CHÙM THƠ
TẾT
XUÂN
Đây cả
mùa xuân đã đến
rồi
Từng
nhà mở
cửa
đón vui tươi
Từng
cô em bé so màu áo
Đôi má hồng
lên nhí nhảnh
cười.
Và tựa
hoa tươi
cánh nở
dần
Từng
hàng thục
nữ
dậy
thì xuân
Đường
hương
thao thức
lòng quân tử
Vó ngựa
quen rồi
ngõ ái ân.
Từng
gã thư
sinh biếng
chải
đầu
Một
mình mơ
ước
chuyện
mai sau
Lên kinh thi đỗ
làm quan Trạng
Công chúa cài trâm thả
tú cầu.
Có những
ông già tóc bạc
phơ
Rượu
đào đôi chén bút đề
thơ
Những
bà tóc bạc
hiền
như
phật
Sắm
sửa
hành trang trẩy
hội
chùa.
Pháo nổ
đâu đây khói ngợp
trời
Nhà nhà đoàn tựu
dưới
hoa tươi
Lòng tôi như
cánh hoa tiên
ấy
Một
áng thơ
đề
nét chẳng
phai.
NGUYỄN
BÍNH
CHÀO NGUYÊN XUÂN
Xin chào nhau giữa
con đường
Mùa xuân phía trước
miên trường
phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn
cùng nhau hẹn
rằng
Xin chào nhau giữa
lúc này
Có
ngàn năm đứng
ngó cây cối
và
Có trời
mây xuống
lân la
Bên bờ
nước
có bóng ta bên người
Xin chào nhau giữa
bàn tay
Có năm ngón nhỏ
phơi
bày ngón con
Thưa
rằng:
những
ngón thon thon
Chào nhau một
bận
sẽ
còn nhớ
nhau
Xin
chào nhau giữa
làn môi
Có hồng
tàn lệ
khóc đời
chửa
cam
Thưa
rằng
bạc
mệnh
xin kham
Giờ
vui bất
tuyệt
xin làm cỏ
cây
Xin chào nhau giữa
bụi
đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu
Hỏi
rằng:
người
ở
quê đâu
Thưa
rằng:
tôi
ở
rất
lâu quê nhà
Hỏi
rằng:
từ
bước
chân ra
Vì
sao thấy
gió dàn xa dặm
dài
Thưa
rằng:
nói nữa
là sai
Mùa
xuân đương
đợi
bước
ai đi vào
Hỏi
rằng:
đất
trích chiêm bao
Sá gì ngẫu
nhĩ mà chào đón nhau
Thưa
rằng:
ly biệt
mai sau
Là trùng ngộ
giữa
hương
màu Nguyên Xuân
BÙI GIÁNG
MỖI
MUÀ XUÂN THÊM MỘT
LẦN
DỐI
MẸ
Nhớ
năm ngoái mẹ
có lần
đã hỏi
Về
chưa
con sao vẫn
thấy
chưa
về
Con lại
phải
thêm một
lần
nói dối
Chờ
sang năm con hứa
sẽ
về
quê
Nếu
chẳng
phải
vì thay tờ
lịch
mới
Chắc
là con không biết
có Xuân sang
Ðời
nước
Mỹ
tháng ngày trôi qua chóng
Chưa
kịp
xoay đã hết
một
năm tròn
Bỗng
sực
nhớ
đến
lời
ai đã nhắc
Lại
lo tìm câu nói dối
cho xong
Mười
một
mùa xuân miệt
mài đất
khách
Con dối
đi dối
lại
biết
bao lần
Căn nhà cũ chắc
năm nay mục
nát
Tiền
gởi
về
không đủ
mẹ
nuôi thân
Con gái lớn
theo chồng
đi nơi
khác
Con
trai đầu
biền
biệt
chốn
xa xăm
Cây mai nhỏ
ba đã trồng
năm trước
Mấy
xuân rồi
có nở
nụ
nào không
Hay đã chết
theo ba từ
dạo
ấy
Ðể
mùa Xuân hoa trắng
nở
trong lòng
Năm mới
đến
mẹ
già thêm một
tuổi
Tóc bạc
hơn
nhiều,
má hóp răng long
Sao giấc
ngủ
chập
chờn
con thấy
mẹ
Người
đàn bà đẹp
nhất
ở
trần
gian
Năm mới
đến
con cũng già thêm tuổi
Xa mẹ
hiền
một
tuổi
nặng
bằng
hai
Tuổi
nước
Việt
chất
chồng
lên quá khứ
Tuổi
xứ
người
quần
quật
với
tương
lai
Con chẳng
biết
nói thế
nào mẹ
hiểu
Chẳng
còn ai hiểu
hết
chuyện
đời
con
Non nước
đó vẫn
còn đầy
dâu biển
Núi sông đây sao giữ
được
vuông tròn.
TRẦN
TRUNG ĐẠO
Xuân đang về thêm lớn ước mơ tôi
(Bái vọng hương hồn các Liệt Sĩ chống Tàu, 1979)
Tôi mơ ước một Việt Nam độc lập
Khỏi như thời Bắc thuộc cả
ngàn năm
Ôi! Tìm đâu một Ngô Quyền thời đại
Để giữ yên
mãnh đất các anh nằm?
