KIM QUANG SỨ LÀ AI?
Phạm Thành Tín
Sở dĩ có bài viết này, như lời tác giả, chỉ v́ chuyện đau ḷng
mà tác giả không ḥa giải được: các huynh đệ thường tự hào rằng
ḿnh luôn giữ ǵn nền chánh giáo, không tùng theo phàm giáo;
nhưng chỉ v́ có cách nh́n khác nhau trong một vài chi tiết nhỏ
nhặt của nghi lễ lại bất ḥa, sanh nghịch lẫn nhau đến nỗi không
muốn nh́n mặt nhau. Và điều này làm cho quư Chức sắc Thiên phong
c̣n lại rất buồn.
Chúng tôi thiết nghĩ, các anh chị em ḿnh đă không ngại những
khó khăn, hiểm nguy đang ŕnh rập quanh ḿnh mà chỉ một ḷng
quyết ǵn giữ nền chánh pháp của Chí Tôn hơn mấy chục năm nay
th́ không v́ một vài sự khác biệt nho nhỏ mà sanh nghịch lẫn
nhau.
Hăy bỏ qua những khác biệt! Hăy v́ sự cao trọng của nền Chánh
pháp! Hăy ngồi lại bên nhau!
Đă mấy chục năm nay chúng ta xứng đáng là những đứa con thương
yêu của Đại Từ Phụ, chúng ta đă làm Ngài hài ḷng, th́ giờ đây
xin đừng làm cho Ngài thất vọng, như lời Ngài dạy: “ Các con
thương mến nhau, d́u dắt nhau, chia vui sớt nhọc cho nhau, ấy là
các con hiến cho Thầy một sự vui vẻ đó”.
Nhất Nguyên.
o o o O o o o
Cửu phẩm thần-tiên nể mặt ta,
Thích Ca dầu trọng khó giao hoà,
Cửa kinh Bạch-Ngọc năng lui tới.
Đường Đạo tây-phương thử chánh tà.
Chỉ đá hoá vàng đon miệng thế.
Treo gương trí huệ giục phồn hoa.
Bỏ chơn thay giả tô thiên vị,
Thắng bại phàm tâm liệu ấy à!
Đọc qua bài thi trên người tín hữu Cao Đài ai cũng biết là của
Kim Quang Sứ. Vậy Kim Quang Sứ là ai?
Chúng ta thử t́m hiểu một cách khách quan và khoa học.
Kim Quang Sứ trong kinh Cựu Ước la-mă gọi là Lucifer. Được nhơn
sanh gọi nôm na là Chúa- Quỉ. Từ hai tiếng Chúa quỉ làm
cho con người có thành kiến và ghế sợ Ông ấy (Tạm dùng
đại từ nhân xưng: Ông ấy).
Mọi điều xấu xa ǵ trong cửa Đạo đều đổ thừa cho Chúa Quỉ (Kim
Quang Sứ hay Lucifer) gây nên. Càng ngày h́nh ảnh Ông ấy càng in
sâu trong đầu óc con người. Rồi con người lại cho chúa quỉ như
là một thực thể độc lập, một con người có nhân cách và thân phận
và có lư lịch rơ ràng. Nhơn loại đă tưởng tượng đủ thứ h́nh ảnh
ghê rợn, bao nhiêu đức tính khủng khiếp của thế gian gán cho Ông
ấy.
Nhưng khi đọc qua bài thi trên của Kim Quang Sứ chúng ta thấy
một điều ngộ nghỉnh không giống như những thành kiến mà ta đă
mang trong ḿnh từ trước.
Ta thử dặt các câu hỏi rồi tự trả lời dựa theo ư trong bài thơ
trên để biết rơ hơn:
1-
Kim Quang Sứ là một kẻ tà hay chánh ( tiểu nhân hay quân tử?)
ĐÁP: Đọc bài thi trên cho ta cảm nhận được một điều: Kim Quang
Sứ là một vị được Cửu Phẩm Thần Tiên nể mặt. Cửu phẩm gồm có 3
phẩm Thần, 3 phẩm Thánh, và
3 phẩm Tiên. Trong 3 phẩm Tiên có địa Tiên, nhơn Tiên và Thiên
Tiên. Thiên Tiên lại ngang hàng Phật vị. V́ thế, Kim Quang Sứ
được chư Thần Thánh Tiên Phật nể mặt cũng không có ǵ là quá.
2-Tại sao Kim Quang Sứ tôn trọng Đức Thích Ca nhưng không giao
hoà?
Đáp: tuy phẩm vị có phần tương đương nhưng nhiệm vụ th́ đối
nghịch nhau. Một đàng dạy từ bi bác ái, một đàng th́
xúi giục ganh ghét và thù hận. Nên khó giao hoà.
3-
Kim Quang Sứ có đủ tài t́nh để giục hận treo tham cho nhơn loại,
có thể biến đă thành vàng, có thể tạo phồn hoa để giục ham danh
chác lợi.
