Chủ đề:
Đọc Thánh Ngôn Cùng Bạn
Bài 5:
Đạo bế: suy Cổ
nghiệm Kim.
Bạch Sinh
Cụm danh từ “Đạo Bế”, chúng ta chỉ nghe khi nghiên cứu giáo lư
Cao Đài, ngoài ra không t́m thấy có tôn giáo nào nhắc đến. Từ đó
chúng ta mới thấy được tính thống nhất của Tam Giáo và Ngũ Chi
đều do một Đấng Cha Trời vi chủ. Khai Đạo và bế Đạo tất cả
đều nằm trong Thiên Thơ dưới quyền thống nhứt của đức Thượng Đế.
* Mời quư đồng Đạo nghe bài Thánh Ngôn của THÍCH CA NHƯ-LAI Kim
viết : CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ-TÁT:
…Chư-Sơn nghe dạy :
“…Vốn
từ Lục-Tổ th́ Phật-Giáo đă bị bế lại, cho nên tu hữu công mà
thành th́ bất thành; Chánh-Pháp bị nơi Thần-Tú làm cho ra mất
Chánh-Giáo, lập riêng pháp-luật buộc mối Đạo Thiền.
TA v́ luật-lịnh Thiên mạng đă ra cho nên cam để vậy, làm cho
Phật-Tông thất chánh có trên ba ngàn năm nay. V́ Tam-Kỳ Phổ.Độ,
Thiên-Địa hoằng khai, nơi « Tây-Phương Cực Lạc » và «
Ngọc-Hư-Cung » mật chiếu đă truyền siêu rỗi chúng sanh. Trong
Phật-Tông Nguyên-Lư đă cho hiểu trước đến buổi hôm nay rồi; tại
Tăng-Đồ không kiếm chơn-lư mà hiểu
Lắm kẻ đă chịu khổ hạnh hành Đạo... Ôi! Thương thay! công có
công, mà thưởng chưa hề có thưởng ; v́ vậy mà TA rất đau ḷng.”
(TNHT Q1 trang
22.)
* Mời nghe tiếp Thánh Ngôn: Vĩnh-Nguyên-Tự ( Cần-Giuộc) Samedi
21 Août 1926 ( 14 tháng 7 B.D. ):
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐỂ VIẾT CAO ĐÀI GIÁO ĐẠO NAM-PHƯƠNG:
“… Nguyên từ buổi bế Đạo, tuy chánh-pháp ra cũ mặc dấu, chớ kỳ
trung thọ đắc kỳ truyền. Luật lệ tuy cũ chớ đạo vẫn như nhiên.
Do công đức mà đắc đạo cùng chăng. Nhưng mà có một điều là Ngọc
Hư Cung bác luật, Lôi Âm-Tự phá cỗ, nên tu nhiều mà thành ít.
V́ vậy cho nên các con coi thử lại, từ hai ngàn năm nay, bên
Á-Đông này đă đặng bao nhiêu Tiên, Phật. Các con duy biết có một
ḿnh Huệ-Mạng Kim-Tiên mà thôi.”
(TNHT
Q1 trang 40)
Mời nghe tiếp đoạn Thánh Ngôn:
“…Chư
tăng, chư chúng-sanh hữu-căn, hữu-kiếp, đặng gặp kỳ Phổ Độ này
là lần chót; phải rán sức tu hành, đừng mơ mộng hoài trông
giả-luật. Chư-Sơn đắc Đạo cùng chăng là do nơi ḿnh hành đạo.
Phép hành đạo Phật Giáo dường như ra sái hết, tương tự như gần
biến « Tả-Đạo Bàng-Môn » . Kỳ truyền đă thất Chư Sơn chưa hề
biết cái sai ấy do tại nơi nào ; cứ ôm theo luật Thần-Tú, th́
đương mong mỏi về Tây-Phương mà cửa Tây-Phương vẫn cứ bị đóng,
th́ cơ thành chánh quả do nơi nào mà biết chắc vậy. Ta đă đến
với huyền-diệu này, th́ từ đây TA cũng cho Chư Tăng dùng huyền
diệu này mà học hỏi, ngày sau đừng đổ tội rằng v́ thất học mà
chịu thất kỳ truyền. Chư tăng từ đây chẳng đặng nói Phật giă vỏ
ngôn nữa…” (TNHT ngày Q1 trang 23 )
Lời T́m hiểu thêm
Với các đoạn trích Thánh Ngôn kể trên, chúng ta thấy Chí Tôn và
các Đấng nói về các tôn giáo của Nhị Kỳ đă bị bế nên người tu
“nên tu nhiều mà thành
ít.”. do bởi “Phép
hành đạo Phật Giáo dường như ra sái hết, tương tự như gần biến «
Tả-Đạo Bàng-Môn » . Kỳ truyền đă thất Chư Sơn chưa hề biết cái
sai ấy do tại nơi nào ; cứ ôm theo luật Thần-Tú, th́ đương mong
mỏi về Tây-Phương mà cửa Tây-Phương vẫn cứ bị đóng”.
