CHÍNH LUẬN NGÔ VĂN TRÍ – CHỦ ĐỀ MƯỜI BẢY
(Thần Tú thời hiện đại)
Trước tiên xin trích dẫn một số Thánh Ngôn :
* Thích-Ca Như-Lai Kim viết: Cao-Đài Tiên-Ông Đại Bồ-Tát
"Chư-Sơn nghe dạy:
Vốn từ Lục-Tổ th́ Phật Giáo đă bị bế lại, cho nên tu hữu công mà
thành th́ bất thành; Chánh Pháp bị nơi Thần-Tú làm cho ra mất
Chánh Giáo, lập riêng pháp-luật buộc mối Đạo-Thiền.
Ta
v́ luật lịnh Thiên mạng đă ra, cho nên cam để vậy, làm cho
Phật-Tông thất chánh có gần ba ngàn năm nay. V́ Tam-kỳ Phổ-độ,
Thiên-địa hoằng khai; nơi "Tây phương Cực-lạc" và "Ngọc-Hư-Cung"
mật chiếu đă truyền siêu rỗi chúng sanh. Trong
Phật-Tông-Nguyên-Lư đă cho hiểu trước đến buổi hôm nay rồi; tại
Tăng Đồ không kiếm chơn lư mà hiểu.
Lắm kẻ đă chịu khổ hạnh hành Đạo... Ôi! Thương thay! Công có
công mà thưởng chưa hề có thưởng, v́ vậy mà TA rất đau ḷng.
Ta
đến chẳng phải cứu ḿnh chư Tăng mà thôi; v́ trong thế hiếm bậc
Thần, Thánh, Tiên, Phật, phải đọa hồng trần, TA đương lo cứu
vớt.
Chư
tăng, chư chúng-sanh hữu căn, hữu kiếp, đặng gặp kỳ Phổ-độ nầy
là lần chót; phải rán sức tu hành, đừng mơ mộng hoài trong giả
luật. Chư-Sơn đắc Đạo cùng chăng là do nơi ḿnh hành Đạo. Phép
hành Đạo Phật-Giáo, dường như ra sái hết, tương tự như gần biến
"Tả-Đạo-Bàn-Môn". Kỳ truyền đă thất. Chư-Sơn chưa hề biết cái
sai ấy do tại nơi nào, Cứ ôm luật Thần-Tú th́ đương mong mỏi về
Tây- Phương mà cửa Tây-Phương vẫn cứ bị đóng, th́ cơ thành chánh
quả do nơi nào mà biết chắc vậy? Ta đă đến với huyền diệu nầy,
th́ từ đây Ta cũng cho Chư-Tăng dùng huyền diệu nầy mà học hỏi;
ngày sau th́ đừng đổ tội rằng v́ thất học mà thất kỳ truyền,
Chư-Tăng từ đây chẳng đặng nói Phật giả vô ngôn nữa ".
* Vĩnh-Nguyên-Tự 21-8 1926 (14 - 7 năm Bính Dần)
" Nguyên từ buổi bế Đạo, tuy chánh pháp ra cũ mặc dầu, chớ kỳ
trung thọ đắc kỳ truyền. Luật lệ tuy cũ chớ Đạo vẫn như nhiên.
Nhưng mà có một điều là Ngọc-Hư-Cung bác luật, Lôi-Âm-Tự phá
cổ,nên tu nhiều mà thành ít..
V́ vậy cho nên các con coi thử lại, từ hai ngàn năm nay, bên
Á-Đông nầy đă đặng bao nhiêu Tiên, Phật. Các con duy biết có một
ḿnh Huệ-Mạng-Kim-Tiên mà thôi".
* 13 Mars 1926
"Ngọc-Hoàng
Thượng-Đế Viết Cao-Đài
Tiên Ông Đại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát
Giáo Đạo Nam Phương
Thầy cho các con biết trước đặng sau đừng trách rằng quyền hành
Thầy không đủ mà kềm thúc trọn cả Môn-đệ.
Các con đủ hiểu rằng: Phàm muôn việc chi cũng có thiệt và cũng
có dối; nếu không có thiệt th́ làm sao biết đặng dối; c̣n không
có dối, làm sao phân-biệt cho có thiệt...
Thầy nói cho các con hiểu rằng: muốn xứng đáng làm Môn-đệ Thầy
là khổ hạnh lắm. Hễ càng thương bao nhiêu th́ Thầy lại càng hành
bấy nhiêu. Như đáng làm môn-đệ Thầy th́ Bạch-Ngọc-Kinh mới chịu
rước, c̣n ngă th́ cửa Địa-Ngục lại mời. Thương thương ghét ghét,
ai thấu đáo vậy ôi!