4-
Kim Quang Sứ tung mỗi chiêu tấn công đều nói trước cho con cái
của Chí Tôn biết chứ không dùng thủ đoạn, đánh bất ngờ hay đánh
lén. Theo câu:“Bỏ chơn thay giả tô thiên vị,Thắng bại phàm tâm
liệu ấy à”. Vậy Ông ấy là bậc Đại quân-tử.
Câu này Ông ấy nói rất rơ: Phẩm vị thiêng liêng của chư nguyên
nhân phải được lập bằng cách chơn thật chứ không phải bằng giả
mạo. Lúc cho bài thi ấy không ai ngờ và hiểu rằng phẩm vị
thiêng-liêng có lúc lấy giả mà tô được. Măi đến năm 1997 khi
Hiến Chương Đinh Sửu ra đời, đợt cầu phong cầu thăng đầu tiên
1999, phẩm vị thiêng liêng không do ơn điển thiêng liêng ban
chọn. Ứng hiện chính xác như câu thi của Ông.
Câu nói của Kim Quang Sứ là một lời tiên tri chân thật. Vậy Ông
ấy là một vị Đại Tiên thật sự không tranh cải. Ngặt nỗi do thành
kiến tiềm ẩn lâu đời mà nhơn loại coi ông như là kẻ thù.
Thật sự Kim Quang Sứ chân chính là người ơn của chúng ta: Ông
giúp cho chúng ta rèn luyện được tinh thần đạo đức, rèn luyện
được tánh không nhiểm không ham và không giận hờn, ganh ghét.
Trong Thuyết Đạo của Đức Hộ Pháp bài số 31 Con Đường Thiêng
Liêng Hằng Sống nói
về Tông Đường Thiêng Liêng của mỗi người, Ngài giải rất rơ như
sau:
"Bây giờ Bần Đạo giảng tiếp Cực Lạc Thế Giới. Bần-Đạo đă nói
Tông-Đường Thiêng-Liêng của mỗi đứa đă sẵn....Trở
lại hai cái kia dầu cho ngoại-thân, dầu cho nội-thân nó cũng vẫn
phản nghịch chúng ta mà thôi. V́ cớ cho nên chính ḿnh Đức
Chí-Tôn trong nguyên-căn của Ngài có Quỉ-Vương, Quỉ-Vương là ǵ?
Là người bạn chí-thân của Đức Chí-Tôn, nhưng Ngài đem cái
tánh-đức chí-thân của họ đặng ngăn ác-hành của họ mà thôi,
phản-phúc với Đức Chí-Tôn là định Quỉ-Vị của họ. Ngoại-thân của
chúng ta thường phản-phúc với chúng ta lắm, nên tấn tuồng chúng
ta vẫn thấy cốt nhục mà chừng phản nghịch th́ phản nghịch, bạn
tác của chúng ta thường phản-phúc chúng ta hơn hết, bạn chí-thân
chỉ có một mà thôi".
Chúng ta không ngờ rằng Kim Quang Sứ là bạn chí thân của Chí Tôn
phải không?
Trước đó Đức Hộ Pháp trong bài thuyết đạo số 31 (Con đường
thiêng Liêng Hằng Sống) đă nói rất rơ về quỉ-ma như sau:
“Tại
khôn khéo của ta trong mấy kiếp sanh, v́ thù hận chẳng v́ yêu
ái, v́ oán cừu chẳng v́ bác-ái. Hễ oán cừu th́ tạo nghiệp
Quỉ-Ma, c̣n bác-ái từ-bi th́ tạo nghiệp Phật, cũng như oán cừu
của Đức Chí-Tôn tạo nghiệp là Quỉ-Vương, bác-ái từ-bi của Ngài
tạo nghiệp là Trời.”
Như vậy đă rơ ràng Đức Hộ Pháp dạy rành Kim Quang Sứ là một vị
Đại Tiên giúp chúng ta đoạt pháp Thương yêu bền vững. Người là
ân nhân của nhơn loại chớ chẳng phải kẻ thù.
Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển phần Thi Văn dạy Đạo có bài:
“ Cậy kẻ dạy con cũng lẽ
thường,
Cho roi cho vọt mới là thương.
Nhơn t́nh ví chẳng mưu thâu phục,
Thế giới mong chi phép độ lường,
Nhỏ dại Thầy nuôi mùi Đạo hạnh,
Lớn lên bây xứng mặt hiền lương.
Vinh hoa phẩm củ ngôi xưa đó.
Khổ cực các con chớ bỏ trường
(trang 161)”.
Trong Minh Tâm Bửu Giám có câu:
“Thượng Phẩm chi nhơn bất giáo chi thiện,
Trung phẩm chi nhơn, giáo vi hậu thiện.
Hạ phẩm chi nhơn, giáo diệc bất thiện..”.