Những lời Thánh Ngôn trên các tôn giáo khác không được nghe,
hoặc có nghe chăng nữa cũng phán đoán đấy là chuyện riêng của
Cao Đài không liên quan đến họ v.v.
Riêng trong Cao Đài, đâu có người tín đồ Cao Đài nào chịu suy
nghĩ tại sao khi mới bắt đầu gieo truyền giáo lư Tam Kỳ các Đấng
lại nói ngay đến việc các tôn giáo xưa bị bế?
Đây là một lời
cảnh cáo trước cho chư môn đệ Cao Đài
rằng hăy noi gương các tôn giáo cổ mà cẩn trọng ǵn giữ chơn
truyền của của Tam Kỳ Phổ Độ tránh khỏi bị bế mà chúng sanh
không ai hay biết. Tượng Tự như các tín hữu Phật Giáo cứ noi
theo cổ luật phật giáo mà tu nhưng Phật Giáo đă bế rồi có ai hay
“cứ
ôm theo luật Thần-Tú, th́ đương mong mỏi về Tây-Phương mà cửa
Tây-Phương vẫn cứ bị đóng”.
*** Tam Kỳ Phổ Độ có thể
bị bế trước 700 ngh́n năm không?
Có thể chứ. Chính v́ sợ giáo pháp Tam Kỳ Phổ Độ bị đóng nên Đức
Chí Tôn mới buộc các môn đệ phải lập đại thệ thật nặng “..ǵn
luật lệ Cao Đài…”. Chỉ có ǵn luật lệ Cao Đài mới giúp
giữ Đạo Trời của Đức Cao Đài mới không bị bế trước thất ức niên.
Có lẽ quư đồng môn vẫn c̣n nghĩ rằng Đạo sẽ khai đến thất ức
niên th́ làm ǵ bị bế? Đây là một suy nghĩ lệch lạc lớn nhứt đa
số các tín đồ môn đệ vấp phải. Tương tự ngày xưa Phật Giáo cũng
đă tiên tri sẽ truyền giáo 5000 năm. Nhưng chưa được 1500 năm
đến thời Lục Tổ Huệ Năng đă bị bế. Chữ bế đây không phải đức
Thích Ca Mâu Ni đóng cửa đạo. Mà chính chúng sanh mở đường khác
(canh cải) không đi theo nữa, đường chánh pháp không ai đi nên
bị cỏ dại che mất lối tức bị bế vậy.
Chúng tôi xin mạn phép nói rơ thêm ư này: Chí Tôn tiên tri đạo
khai truyền thất ức niên bằng cách áp dụng chánh pháp của Ngọc
Hư Cung để phổ độ. Thầy nói chắc chắn không rút lại.
Nhưng mới một trăm năm thôi, con người không giữ lời hứa ǵn
luật lệ Cao Đài; chạy ùa theo luật của Hội Đồng Chưởng Quản mà
ḷng lại mơ về Bạch Ngọc Kinh. Chánh Pháp Ngọc Hư Cung không ǵn
giữ tu học. có khác nào hồi nhị kỳ “cứ
ôm theo luật Thần-Tú, th́ đương mong mỏi về Tây-Phương mà cửa
Tây-Phương …” vậy.
Có lẽ quư đồng môn chưa cảm nhận được hết những ǵ sâu thẳm
trong ḷng, đinh ninh rằng Chí Tôn từ bi sẽ tha thứ chấp nhận
hết???
Xin thưa không thể! Chừng nào chúng sanh có thấy được Thánh Ngôn
của Chí Tôn chấp nhận thay đổi và hủy bỏ luật pháp của Tam Kỳ
Phổ Độ: tu thế nào cũng được đắc Đạo, th́ ngày ấy Ngọc Hư Cung
mới không áp dụng Pháp điều Tam Kỳ Phổ Độ để xét công, tội của
môn đệ.
V́ vậy xin tóm ư: Không ǵn luật lệ Cao Đài, nhơn sanh bỏ Thầy
tức bỏ Chí Tôn ra đi, đồng nghĩa với “ḷng
hai”, không bị “Thiên Tru Địa lục” mới lạ! Xin đừng mơ
mộng sẽ được Chí Tôn cứu như lời giải thích của kẻ manh tâm ngụy
luận để chặn đường Thánh Đạo.
Hôm nay, Bạch Sinh v́ thấy thương quư cô bác lớn tuổi đa phần ít
học thiếu hiểu đă tận tâm phục vụ Luật Thần Tú mà ḷng mơ về Tây
Phương nên cố đọc các Thánh Ngôn nói về Đạo Bế này mong giúp
được phần nào cho quư cô bác.
Miền Tây Việt Nam,
ngày 30 tháng 6 năm Nhâm Dần
Bạch Sinh.