Tôi mơ ước một Việt Nam dũng cảm
Như thời Trần ba lần thắng quân Nguyên
Nhằm đuổi sạch bọn giặc Tàu cộng sản
Khỏi Biển Đông và khắp cả ba miền
Tôi mơ ước Giang Văn Minh
trở lại(*)
Để khuyến khích ba đại tướng sang Tàu
Mắng vào
mặt Tập Cận Bình láo xược
“Chú liệu hồn cút khỏi Biển Đông
mau!”
Tôi mơ
ước một mùa xuân Kỷ Dậu
Vua Quang Trung vĩ đại cưỡi voi về
Dìm cộng sản Tàu Ô trong biển máu
Để Việt gian hết chức nọ, quyền kia
Tôi mơ ước Cụ Nguyễn Du
sống lại
Đuổi bọn người làm thơ nịnh về quê
Thà trợ giúp
vợ chăn gà nuôi lợn
Có ích hơn là ngợi mướn, ca thuê
Tôi mơ ước mọi người đừng vô cảm
Trước lầm than, oan trái của lương dân
Chùa chiền sẽ mọc lên thay nhà ngục
Cho dân đen thôi kiếp sống cơ hàn
Vĩnh biệt thời quá lệ thuộc cộng Tàu
Để bè bạn khắp
năm Châu, bốn Biển
Giúp Việt Nam độc lập đến dài lâu
Tôi mơ ước một Màu Cờ đổi mới
Sẽ không còn màu máu đỏ chiến chinh
Màu Hoàng Sa giữa Biển Đông rực rỡ
Sẽ tung bay trên đất nước thanh bình
Tôi mơ ước một Việt Nam
xán lạn
Các em thơ thênh thản bước tới trường
Ba má chúng
không còn ai ngáng chặn
Có tự do, có quyền sống, yêu thương
Tôi mơ ước một Ất Mùi thay đổi
Xuân đang về thêm lớn ước mơ tôi
Khao khát lắm một mùa xuân chói lọi
Giúp non sông xoay chuyển cả đất trời
Tôi mơ ước ngày mai
trên Biên Giới
Hàng triệu người sẽ viếng mộ các anh
Đã ngã
xuống chống giặc Tàu xâm lược
Cho giang sơn mãi mãi được yên
lành
Tôi mơ
ước Hoàng-Trường Sa biển đảo
Ngày mai đây quay trở lại quê hương
Mặc Việt gian đã trao dâng cho giặc
Để giữ yên chiếc ghế đỏ ngai vàng
Ôi Năm Mới chúc nhà nhà
hạnh phúc!
Sớm nhận chân người tráng sĩ anh hùng
Cứu dân
tộc thoát khỏi vòng Bắc thuộc
Cùng cháu con làm rạng rỡ núi
sông.
(TS
ĐẶNG HUY VĂN, HÀ NỘI, 12/2/2015)
Thẹn
Có bầy
chim nhỏ
xôn xao
Đại
bàng gãy cánh làm sao vẫy
vùng?
Cúi đầu-
thẹn
với
mông lung
Kiếp
sau tương
ngộ
- Trùng phùng với
em..
Ngộ
Về
may áo trắng
vô chùa
Đem con phượng
gáy vào khua sân đình
Bỗng
dưng
cờ
phất
chuông nghinh
Thấy
bên lá phướn-
bóng mình thoáng bay.
Hỏi
Hỏi
em - rằng
tuổi
ba mươi
Hỏi
ta - rằng
tuổi
của
người
mộng
du
Hỏi
em - Hồn
chốn
mịt
mù
Hỏi
ta - Hồn
chốn
ngục
tù tình yêu
Vui
Em cười
chúm chím một
mình
Bảo
ta làm mãi thơ
tình cho em
Thời
nầy
thơ
chẳng
ai xem
Ta làm thơ
để
riêng em - gối
đầu.
HỒ
CHÍ BỮU(Tây
Ninh, 7.2.15)
CHÀO XUÂN MỚI
Chào
đón Xuân sang cảnh
thái hòa,
Mừng
thêm một
tuổi
thậm
tài ba.
Tân
đề
vạn
vật
vui hòa tiếng,
Xuân
đáo muôn người
vang hát ca.
An
dạ
phước
lành Cha bố
đức,
Vui
tâm bửu
lộc
Mẹ
ban ra.
Hạnh
tiền
trọn
giữ
yên vui Tết,
Phúc
hậu
muôn nhà rạng
nở
hoa.
Hồ
Nguyễn
Lại
một
mùa xuân
ở
xứ
xa
Nhớ
Cha nhớ
Mẹ
ở
quê nhà
Nhớ
Đạo
nhớ
Thầy
nhớ
Đền
Thánh
Nhớ
tà áo trắng
tuổi
mười
ba
Nhớ
trường
trung học,
Ao Hồ
cũ
Nhớ
chợ
Long Hoa
ở
kế
nhà
Nhớ
Trường
Qui Thiên, Cung Vạn
Pháp
Nhớ
sông Vàm Cỏ,
nhớ
núi Bà
Từ
Nguyên