Cứu cánh của Đạo Cao
Đài ( phần
hai)
Lê
thị Minh Trang
…V́ vậy cho nên việc thừa kế (nói cách khác là ǵn giữ Chơn
truyền tuyệt đối của Đạo) công tŕnh của người trước là một điều
kiện tiên quyết không thể thiếu. Việc tùy tiện thay đổi chính
sách và luật pháp Đạo của một nhóm nhỏ trong Hội Thánh Cao Đài
Tây Ninh hiện tại đang làm đă phá hỏng sự nghiệp của Chí Tôn và
của tiền nhân. Những cá nhân này phải đưa ra ngoài theo đệ nhứt
h́nh của Đức Lư.
…Ông Trần Quang Cảnh có giỏi qua lập được một họ Đạo tại Iran
hay Afghanistan (Hồi Giáo) hay Trung Quốc (Cộng sản) mới hay,
đừng lẽo đẽo chui vào các gia đ́nh đạo Cao Đài có sẵn mà hại cho
họ bị thất thệ.(L.T.MT).
T́m hiểu thế giới đại đồng.
Hai chữ Đại Đồng xuất hiện trong ḷng sớ cúng sóc vọng hằng
tháng tại Thánh Thất. Xin trích nội dung: " Ngưỡng vọng : Vô
Trung Từ phụ, phát hạ hồng ân, quảng sanh đại đức, bố chưa đệ tử
trí năo quang minh, tinh thần mẫn huệ, thừa hành mạng lịnh, tế
độ nhơn sanh định tâm giác ngộ, ḥa ái tương thân đại đồng
huynh đệ, phục hồi thượng cổ thánh đức thuần lương cộng hưởng
thanh b́nh an ninh hạnh Phước".
Một nơi khác, trong bài Ngũ nguyện: "Nh́ nguyện Phổ Độ chúng
sanh". Tuy câu nguyện không nói rơ hai chữ đại đồng nhưng
ư nghĩa đại đồng có hàm sẵn trong ấy.
Như trên, đại đồng là lời nguyện cầu xin của thiên hạ
dâng lên Chí Tôn. Không biết c̣n nơi nào đó có chữ đại đồng nữa
hay không. Tiểu muội chân thành cảm ơn chư đại đức đạo tâm chỉ
giúp.
Với phương châm “Thế đạo đại đồng, Thiên đạo giải thoát”
trong bài viết về Cao Đài đă trích trong bài viết trước, tiểu
muội nhân lúc nhàn rỗi giăn cách chống Covid lạm bàn thêm về ư
nghĩa chữ ĐẠI ĐỒNG, và ích lợi của thế giới đại đồng là ǵ?
Đại Đồng là ǵ?
“Đại đồng (tiếng Trung
大同, bính
âm: pinyin Dàtóng) là một tư tưởng từ thời cổ đại của
Trung Quốc nói đến một thế giới lư tưởng mà con người có thể đạt
tới và thể hiện cho ước muốn lớn về một xă hội tốt đẹp trong
tương lai loài người bằng việc người người thương yêu và giúp
nhau, nhà nhà an cư lạc nghiệp và thịnh vượng, xă hội tự do và
luôn ư thức tự giác v́ chung, không cách biệt và xung đột, con
người hạnh phúc và đạo đức….
“...cả thế giới chung một nhà, không phân biệt quốc gia hay
chủng tộc. Xă hội đại đồng là một xă hội trong đó khắp mọi nơi
đều ḥa b́nh, an lạc, mọi người đều b́nh đẳng, không c̣n phân
biệt chủng tộc, quốc gia, xem nhau như anh em một nhà. Đó là một
xă hội thái b́nh an lạc lư tưởng mà nhân loại đều mong ước”.
(theo
Wikippedia).
Thế giới đại đồng, mơ ước của con người
Thế giới đại đồng là cụm từ thường được dùng để chỉ một tư tưởng
từ thời cổ đại của Trung Quốc, là một thế giới lư tưởng mà con
người có thể đạt tới, thể hiện cho ước muốn về một xă hội tốt
đẹp trong tương lai của con người mà trong đó, con người yêu
thương và giúp đỡ lẫn nhau, nhà nhà an cư lạc nghiệp, không có
cách biệt, không có chiến tranh… Ngày nay cụm từ đại đồng thế
giới cũng được các nhân sĩ Cao Đài nhắc đến.
Ai là người thực hiện được thế giới đại đồng?
