dưới được hoà ái không
phân biệt màu da ngôn ngữ dân tộc. Đó mới là đại đồng huynh đệ
thật sự.
Hiện trạng Đạo, cùng chung một Thầy c̣n không hoà thuận được th́
nói chi việc đem đại đồng cho cả thế giới? Đó là chuyện ṃ trăng
đáy nước không khác. Người Đạo chơn chánh không phân biệt ai nắm
quyền Hội Thánh. Ông Tám, Ông Năm, Ông A, Ông X nào cũng được.
Điều chính là Ông ấy phải tôn trọng Pháp Chánh Truyền. Tôi xin
nói rơ cho thiệt rơ thêm: Dù cho một người đó thuộc cộng-sản,
tư-bản hay hồi-giáo, công-giáo hay cả I.S khi được Chí Tôn chọn
làm Giáo Tông của Đạo ta cũng cúi đầu tuân mạng điều cốt yếu là
ông Giáo Tông đó phải là người tùng
Pháp chánh Truyền và
Luật Pháp Đại Đạo.
Tại sao tất cả đều do Pháp Chánh Truyền? V́ Chỉ có Pháp Chánh
Truyền mới đem lại sự hoà b́nh trật tự trong Đạo. Đó là phương
tiện giúp nhơn sanh b́nh yên tu học và tấn hoá. Không Pháp Chánh
Truyền, tín đồ rơi vào trạng thái vô chủ vô pháp, nên sẽ gây một
trường hổn độn. ta có thể nh́n thẳng vào thực tế thế giới có
quốc gia nào không tôn trọng luật pháp mà được b́nh yên ?
Cơ Đạo cũng vậy, rối ren, rối loạn huynh đệ bất hoà xa lánh nhau
hiện nay chỉ do một nguyên nhân duy nhứt là Pháp Chánh Truyền bị
xem nhẹ mà thôi không c̣n nguyên nhân nào khác. Vậy năm triệu
môn đệ của Chí Tôn từ trên xuống dưới, quốc nội và hải ngoại mỗi
người hăy qú trước Thiên Nhản của Thầy mà trả lời:
ai chịu trách nhiệm?
Trong đó có ḿnh tham gia vào không?
Tóm lại Pháp Chánh Truyền đem tất cả dị biệt của thế gian về
chung một mối. Không có Pháp Chánh Truyền th́ khối đại đồng này
tan ra trăm mảnh! Vậy th́, ai đă phá nát Pháp
Chánh Truyền để cho cơ Đạo rơi vào ṿng nghiệt ngă như hôm nay?
Sau đại-hội nhơn-sanh là Đại Hội Hội Thánh sắp đến, quí vị
nghị-viên tham dự có dám đưa câu hỏi này vào chương tŕnh nghị
sự để bàn thảo không? Có dám thay đổi, sửa sai không? Nhơn sanh
cả thế giới thậm chí các dân tộc đang gánh chịu chiến tranh
khủng bố, nạn đói hoành hành đang trông chờ quyết định của quí
Ông quí Bà. Quí Ông Bà hăy đem đại đồng cho thế giới bằng hành
động thiết thực là tự xét ḿnh, tự cứu ḿnh để cứu cả nhơn loại.
Thánh Địa, tiết Mạnh Đông Đinh Dậu
Đoàn Minh Thuỳ