Con người do trong bát hồn tấn hoá đi lên. Có người mới thoát
thai từ thú cầm nên tấn hoá chậm. Cùng một bài dạy mà người học
mỗi bậc tiếp thu một cách khác nhau. Nguyên nhơn là những chơn
linh tiến hoá từ trước lúc khai thiên lập địa, ứng với thượng
phẩm chi nhơn. Những hoá nhơn đắc đạo đoạt pháp trở xuống phàm
tiếp tục lập công, đôi khi quên hết tiền căn cựu kiếp nên không
thấy chân lư trước khi học. Khi bài dạy xong rồi th́ người ấy
thấy liền ứng với trung phẩm chi nhơn. Hạng c̣n lại th́ mới
thoát thai từ thú cầm hồn nên nặng nề trong đường tấn hoá, v́
vậy mà dạy đến đâu cũng không hiểu được chân lư. Ứng với hạ phẩm
chi nhơn.
Đức Chí Tôn đại từ đại bi thương cả chúng sanh là con của người
nên không nỡ h́nh phạt. Nên Thầy mới cậy Kim Quang Sứ dạy con
ḿnh bằng cách dùng roi vọt.
“Thầy là các con, các
con là Thầy.” (TNHT).
Trong đại thiên-địa của Thầy có đức tính ǵ th́ trong
tiểu-thiên-địa của chúng sanh có đức tính đó. Trong pháp thân
của Đức Chí Tôn có tâm yêu thương lẫn cả tâm nóng giận. (theo
thuyết đạo của Đức Hộ Pháp). Th́ con người cũng có cả tâm thương
và tâm ghét. Thầy dạy chúng ta thương nhau, không được ghét
nhau. Khi thương yêu sanh tâm Phật, khi ghét nhau sanh tâm ma.
Tâm Ma là hiện thân của Kim Quang Sứ. Chí Tôn th́ khắc chế và đè
nén nó được c̣n con người v́ cái ta quá lớn chẳng những không
chịu khắc chế mà
trái lại c̣n nuôi dưỡng nó thêm lên.
Có nhiều huynh tỷ đệ muội đôi khi nhân danh bảo vệ đạo quyền mà
khắc khe với đạo hữu đàn em cấp dưới, làm cho con người vốn đă
chịu đau khổ lại càng thêm đau khổ. Họ hết phao níu giữ mà t́m
đến con đường bỏ Đạo.
Cái thành tích truyền đạo như vậy chẳng những không có công mà
c̣n có tội..
Tôi có quen một vài vị huynh đệ chức-việc lâu năm. Kiên quyết
lập trường giữ ǵn luật pháp chơn truyền. Họ không theo phường
canh cải luật lệ để cầu danh phẩm. Vậy mà họ lại bị hờn giận
ghét ganh đến nỗi anh em gà một mẹ không nh́n mặt nhau v́ chuyện
lặt vặt nhỏ nhoi. Ai khuyên không được, ai giải cũng không xong.
Khiến cho bàng môn tả đạo được một phen cười chê và khinh miệt.
Từ lâu tôi cũng có hiểu theo nghĩa khi tu hành ngoài Pháp Chánh
Truyền là theo Kim Quang Sứ, nên đă cố gắng khuyên nhủ anh em
giữ ḿnh. Nhưng nay đă thấy được chân lư. Kim Quang Sứ
chẳng những chui
vào tâm con người ham danh ham chức mà cũng c̣n chen cửa ghét
ganh vào tận tim gan anh em trung can mà khảo dượt. Các bạn hữu
đă v́ chuyện nhỏ mà quên chuyện lớn. Ôi thật đau ḷng.
Ma tánh trong tâm họ trổi lớn mạnh hơn Phật tánh nên mới chọn
con đường không c̣n thương mến. Ôi hôm nay viết bài này để tâm
sự và chia sẻ cho những huynh đệ mà tôi hằng yêu mến và ngưỡng
mộ hăy b́nh tâm mà xét lại ḿnh đă học đạo thương yêu của Chí
Tôn đến đâu? Nó đă đủ cứng để rèn thành một cái ch́a khoá mở cửa
Bạch Ngọc Kinh hay chưa? Nếu chưa, ta hăy xếp lại chuyện bất
đồng mà tiếp tục trui rèn thêm. Đừng vội đem mở của Tam Thập Lục
Động mà phí một kiếp sanh ǵn giữ Đạo Pháp.
Thánh ngôn có câu: “Tiên
Phật nơi ḿnh chẳng ở xa..” từ đó ta có thể hiểu thêm rằng:
Ma quỉ nơi ḿnh cũng chẳng xa…
Kính chúc chư huynh tỷ đệ muội đồng môn đă từng vượt bao khó
khăn để ǵn giữ đạo pháp chơn truyền, hăy mở rộng ṿng tay vượt
qua cái ghét ganh tránh khỏi cái bẩy của Kim quang Sứ mà về đến
đích.
Nay kính,
Sài G̣n ngày rằm thượng Ngươn năm Canh Tư.
Phạm Thành Tín
,