Xem ra với các ư giải thích trên đây, thấy thuyết đại đồng thế
giới nằm trong tầm quá cao không thể với tới, khó mà thực hiện,
v́ những lư do sau đây:
Trước khi nói đến đại đồng thế giới, ta hăy xét một đơn vị nhỏ
nhất của xă hội: gia đ́nh. Với một gia đ́nh chỉ gồm có hai thế
hệ con và cha mẹ thôi các cá nhân trong đó có thể tổ chức được
cho “con người yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau, nhà nhà an cư
lạc nghiệp, không có cách biệt, không có chiến tranh…” hay “một
xă hội trong đó khắp mọi nơi đều ḥa b́nh, an lạc, mọi người đều
b́nh đẳng, không c̣n phân biệt chủng tộc, quốc gia, xem nhau như
anh em một nhà” hay không?
Chắc không có ai dám trả lời được. V́ dù trong một nhà song quan
niệm mỗi người một khác, muốn được b́nh yên (h́nh thức)
phải có một vài người chịu hy sinh cho người khác hạnh phúc.
Hạnh phúc của một người được tạo nên bằng sự hy sinh của người
khác, không thể gọi là đại đồng. Đa số các bậc cha mẹ luôn chịu
phần thiệt tḥi này.
Xa hơn một chút, một đơn vị hành chánh nhỏ nhất là thôn, làng,
có vị đầu thôn, đầu làng nào dám chắc tổ chức được cho thôn ḿnh
làng ḿnh thành “một xă hội trong đó khắp mọi nơi đều ḥa
b́nh, an lạc, mọi người đều b́nh đẳng, không c̣n phân biệt chủng
tộc, quốc gia, xem nhau như anh em một nhà” không? Chắc chắn
là không.
Hai đơn vị cơ bản nhất là gia đ́nh rồi đến làng thôn cũng không
thể làm nên xă hội đại đồng, nói ǵ đến cấp lớn hơn như huyện,
tỉnh hay quốc gia?
Trong một nước không thể làm nên xă hội đại đồng được th́
làm ǵ được cả thế giới?
Nói như vậy việc lập thành một thế giới đại đồng theo ư Chí Tôn
mong muốn không lẽ không làm được?
Chắc chắn phải làm được. Nhưng ai làm? Và làm như thế nào?
Câu trả lời đúng nhất chỉ khi cả nhân loại đều làm. Nếu tám (8)
tỷ dân thế giới có một vài triệu người không tham gia cũng trở
ngại cho việc giữ được một thế giới đại đồng.
Cả chúng sanh đều làm, điều kiện thiết yếu, đó mới chỉ được một
nửa, một nửa c̣n lại phải có bàn tay của Đức Thượng Đế, tức là
cả Thiên Thượng và Thiên Hạ cùng làm. Đó là đệ tam Thiên Nhơn
Ḥa Ước: DIEU ET HUMANITÉ (Thiên Thượng Thiên hạ - ư một).
Phương cách là L’AMOUR ET LA JUSTICE ( Bác ái và Công B́nh – ư
hai).
Nói riêng về phần con người, điều kiện tối thiểu cho thế giới
đại đồng khả lập đầu tiên : phải có một ông vua nhân từ và
thần dân đức hạnh. Hai yếu tố này thiếu một coi như thế giới
đại đồng chỉ là một ảo tưởng. Quân bất minh không thể có thần
tận trung.
Đại đồng thế giới có nghĩa cả thế giới chỉ có một hệ thống Luật
pháp duy nhứt, nên không thể có hai Vua.
Ông vua nhân từ cho cả thế gian này phải chỉ c̣n có một,
(v́ một hệ thống pháp luật). Nếu c̣n hai vua cũng không
thể thực hiện được. Trong khi thế giới hiện tại có trên dưới 200
quốc gia nghĩa là đă có hai trăm nhà vua hay lănh đạo. Pháp luật
mỗi quốc gia phải có hai trăm (200) dạng.. sự dung nạp lẫn nhau
thật không dễ. Cái cản trở lớn nhất là quyền lợi riêng của các
cá nhân quốc gia. Mỗi hệ thống pháp luật có nét đặc trưng của
dân tộc, thật khó mà dung ḥa được. Có quốc gia nào không có
ḷng tham riêng. Một ông vua được lựa ra trong 200 ông vua trên
thế giới là ai? Và hệ thống pháp luật nào áp dụng được cho toàn
cả thế giới? một bài toán không dễ giải đáp! Từ đó hệ quả đầu
tiên phải xóa tất cả, không có ranh giới quốc gia. Lănh tụ các
nước có vui vẻ xóa ranh giới hay không?
Người đạo Cao Đài thường nhắc đến một thế giới đại đồng,
nhưng không thấy nói rơ phương thức tiến tới đại đồng thế
giới bằng cách nào? Nói phải để thực hành khả thi, chứ nói để
phô trương th́ hóa ra ảo tưởng chăng?
