- Các Luật-Pháp của Chí Tôn đào tạo đều hữu ích cho cơ
quan hành động cho chánh giáo của Người, một cái dấu bỏ ra cũng
chẳng đặng. Hễ tùng th́ Đạo thành, c̣n nghịch th́ Đạo diệt. Cả
thảy Hội Thánh chưa ai đặng quyền ra khỏi ngoại luật. Chúng ta
vâng theo mới đắc thành quyền Hội Thánh, thảng có một người
nghịch th́ làm rối loạn chơn truyền.
Kẻ nghịch cùng thế đạo th́ tội trục ngoại xă hội hay là
diệt tàn cho khỏi lưu hại. C̣n kẻ nghịch cùng Đạo pháp th́ tội
trục ngoại Thánh thể Chí Tôn hay là có ngày quyền thiêng liêng
diệt thác.
Chúng ta từ đây coi kẻ phạm pháp luật như thù địch của
Đạo, dùng phương trừ khử. Bần đạo đă thọ sắc lịnh Ngọc Hư lo
chuyển pháp, th́ không phương tha thứ điều phạm bao giờ….(Chưởng Đạo Nguyệt Tâm Chơn Nhơn, TNHT Q.2).
- Pháp Luật là Thiên Điều tại thế. Phạm pháp luật rồi ta
không c̣n dịp để tu hành nhứt là vướng phải Án Trục Xuất trong
Đệ Nhứt H́nh: phạm Pháp Chánh Truyền (một trong Thập H́nh của
Đức Lư Giáo Tông). (…) Kính mong chư vị xét ḿnh xem có phạm
Pháp Chánh Truyền không? Và phạm Pháp Chánh Truyền có tội hay
không? Đừng đợi về đến cơi âm quang rồi mới xét th́ quá muộn!
Một mối Đạo không tùng Pháp Chánh Truyền th́ không phải
của Chí Tôn. Một chức sắc được đào tạo không theo qui định của
Pháp Chánh Truyền th́ không phải là chức sắc của Cao Đài…(Điền Lạc)