Bởi vậy cho nên Thầy chẳng v́ ghét mà không lời khuyến dụ; cũng
chẳng v́ thương mà không sai quỹ dỗ dành. Thầy nói trước cho các
con biết mà giữ ḿnh; chung quanh các con, dầu xa, dầu gần, Thầy
đă thả một lũ hổ-lang ở lộn với các con. Thầy hằng xúi chúng nó
thừa dịp mà cắn xé các con; song trước Thầy đă cho các con mặc
một bộ thiết giáp, chúng nó chẳng hề thấy đặng là đạo đức của
các con.
Vậy ráng ǵn-giữ bộ thiết-giáp ấy hoài cho tới ngày các con hội
hiệp cùng Thầy....
“
Đọc qua các Thánh Ngôn buổi đầu khai Đạo trên, ai cũng thấy rơ
ràng một mối Đạo khi bị THẤT CHƠN TRUYỀN hay THẤT PHÁP là bị BẾ.
Bế đây không do các Đấng đóng lại mà do chúng sanh tự Bế, tức từ
bỏ con đường của các Đấng Thiêng Liêng dẫn, để đi bằng con đường
khác do ư phàm nghĩ ra do sự giải thích của một số người thiếu
trách nhiệm.
V́ sợ Đạo Thầy buổi Tam Kỳ Phổ Độ bị bế nữa nên Đức Chí Tôn buộc
mọi môn đệ phải lập Thệ
:".. Ǵn Luật Lệ Cao Đài..."
Ǵn "Luật Kệ" có nghĩa là KHÔNG ĐƯỢC MỞ LUẬT MỚI ĐỂ TU...!!!
Nhưng thảm thương thay! Hàng hàng lớp lớp tín đồ Cao Đài đi theo
Luật Mới do Hội Đồng Chưởng Quản ban hành (với nội dung chính là
Cướp mất Quyền của HIỆP THIÊN ĐÀI và bỏ PHÁP CHÁNH TRUYỀN) mà
tưởng ḿnh lập công dâng lên Chí Tôn Từ Phụ?
Phải chăng THẦN TÚ THỜI HIỆN ĐẠI là hổ lang mà Thầy thả lẫn lộn
và hằng xúi cắn xé chúng ta để chúng ta thất thệ?
Một bên là LUẬT PHÁP CHƠN TRUYỀN, một bên là CÂN ĐAI ÁO
MĂO biết chọn cái nào! ?
Từ 20 năm qua (1997) người tín hữu Đạo Cao Đài vẫn xem Hội Đồng
Chưởng Quản là một Thần-Tú của buổi Tam Kỳ.
Thần-Tú xưa nếu không cướp y-bát để Lục Tổ Huệ Năng truyền lại
chính thống đến giờ này có lẽ Phật Giáo chưa bị bế!
PHÁP CHÁNH TRUYỀN là Tín Vật của Đạo Cao Đài như Y-BÁT là Tín
Vật của Đạo Phật đă bị Thần Tú thời hiện đại phá bỏ th́ ai dám
chắc ĐẠO CAO ĐÀI sẽ không đi vào đường bị BẾ?
Rồi lúc ấy vết đỗ của Phật giáo tu hữu công mà không được thưởng
sẽ có thể chúng ta không tránh khỏi... Ta làm ta chịu chớ đổ
thừa cho ai. Ôi lời thật! Chắc không khỏi mất ḷng!?
Xin mượn câu Thánh Ngôn của Đức Lư Giáo Tông và câu của Hộ Pháp
để kết luận bài Chính Luận này :
- Lúc TÁI THỦ Quyền hành Đức Lư nói :
“.. Đạo vốn của toàn cả chúng sanh. Lăo chẳng lẽ lấy tư mà làm
công cho đặng. Lăo phải chấp chánh quyền hành, công thưởng tội
trừng cho đáng lư. Chẳng phải bởi ngửa nghiêng Cơ Đạo mà buộc
Lăo tùng đời, Lăo lấy quyền vô vi Càn Khôn làm biểu hiện. Lăo
chỉ v́ t́nh nhau mà cho chư hiền hữu, chư hiền muội biết trước
rằng: Đừng ỷ công mà cả ḷng khi lịnh. Lăo nhứt định chẳng hề
tha thứ bao giờ, nên th́ để, hư th́ trừ… !”
- Đức Hộ Pháp trong Bài Diễn Văn trong Pháp Chánh Truyền cũng có
một câu tương tự: " C̣n
một mặt tín đồ Hội Thánh vẫn giữ quyền Hội Thánh.."
Cả hai câu nói của hai Đức Ngài Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài
và Cửu Trùng Đài đă khẳng định không bao giờ dung túng cái sai
Pháp và cái loạn Pháp.
Nay kính
Chính Luận Ngô Văn Trí.