Một thí dụ cụ thể, chế độ liên bang Hoa Kỳ, một tổng thống cho
cả nước. Bên dưới có 50 Thống đốc tiểu bang, mỗi tiểu bang một ư
kiến và chủ trương khác nhau… cho nên Liên Bang Hoa Kỳ cũng c̣n
chưa thể là một quốc gia đại đồng được, chứ nói ǵ đến cả thế
giới. Liên minh Châu Âu (EU) (có nhiều nước xin vào, rồi có nước
xin ra). Khi chọn được một vị xứng đáng làm vua hay lănh tụ cả
thế giới, 199 vị lănh tụ quốc gia c̣n lại chịu khuất phục vị ấy
không? Không bao giờ. Với các ư kiến phân tích trên, viễn cảnh
một thế giới đại đồng có lẽ thất ức niên sau chưa chắc thực hiện
được?
Do vậy tiểu muội kính xin chư đạo tâm đa văn quảng kiến khắp nơi
thay v́ ngồi tranh nhau cơ sở vật chất, chỉ trích nhau quyền
hành chánh đạo, phê phán nhau nghi lễ đúng sai, chúng ta hăy để
các dị đồng ấy sang một bên cho rảnh tâm suy nghĩ đề xuất một
phương án hay lộ tŕnh đi đến thế giới đại đồng. Lộ tŕnh ta đi
có thể không tới trong một kiếp sanh ba vạn sáu, các thế hệ nối
tiếp sẽ có lối để kế thừa kiếp tục.
Có người bảo tiểu muội sống chưa được trăm năm, đi lo chuyện
ngh́n năm! Cái đó để ông Trời lo v́ Đạo của ông Trời th́ ông
Trời có trách nhiệm. Nhưng muội lại nghĩ khác. Làm thế nào,
được hay không phải do con người, Ông Trời đang trông cậy nơi
môn đệ của người. Người chỉ giúp ta suy nghĩ t́m cách chứ ông
Trời không làm thay, v́ không mang xác phàm.
Hằng ngày, vào cúng Thầy ta nguyện dâng Tam Bửu (linh hồn, tinh
thần trí năo và mảnh h́nh hài) cho Chí Tôn dùng phương nào th́
dùng. Khi ta suy nghĩ việc ǵ cho Đạo là ta đang làm công
việc do Chí Tôn nhờ cậy. Nhứt là trong thời kỳ không có cơ bút
chỉ dạy, ông Trời không phương tiện nào dạy ta trực tiếp được,
ta càng phải tận dụng tinh thần trí năo của ḿnh giúp cho Từ
Phụ. V́ vậy mà muội luôn để tâm vào giúp Đạo!!!
Theo tiên tri, Đạo Cao Đài sẽ truyền giáo đến thất ức niên
(700.000 năm). Đoạn đường dài 700.000 năm đó ta mới đi có được
100 năm tức mới được 1/7.000 đoạn đường.
Đoạn đường c̣n lại dài lắm… ta có thể tưởng tượng như chuẩn bị
xây một ngôi nhà trị giá 7.000 viên gạch, và đă mới tiết kiệm
được có 1 viên, c̣n lại 6.999 viên phải kiếm và kiếm liên tục.
Nếu thế hệ này kiếm được một ít, thế hệ sau không kiếm hay thay
đổi vật liệu, ngôi nhà dự định xây sẽ vào hư vô hảo huyền…
V́ vậy cho nên việc thừa kế (nói cách khác là ǵn giữ Chơn
truyền tuyệt đối của Đạo) công tŕnh của người trước là một điều
kiện tiên quyết không thể thiếu. Việc tùy tiện thay đổi chính
sách và luật pháp Đạo của một nhóm nhỏ trong Hội Thánh Cao Đài
Tây Ninh hiện tại đang làm đă phá hỏng sự nghiệp của Chí Tôn và
của tiền nhân. Những cá nhân này phải đưa ra ngoài theo đệ nhứt
h́nh của Đức Lư.
Trong nội bộ đồng môn của ông Thầy Trời mà Hội Thánh hiện tại
c̣n không thể làm cho tín đồ khâm phục th́ làm ǵ nói chuyện làm
đại đồng.
V́ vậy việc đem thế giới đến đại đồng nhiệm vụ cả chư môn đệ
phải làm. Những ai cản đường phải bị bánh xe lịch sử cán dẹp.
Mong chư đạo tâm, đại đức, chư nhân sĩ Cao Đài khắp nơi hiến kế.
Có thể việc hiến kế này sẽ làm một ngọn hải đăng dắt đường làm
thức tỉnh chư đồng đạo thiểu học tự giác tham gia chung bước.
Khi thế giới được đại đồng, con người biết thương yêu nhau trọn
vẹn thành thật đó là giải được khổ áp bức bất công. Từ đấy, ta
mới có thể thoải mái yên tâm tu học. Ai học hay không học tùy ư.
Có thể con người sẽ đổ thừa cho hoàn cảnh khó khăn khổ sở không
giữ trọn Đạo. Khi cái khổ được Đại Đạo Ngũ Chi giúp tháo hết
th́ lúc đó nhơn loại không c̣n lư do đổ thừa. Được biết, có
không ít con người khi khó đổ thừa, khi giàu sang lại biếng
nhác. Đa số những người có dư ăn dư để, có chức có quyền, không
mấy ai chịu tu hành. Đây là những con người ham mê vật chất, đạo
Cao Đài không thể giúp họ được. (comment của Nguyễn Tâm).
(Sẵn đây, tiểu muội xin
mở một dấu ngoặc thưa với đạo huynh Nguyễn Tâm: Cảm ơn đạo huynh
đă có lời góp ư chân thành và hữu ích cho bài viết trước đây của
tiểu muội đề tài CỨU CÁNH CỦA ĐẠO CAO ĐÀI. Nay muội đă thêm ư
gợi của đạo huynh vào bài này như vừa ghi ở đoạn trên..).
Làm được như vậy là đạo Cao Đài đạt được cứu cánh.
Trở lại vấn đề đại đồng thế giới, như trên đă tŕnh bày cần
những điều kiện hết sức khó khăn. Khó khăn vẫn phải làm đó là
nhiệm vụ của mỗi tín đồ Cao Đài chúng ta mà trọng trách đặt lên
vai của Hội Thánh (Hội Thánh Anh và Hội Thánh Em).
Nói đến Hội Thánh (Anh và Em), ta cần thuyết minh cho chính xác
giúp nhơn sanh biết đường mà tham gia. Không phải hễ ai có danh
xưng tự đặt Hội Thánh đều làm được. Hội Thánh là h́nh thể của
Chí Tôn phải do các lương sanh Thầy sai xuống gom lại để độ dẫn
quần sanh (Diễn văn Đức Hộ Pháp).
Các Bàn Tri Sự Hội Thánh Em đă phải đảm đương ngoài việc giáo
huấn c̣n phải ǵn giữ luật Pháp. Thông Sự và Phó Tri Sự không
phải là người giúp việc cho Chánh Trị Sự khi vắng mặt. Càng
không phải chỉ đơn thuần lo nghi lễ cúng kiến mà thôi như Tổ
Nghi Lễ.
Một xă hội đại đồng nhứt thiết phải lấy thương yêu cảm hóa nhơn
sanh thương đạo mà theo, không thể lấy oai quyền khống chế thúc
phược. Không lấy h́nh phạt trù dập mà áp dụng như trường hợp vị
đạo hữu Lê Thanh Nhă phải bỏ quan tài trên mặt đất trong Cực Lạc
Thái B́nh thời gian qua ai cũng biết (Xin nói rơ thêm, v́ ông
Nhă và gia đ́nh không tùng theo Hội thánh ngoài Pháp Chánh
Truyền hiện tại nên khi chết Hội Thánh này không cho chôn nơi
nghĩa trang của Đạo – nghĩa trang của Đạo chớ không phải nghĩa
trang của Hội Thánh này. BBT).
Đó là toàn
bộ hành tàng của Hội Thánh do Chí Tôn lập, nhứt nhứt mọi việc
đều do luật pháp của Chí Tôn mà thi hành. Hội Thánh hiện tại do
không phải Chí Tôn lập, nên không tôn trọng luật pháp của thầy
Trời. Hội Thánh như vậy không đủ đức hạnh giáo hóa nhơn sanh.
Giải thoát chính ḿnh c̣n chưa xong th́ nói ǵ phổ độ cả chúng
sanh mà đưa thế giới đến đại đồng.
Một xă hội đại đồng nhứt thiết phải là một xă hội thượng tôn
pháp luật. Những ai không tùng luật pháp hăy đứng sang một bên.
Trước mắt để làm được đại đồng thế giới, ta phải chia ra từng
phần làm từng bước. Lo đại đồng phần Đạo trước phần đời sau
trong từng khu vực hành chánh đạo. Gói gọn lại trong phạm vi cửa
Đạo ta phải h́nh thành xă hội đại đồng làm khuôn mẫu trước khi
đem xă hội đó áp dụng cho đời.
Một khi các Bàn Tri Sự Hội Thánh Em điều hành được chư đồng môn
trong Hương đạo sống biết thương yêu như yêu cầu của một xă hội
đại đồng được th́ mới dám nghĩ đến quốc gia đại đồng và thế giới
đại đồng.
Với cái lợi khí ít ỏi, nhưng lớn lao của nhà nước ban cho toàn
dân là QUYỀN TỰ DO TÍN NGƯỠNG VÀ QUYỀN TỰ DO KHÔNG TÍN NGƯỠNG mà
ta không làm được nhiệm vụ của Đức Chí Tôn giao phó mỗi cấp theo
Pháp Chánh Truyền là lỗi
của người đứng đầu các cấp hành chánh đạo. Một khi Hội Thánh
bổ nhiệm chúng ta qua phổ độ nhơn sanh các xứ Công
Giáo hay các xứ Hồi giáo nó c̣n khó khăn hơn trăm lần các xứ
Cộng sản nữa, không lẽ ta ngại khó từ chối. Ông Cảnh Trần Quang
có giỏi qua lập được một họ Đạo tại Iran hay
Afghanistan..(Hồi Giáo) hay Trung Quốc (Cộng sản) mới
hay, đừng lẽo đẽo chui
vào các gia đ́nh đạo Cao Đài có sẵn mà hại cho họ bị thất thệ.
Có chăng một xă hội cộng sản hữu thần hay không?
Đây h́nh như là một câu hỏi ngớ ngẩn? (Bởi v́ đă là cộng sản th́
phải vô thần hay nói cách khác, không có chỗ cho hữu thần trong
ḷng cộng sản). Chư huynh tỷ cho như vậy cũng không sao. Một xă
hội Dân Chủ như Hoa Kỳ và Châu Âu không thể thành lập được một
quốc gia có dân chúng hợp thành xă hội đại đồng. Do có nhiều
đảng phái tranh luận và chống đối nhau đôi khi không từ cả thủ
đoạn để chiến thắng. Một đất nước độc đảng cũng không thể thành
lập một đất nước có dân chúng sống trong xă hội đại đồng. Độc
đảng th́ đương nhiên nhà cầm quyền phải do đảng duy nhứt ấy nắm.
Đảng ấy lúc nào cũng ưu tiên lo riêng cho đảng viên của ḿnh, dư
phần mới lo cho quần chúng. Sự phân rẻ đă có dù cả nước chỉ một
đảng duy nhứt. Đó là chưa kể những độc đảng Vô Thần khinh rẻ và
trói buộc tín ngưỡng th́ càng không thể có một xă hội Đại Đồng.
V́ thế nên tiểu muội mới nghĩ đến một Xă Hội Cộng Sản Hữu
Thần.
Trên thế giới chưa có một mô h́nh nào như vậy. Ở Việt Nam nhiều
chục năm trước đă có, khi Đức Hộ Pháp c̣n tại tiền nơi quốc nội:
CƠ QUAN PHƯỚC THIỆN.
Trên đây là những câu hỏi để chúng ta cùng suy ngẫm.
Người Trung Quốc từng lấy thời Nghiêu Thuấn làm cái chuẩn mực về
một xă hội tốt đẹp, ở đó mọi người b́nh đẳng, gắn bó, yêu thương
nhau, không phân biệt sang hèn, trên dưới… Thậm chí, một số nhà
tư tưởng thời kỳ Xuân Thu c̣n từng đề nghị các quân chủ các chư
hầu ra sức xây dựng đất nước theo h́nh mẫu đó. Tuy nhiên, bây
giờ chúng ta đều hiểu rằng, Nghiêu Thuấn thực ra là thời kỳ cuối
của Thượng Ngươn Thánh Đức.
Mong mỏi của con người là được tái lập thời Thượng Ngươn Thánh
Đức như ḷng sớ đă trích ở đầu bài. Muốn được như vậy mọi môn đệ
của Đức Cao Đài phải hiệp tâm hiệp lực tạo dựng một thế giới đại
đồng.
Thế giới đại đồng phải do con người suy nghĩ và thực hiện. Đức
Chí Tôn chỉ giúp cho chúng ta suy nghĩ đúng để t́m đường đi.
Những kẻ cơ hội, canh cải chơn truyền hăy thức tỉnh ḥa ḿnh vào
đại đạo mà lập công bồi đức. Nếu không đồng t́nh hăy đứng sang
một bên cho người tín đồ chơn chính lo liệu.
Thánh địa, ngày 24
tháng 6 Tân Sửu (Vía Quan Thánh Đế Quân)
Lê Thị Minh Trang